古诗词

送毛仙翁

白居易

仙翁已得道,混迹寻岩泉。xiān wēng yǐ dé dào,hùn jì xún yán quán。
肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。jī fū bīng xuě yíng,yī fú yún xiá xiān。
绀发丝并致,龆容花共妍。gàn fā sī bìng zhì,tiáo róng huā gòng yán。
方瞳点玄漆,高步凌非烟。fāng tóng diǎn xuán qī,gāo bù líng fēi yān。
几见桑海变,莫知龟鹤年。jǐ jiàn sāng hǎi biàn,mò zhī guī hè nián。
所憩九清外,所游五岳巅。suǒ qì jiǔ qīng wài,suǒ yóu wǔ yuè diān。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。xuān hào jiù wèi lǚ,sōng qiáo nán bǐ jiān。
每嗟人世人,役役如狂颠。měi jiē rén shì rén,yì yì rú kuáng diān。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。shú néng tuō jī yāng,jǐn zāo míng lì qiān。
貌随岁律换,神逐光阴迁。mào suí suì lǜ huàn,shén zhú guāng yīn qiān。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。wéi yú fù yōu qiǎn,qiáo cuì pén jiāng ruán。
衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。shuāi bìn hū shuāng bái,chóu cháng rú huǒ jiān。
羁旅坐多感,裴回私自怜。jī lǚ zuò duō gǎn,péi huí sī zì lián。
晴眺五老峰,玉洞多神仙。qíng tiào wǔ lǎo fēng,yù dòng duō shén xiān。
何当悯湮厄,授道安虚孱。hé dāng mǐn yān è,shòu dào ān xū càn。
我师惠然来,论道穷重玄。wǒ shī huì rán lái,lùn dào qióng zhòng xuán。
浩荡八溟阔,志泰心超然。hào dàng bā míng kuò,zhì tài xīn chāo rán。
形骸既无束,得丧亦都捐。xíng hái jì wú shù,dé sàng yì dōu juān。
岂识椿菌异,那知鹏鴳悬。qǐ shí chūn jūn yì,nà zhī péng yàn xuán。
丹华既相付,促景定当延。dān huá jì xiāng fù,cù jǐng dìng dāng yán。
玄功曷可报,感极惟勤拳。xuán gōng hé kě bào,gǎn jí wéi qín quán。
霓旌不肯驻,又归武夷川。ní jīng bù kěn zhù,yòu guī wǔ yí chuān。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。yǔ bà shū rán bié,gū hè shēng yáo tiān。
赋诗叙明德,永续步虚篇。fù shī xù míng dé,yǒng xù bù xū piān。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

重答汝州李六使君见和忆吴中旧游五首

白居易

为忆娃宫与虎丘,玩君新作不能休。wèi yì wá gōng yǔ hǔ qiū,wán jūn xīn zuò bù néng xiū。
蜀笺写出篇篇好,吴调吟时句句愁。shǔ jiān xiě chū piān piān hǎo,wú diào yín shí jù jù chóu。
洛下林园终共住,江南风月会重游。luò xià lín yuán zhōng gòng zhù,jiāng nán fēng yuè huì zhòng yóu。
由来事过多堪惜,何况苏州胜汝州。yóu lái shì guò duō kān xī,hé kuàng sū zhōu shèng rǔ zhōu。

见殷尧藩侍御忆江南诗三十首诗中多叙苏杭胜事余尝典二郡因继和之

白居易

江南名郡数苏杭,写在殷家三十章。jiāng nán míng jùn shù sū háng,xiě zài yīn jiā sān shí zhāng。
君是旅人犹苦忆,我为刺史更难忘。jūn shì lǚ rén yóu kǔ yì,wǒ wèi cì shǐ gèng nán wàng。
境牵吟咏真诗国,兴入笙歌好醉乡。jìng qiān yín yǒng zhēn shī guó,xīng rù shēng gē hǎo zuì xiāng。
为念旧游终一去,扁舟直拟到沧浪。wèi niàn jiù yóu zhōng yī qù,biǎn zhōu zhí nǐ dào cāng làng。

