古诗词

送毛仙翁

白居易

仙翁已得道,混迹寻岩泉。xiān wēng yǐ dé dào,hùn jì xún yán quán。
肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。jī fū bīng xuě yíng,yī fú yún xiá xiān。
绀发丝并致,龆容花共妍。gàn fā sī bìng zhì,tiáo róng huā gòng yán。
方瞳点玄漆,高步凌非烟。fāng tóng diǎn xuán qī,gāo bù líng fēi yān。
几见桑海变,莫知龟鹤年。jǐ jiàn sāng hǎi biàn,mò zhī guī hè nián。
所憩九清外,所游五岳巅。suǒ qì jiǔ qīng wài,suǒ yóu wǔ yuè diān。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。xuān hào jiù wèi lǚ,sōng qiáo nán bǐ jiān。
每嗟人世人,役役如狂颠。měi jiē rén shì rén,yì yì rú kuáng diān。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。shú néng tuō jī yāng,jǐn zāo míng lì qiān。
貌随岁律换,神逐光阴迁。mào suí suì lǜ huàn,shén zhú guāng yīn qiān。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。wéi yú fù yōu qiǎn,qiáo cuì pén jiāng ruán。
衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。shuāi bìn hū shuāng bái,chóu cháng rú huǒ jiān。
羁旅坐多感,裴回私自怜。jī lǚ zuò duō gǎn,péi huí sī zì lián。
晴眺五老峰,玉洞多神仙。qíng tiào wǔ lǎo fēng,yù dòng duō shén xiān。
何当悯湮厄,授道安虚孱。hé dāng mǐn yān è,shòu dào ān xū càn。
我师惠然来,论道穷重玄。wǒ shī huì rán lái,lùn dào qióng zhòng xuán。
浩荡八溟阔,志泰心超然。hào dàng bā míng kuò,zhì tài xīn chāo rán。
形骸既无束,得丧亦都捐。xíng hái jì wú shù,dé sàng yì dōu juān。
岂识椿菌异,那知鹏鴳悬。qǐ shí chūn jūn yì,nà zhī péng yàn xuán。
丹华既相付,促景定当延。dān huá jì xiāng fù,cù jǐng dìng dāng yán。
玄功曷可报,感极惟勤拳。xuán gōng hé kě bào,gǎn jí wéi qín quán。
霓旌不肯驻,又归武夷川。ní jīng bù kěn zhù,yòu guī wǔ yí chuān。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。yǔ bà shū rán bié,gū hè shēng yáo tiān。
赋诗叙明德,永续步虚篇。fù shī xù míng dé,yǒng xù bù xū piān。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

梦亡友刘太白同游彰

白居易

三千里外卧江州,十五年前哭老刘。sān qiān lǐ wài wò jiāng zhōu,shí wǔ nián qián kū lǎo liú。
昨夜梦中彰敬寺,死生魂魄暂同游。zuó yè mèng zhōng zhāng jìng sì,sǐ shēng hún pò zàn tóng yóu。

与果上人殁时题此诀别兼简二林僧社

白居易

本结菩提香火社,为嫌烦恼电泡身。běn jié pú tí xiāng huǒ shè,wèi xián fán nǎo diàn pào shēn。
不须惆怅从师去,先请西方作主人。bù xū chóu chàng cóng shī qù,xiān qǐng xī fāng zuò zhǔ rén。

刘十九同宿

白居易

红旗破贼非吾事,黄纸除书无我名。hóng qí pò zéi fēi wú shì,huáng zhǐ chú shū wú wǒ míng。
唯共嵩阳刘处士,围棋赌酒到天明。wéi gòng sōng yáng liú chù shì,wéi qí dǔ jiǔ dào tiān míng。

衰病

白居易

老辞游冶寻花伴,病别荒狂旧酒徒。lǎo cí yóu yě xún huā bàn,bìng bié huāng kuáng jiù jiǔ tú。
更恐五年三岁后,些些谭笑亦应无。gèng kǒng wǔ nián sān suì hòu,xiē xiē tán xiào yì yīng wú。

