古诗词

送毛仙翁

白居易

仙翁已得道,混迹寻岩泉。xiān wēng yǐ dé dào,hùn jì xún yán quán。
肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。jī fū bīng xuě yíng,yī fú yún xiá xiān。
绀发丝并致,龆容花共妍。gàn fā sī bìng zhì,tiáo róng huā gòng yán。
方瞳点玄漆,高步凌非烟。fāng tóng diǎn xuán qī,gāo bù líng fēi yān。
几见桑海变,莫知龟鹤年。jǐ jiàn sāng hǎi biàn,mò zhī guī hè nián。
所憩九清外,所游五岳巅。suǒ qì jiǔ qīng wài,suǒ yóu wǔ yuè diān。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。xuān hào jiù wèi lǚ,sōng qiáo nán bǐ jiān。
每嗟人世人,役役如狂颠。měi jiē rén shì rén,yì yì rú kuáng diān。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。shú néng tuō jī yāng,jǐn zāo míng lì qiān。
貌随岁律换,神逐光阴迁。mào suí suì lǜ huàn,shén zhú guāng yīn qiān。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。wéi yú fù yōu qiǎn,qiáo cuì pén jiāng ruán。
衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。shuāi bìn hū shuāng bái,chóu cháng rú huǒ jiān。
羁旅坐多感,裴回私自怜。jī lǚ zuò duō gǎn,péi huí sī zì lián。
晴眺五老峰,玉洞多神仙。qíng tiào wǔ lǎo fēng,yù dòng duō shén xiān。
何当悯湮厄,授道安虚孱。hé dāng mǐn yān è,shòu dào ān xū càn。
我师惠然来,论道穷重玄。wǒ shī huì rán lái,lùn dào qióng zhòng xuán。
浩荡八溟阔,志泰心超然。hào dàng bā míng kuò,zhì tài xīn chāo rán。
形骸既无束,得丧亦都捐。xíng hái jì wú shù,dé sàng yì dōu juān。
岂识椿菌异,那知鹏鴳悬。qǐ shí chūn jūn yì,nà zhī péng yàn xuán。
丹华既相付,促景定当延。dān huá jì xiāng fù,cù jǐng dìng dāng yán。
玄功曷可报,感极惟勤拳。xuán gōng hé kě bào,gǎn jí wéi qín quán。
霓旌不肯驻,又归武夷川。ní jīng bù kěn zhù,yòu guī wǔ yí chuān。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。yǔ bà shū rán bié,gū hè shēng yáo tiān。
赋诗叙明德,永续步虚篇。fù shī xù míng dé,yǒng xù bù xū piān。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

送春

白居易

银花凿落从君劝,金屑琵琶为我弹。yín huā záo luò cóng jūn quàn,jīn xiè pí pá wèi wǒ dàn。
不独送春兼送老,更尝一着更听看。bù dú sòng chūn jiān sòng lǎo,gèng cháng yī zhe gèng tīng kàn。

春词

白居易

低花树映小妆楼,春入眉心两点愁。dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu,chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu。
斜倚栏干背鹦鹉,思量何事不回头。xié yǐ lán gàn bèi yīng wǔ,sī liàng hé shì bù huí tóu。

花酒

白居易

香醅浅酌浮如蚁,雪鬓新梳薄似蝉。xiāng pēi qiǎn zhuó fú rú yǐ,xuě bìn xīn shū báo shì chán。
为报洛城花酒道,莫辞送老二三年。wèi bào luò chéng huā jiǔ dào,mò cí sòng lǎo èr sān nián。

杨家南亭

白居易

小亭门向月斜开,满地凉风满地苔。xiǎo tíng mén xiàng yuè xié kāi,mǎn dì liáng fēng mǎn dì tái。
此院好弹秋思处,终须一夜抱琴来。cǐ yuàn hǎo dàn qiū sī chù,zhōng xū yī yè bào qín lái。

广府胡尚书频寄诗因答绝句

白居易

尚书清白临南海,虽饮贪泉心不回。shàng shū qīng bái lín nán hǎi,suī yǐn tān quán xīn bù huí。
唯向诗中得珠玉,时时寄到帝乡来。wéi xiàng shī zhōng dé zhū yù,shí shí jì dào dì xiāng lái。

读鄂公传

白居易

高卧深居不见人,功名斗薮似灰尘。gāo wò shēn jū bù jiàn rén,gōng míng dòu sǒu shì huī chén。
唯留一部清商乐,月下风前伴老身。wéi liú yī bù qīng shāng lè,yuè xià fēng qián bàn lǎo shēn。

冬夜闻虫

白居易

虫声冬思苦于秋,不解愁人闻亦愁。chóng shēng dōng sī kǔ yú qiū,bù jiě chóu rén wén yì chóu。
我是老翁听不畏,少年莫听白君头。wǒ shì lǎo wēng tīng bù wèi,shǎo nián mò tīng bái jūn tóu。

听田顺儿歌

白居易

戛玉敲冰声未停,嫌云不遏入青冥。jiá yù qiāo bīng shēng wèi tíng,xián yún bù è rù qīng míng。
争得黄金满衫袖,一时抛与断年听。zhēng dé huáng jīn mǎn shān xiù,yī shí pāo yǔ duàn nián tīng。

听曹刚琵琶兼示重莲

白居易

拨拨弦弦意不同,胡啼番语两玲珑。bō bō xián xián yì bù tóng,hú tí fān yǔ liǎng líng lóng。
谁能截得曹刚手,插向重莲衣袖中。shuí néng jié dé cáo gāng shǒu,chā xiàng zhòng lián yī xiù zhōng。

对酒五首

白居易

巧拙贤愚相是非,何如一醉尽忘机。qiǎo zhuō xián yú xiāng shì fēi,hé rú yī zuì jǐn wàng jī。
君知天地中宽窄,雕鹗鸾皇各自飞。jūn zhī tiān dì zhōng kuān zhǎi,diāo è luán huáng gè zì fēi。

对酒五首

白居易

丹砂见火去无迹,白发泥人来不休。dān shā jiàn huǒ qù wú jì,bái fā ní rén lái bù xiū。
赖有酒仙相暖热,松乔醉即到前头。lài yǒu jiǔ xiān xiāng nuǎn rè,sōng qiáo zuì jí dào qián tóu。

对酒五首

白居易

百岁无多时壮健,一春能几日晴明。bǎi suì wú duō shí zhuàng jiàn,yī chūn néng jǐ rì qíng míng。
相逢且莫推辞醉,听唱阳关第四声。xiāng féng qiě mò tuī cí zuì,tīng chàng yáng guān dì sì shēng。

对酒五首

白居易

昨日低眉问疾来,今朝收泪吊人回。zuó rì dī méi wèn jí lái,jīn cháo shōu lèi diào rén huí。
眼前流例君看取,且遣琵琶送一杯。yǎn qián liú lì jūn kàn qǔ,qiě qiǎn pí pá sòng yī bēi。

僧院花

白居易

欲悟色空为佛事,故栽芳树在僧家。yù wù sè kōng wèi fú shì,gù zāi fāng shù zài sēng jiā。
细看便是华严偈,方便风开智慧花。xì kàn biàn shì huá yán jì,fāng biàn fēng kāi zhì huì huā。

不出

白居易

檐前新叶覆残花,席上馀杯对早茶。yán qián xīn yè fù cán huā,xí shàng yú bēi duì zǎo chá。
好是老身销日处,谁能骑马傍人家。hǎo shì lǎo shēn xiāo rì chù,shuí néng qí mǎ bàng rén jiā。