赠王山人

白居易

玉芝观里王居士,服气餐霞善养身。yù zhī guān lǐ wáng jū shì,fú qì cān xiá shàn yǎng shēn。
夜后不闻龟喘息,秋来唯长鹤精神。yè hòu bù wén guī chuǎn xī,qiū lái wéi zhǎng hè jīng shén。
容颜尽怪长如故,名姓多疑不是真。róng yán jǐn guài zhǎng rú gù,míng xìng duō yí bù shì zhēn。
贵重荣华轻寿命,知君闷见世间人。guì zhòng róng huá qīng shòu mìng,zhī jūn mèn jiàn shì jiān rén。

和刘郎中学士题集贤阁

白居易

朱阁青山高庳齐,与君才子作诗题。zhū gé qīng shān gāo bì qí,yǔ jūn cái zi zuò shī tí。
傍闻大内笙歌近,下视诸司屋舍低。bàng wén dà nèi shēng gē jìn,xià shì zhū sī wū shě dī。
万卷图书天禄上,一条风景月华西。wàn juǎn tú shū tiān lù shàng,yī tiáo fēng jǐng yuè huá xī。
欲知丞相优贤意,百步新廊不蹋泥。yù zhī chéng xiāng yōu xián yì,bǎi bù xīn láng bù tà ní。

病假中庞少尹携鱼酒相过

白居易

宦情牢落年将暮,病假联绵日渐深。huàn qíng láo luò nián jiāng mù,bìng jiǎ lián mián rì jiàn shēn。
被老相催虽白首,与春无分未甘心。bèi lǎo xiāng cuī suī bái shǒu,yǔ chūn wú fēn wèi gān xīn。
闲停茶碗从容语,醉把花枝取次吟。xián tíng chá wǎn cóng róng yǔ,zuì bǎ huā zhī qǔ cì yín。
劳动故人庞阁老,提鱼携酒远相寻。láo dòng gù rén páng gé lǎo,tí yú xié jiǔ yuǎn xiāng xún。

送东都留守令狐尚书赴任

白居易

翠华黄屋未东巡,碧洛青嵩付大臣。cuì huá huáng wū wèi dōng xún,bì luò qīng sōng fù dà chén。
地称高情多水竹,山宜闲望少风尘。dì chēng gāo qíng duō shuǐ zhú,shān yí xián wàng shǎo fēng chén。
龙门即拟为游客,金谷先凭作主人。lóng mén jí nǐ wèi yóu kè,jīn gǔ xiān píng zuò zhǔ rén。
歌酒家家花处处,莫空管领上阳春。gē jiǔ jiā jiā huā chù chù,mò kōng guǎn lǐng shàng yáng chūn。

自题新昌居止因招杨郎中小饮

白居易

地偏坊远巷仍斜,最近东头是白家。dì piān fāng yuǎn xiàng réng xié,zuì jìn dōng tóu shì bái jiā。
宿雨长齐邻舍柳,晴光照出夹城花。sù yǔ zhǎng qí lín shě liǔ,qíng guāng zhào chū jiā chéng huā。
春风小榼三升酒,寒食深炉一碗茶。chūn fēng xiǎo kē sān shēng jiǔ,hán shí shēn lú yī wǎn chá。
能到南园同醉否,笙歌随分有些些。néng dào nán yuán tóng zuì fǒu,shēng gē suí fēn yǒu xiē xiē。

南园试小乐

白居易

小园斑驳花初发,新乐铮摐教欲成。xiǎo yuán bān bó huā chū fā,xīn lè zhēng chuāng jiào yù chéng。
红萼紫房皆手植,苍头碧玉尽家生。hóng è zǐ fáng jiē shǒu zhí,cāng tóu bì yù jǐn jiā shēng。
高调管色吹银字,慢拽歌词唱渭城。gāo diào guǎn sè chuī yín zì,màn zhuāi gē cí chàng wèi chéng。
不饮一杯听一曲,将何安慰老心情。bù yǐn yī bēi tīng yī qū,jiāng hé ān wèi lǎo xīn qíng。

池鹤二首·其一

白居易

高竹笼前无伴侣,乱鸡群里有风标。gāo zhú lóng qián wú bàn lǚ,luàn jī qún lǐ yǒu fēng biāo。
低头乍恐丹砂落,晒翅常疑白雪消。dī tóu zhà kǒng dān shā luò,shài chì cháng yí bái xuě xiāo。
转觉鸬鹚毛色下,苦嫌鹦鹉语声娇。zhuǎn jué lú cí máo sè xià,kǔ xián yīng wǔ yǔ shēng jiāo。
临风一唳思何事,怅望青田云水遥。lín fēng yī lì sī hé shì,chàng wàng qīng tián yún shuǐ yáo。