题诗屏风绝句

白居易

相忆采君诗作障,自书自勘不辞劳。xiāng yì cǎi jūn shī zuò zhàng,zì shū zì kān bù cí láo。
障成定被人争写,从此南中纸价高。zhàng chéng dìng bèi rén zhēng xiě,cóng cǐ nán zhōng zhǐ jià gāo。

答微之

白居易

君写我诗盈寺壁,我题君句满屏风。jūn xiě wǒ shī yíng sì bì,wǒ tí jūn jù mǎn píng fēng。
与君相遇知何处,两叶浮萍大海中。yǔ jūn xiāng yù zhī hé chù,liǎng yè fú píng dà hǎi zhōng。

戏答诸少年

白居易

顾我长年头似雪,饶君壮岁气如云。gù wǒ zhǎng nián tóu shì xuě,ráo jūn zhuàng suì qì rú yún。
朱颜今日虽欺我,白发他时不放君。zhū yán jīn rì suī qī wǒ,bái fā tā shí bù fàng jūn。

题崔使君新楼

白居易

忧人何处可消忧,碧瓮红栏湓水头。yōu rén hé chù kě xiāo yōu,bì wèng hóng lán pén shuǐ tóu。
从此浔阳风月夜,崔公楼替庾公楼。cóng cǐ xún yáng fēng yuè yè,cuī gōng lóu tì yǔ gōng lóu。

赠昙禅师

白居易

五年不入慈恩寺,今日寻师始一来。wǔ nián bù rù cí ēn sì,jīn rì xún shī shǐ yī lái。
欲知火宅焚烧苦,方寸如今化作灰。yù zhī huǒ zhái fén shāo kǔ,fāng cùn rú jīn huà zuò huī。

醉吟二首

白居易

空王百法学未得,姹女丹砂烧即飞。kōng wáng bǎi fǎ xué wèi dé,chà nǚ dān shā shāo jí fēi。
事事无成身老也,醉乡不去欲何归。shì shì wú chéng shēn lǎo yě,zuì xiāng bù qù yù hé guī。

醉吟二首

白居易

两鬓千茎新似雪,十分一盏欲如泥。liǎng bìn qiān jīng xīn shì xuě,shí fēn yī zhǎn yù rú ní。
酒狂又引诗魔发,日午悲吟到日西。jiǔ kuáng yòu yǐn shī mó fā,rì wǔ bēi yín dào rì xī。

湖亭与行简宿

白居易

浔阳少有风情客,招宿湖亭尽却回。xún yáng shǎo yǒu fēng qíng kè,zhāo sù hú tíng jǐn què huí。
水槛虚凉风月好,夜深谁共阿怜来。shuǐ kǎn xū liáng fēng yuè hǎo,yè shēn shuí gòng ā lián lái。

赠江客

白居易

江柳影寒新雨地,塞鸿声急欲霜天。jiāng liǔ yǐng hán xīn yǔ dì,sāi hóng shēng jí yù shuāng tiān。
愁君独向沙头宿,水绕芦花月满船。chóu jūn dú xiàng shā tóu sù,shuǐ rào lú huā yuè mǎn chuán。

问韦山人山甫

白居易

身名身事两蹉跎,试就先生问若何。shēn míng shēn shì liǎng cuō tuó,shì jiù xiān shēng wèn ruò hé。
从此神仙学得否,白须虽有未为多。cóng cǐ shén xiān xué dé fǒu,bái xū suī yǒu wèi wèi duō。

送萧鍊师步虚词十首卷后以二绝继之

白居易

欲上瀛州临别时,赠君十首步虚词。yù shàng yíng zhōu lín bié shí,zèng jūn shí shǒu bù xū cí。
天仙若爱应相问,可道江州司马诗。tiān xiān ruò ài yīng xiāng wèn,kě dào jiāng zhōu sī mǎ shī。