池鹤二首·其二

白居易

池中此鹤鹤中稀,恐是辽东老令威。chí zhōng cǐ hè hè zhōng xī,kǒng shì liáo dōng lǎo lìng wēi。
带雪松枝翘膝胫,放花菱片缀毛衣。dài xuě sōng zhī qiào xī jìng,fàng huā líng piàn zhuì máo yī。
低回且向林间宿,奋迅终须天外飞。dī huí qiě xiàng lín jiān sù,fèn xùn zhōng xū tiān wài fēi。
若问故巢知处在,主人相恋未能归。ruò wèn gù cháo zhī chù zài,zhǔ rén xiāng liàn wèi néng guī。

快活

白居易

可惜莺啼花落处,一壶浊酒送残春。kě xī yīng tí huā luò chù,yī hú zhuó jiǔ sòng cán chūn。
可怜月好风凉夜,一部清商伴老身。kě lián yuè hǎo fēng liáng yè,yī bù qīng shāng bàn lǎo shēn。
饱食安眠消日月,闲谈冷笑接交亲。bǎo shí ān mián xiāo rì yuè,xián tán lěng xiào jiē jiāo qīn。
谁知将相王侯外,别有优游快活人。shuí zhī jiāng xiāng wáng hóu wài,bié yǒu yōu yóu kuài huó rén。

送令狐相公赴太原

白居易

六纛双旌万铁衣,并汾旧路满光辉。liù dào shuāng jīng wàn tiě yī,bìng fén jiù lù mǎn guāng huī。
青衫书记何年去,红旆将军昨日归。qīng shān shū jì hé nián qù,hóng pèi jiāng jūn zuó rì guī。
诗作马蹄随笔走,猎酣鹰翅伴觥飞。shī zuò mǎ tí suí bǐ zǒu,liè hān yīng chì bàn gōng fēi。
此都莫作多时计,再为苍生入紫微。cǐ dōu mò zuò duō shí jì,zài wèi cāng shēng rù zǐ wēi。

送徐州高仆射赴镇

白居易

大红旆引碧幢旌,新拜将军指点行。dà hóng pèi yǐn bì chuáng jīng,xīn bài jiāng jūn zhǐ diǎn xíng。
战将易求何足贵,书生难得始堪荣。zhàn jiāng yì qiú hé zú guì,shū shēng nán dé shǐ kān róng。
离筵歌舞花丛散,候骑刀枪雪队迎。lí yán gē wǔ huā cóng sàn,hòu qí dāo qiāng xuě duì yíng。
应笑蹉跎白头尹,风尘唯管洛阳城。yīng xiào cuō tuó bái tóu yǐn,fēng chén wéi guǎn luò yáng chéng。

六年秋重题白莲

白居易

素房含露玉冠鲜,绀叶摇风钿扇圆。sù fáng hán lù yù guān xiān,gàn yè yáo fēng diàn shàn yuán。
本是吴州供进藕,今为伊水寄生莲。běn shì wú zhōu gōng jìn ǒu,jīn wèi yī shuǐ jì shēng lián。
移根到此三千里,结子经今六七年。yí gēn dào cǐ sān qiān lǐ,jié zi jīng jīn liù qī nián。
不独池中花故旧,兼乘旧日采花船。bù dú chí zhōng huā gù jiù,jiān chéng jiù rì cǎi huā chuán。

卧听法曲霓裳

白居易

金磬玉笙调已久,牙床角枕睡常迟。jīn qìng yù shēng diào yǐ jiǔ,yá chuáng jiǎo zhěn shuì cháng chí。
朦胧闲梦初成后,宛转柔声入破时。méng lóng xián mèng chū chéng hòu,wǎn zhuǎn róu shēng rù pò shí。
乐可理心应不谬,酒能陶性信无疑。lè kě lǐ xīn yīng bù miù,jiǔ néng táo xìng xìn wú yí。
起尝残酌听馀曲,斜背银缸半下帷。qǐ cháng cán zhuó tīng yú qū,xié bèi yín gāng bàn xià wéi。