古诗词

达哉乐天行

白居易

达哉达哉白乐天,分司东都十三年。dá zāi dá zāi bái lè tiān,fēn sī dōng dōu shí sān nián。
七旬才满冠已挂,半禄未及车先悬。qī xún cái mǎn guān yǐ guà,bàn lù wèi jí chē xiān xuán。
或伴游客春行乐,或随山僧夜坐禅。huò bàn yóu kè chūn xíng lè,huò suí shān sēng yè zuò chán。
二年忘却问家事,门庭多草厨少烟。èr nián wàng què wèn jiā shì,mén tíng duō cǎo chú shǎo yān。
庖童朝告盐米尽,侍婢暮诉衣裳穿。páo tóng cháo gào yán mǐ jǐn,shì bì mù sù yī shang chuān。
妻孥不悦甥侄闷,而我醉卧方陶然。qī nú bù yuè shēng zhí mèn,ér wǒ zuì wò fāng táo rán。
起来与尔画生计,薄产处置有后先。qǐ lái yǔ ěr huà shēng jì,báo chǎn chù zhì yǒu hòu xiān。
先卖南坊十亩园,次卖东都五顷田。xiān mài nán fāng shí mǔ yuán,cì mài dōng dōu wǔ qǐng tián。
然后兼卖所居宅,仿佛获缗二三千。rán hòu jiān mài suǒ jū zhái,fǎng fú huò mín èr sān qiān。
半与尔充衣食费,半与吾供酒肉钱。bàn yǔ ěr chōng yī shí fèi,bàn yǔ wú gōng jiǔ ròu qián。
吾今已年七十一,眼昏须白头风眩。wú jīn yǐ nián qī shí yī,yǎn hūn xū bái tóu fēng xuàn。
但恐此钱用不尽,即先朝露归夜泉。dàn kǒng cǐ qián yòng bù jǐn,jí xiān cháo lù guī yè quán。
未归且住亦不恶,饥餐乐饮安稳眠。wèi guī qiě zhù yì bù è,jī cān lè yǐn ān wěn mián。
死生无可无不可,达哉达哉白乐天。sǐ shēng wú kě wú bù kě,dá zāi dá zāi bái lè tiān。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

九日代罗樊二妓招舒著作

白居易

罗敷敛双袂,樊姬献一杯。luó fū liǎn shuāng mèi,fán jī xiàn yī bēi。
不见舒员外,秋菊为谁开。bù jiàn shū yuán wài,qiū jú wèi shuí kāi。

远师

白居易

东宫白庶子,南寺远禅师。dōng gōng bái shù zi,nán sì yuǎn chán shī。
何处遥相见,心无一事时。hé chù yáo xiāng jiàn,xīn wú yī shì shí。

问远师

白居易

荤膻停夜食,吟咏散秋怀。hūn shān tíng yè shí,yín yǒng sàn qiū huái。
笑问东林老,诗应不破斋。xiào wèn dōng lín lǎo,shī yīng bù pò zhāi。

池西亭

白居易

朱栏映晚树,金魄落秋池。zhū lán yìng wǎn shù,jīn pò luò qiū chí。
还似钱唐夜,西楼月出时。hái shì qián táng yè,xī lóu yuè chū shí。

访皇甫七

白居易

上马行数里,逢花倾一杯。shàng mǎ xíng shù lǐ,féng huā qīng yī bēi。
更无停泊处,还是觅君来。gèng wú tíng pō chù,hái shì mì jūn lái。

涂山寺独游

白居易

野径行无伴,僧房宿有期。yě jìng xíng wú bàn,sēng fáng sù yǒu qī。
涂山来去熟,唯是马蹄知。tú shān lái qù shú,wéi shì mǎ tí zhī。

逢旧

白居易

久别偶相逢,俱疑是梦中。jiǔ bié ǒu xiāng féng,jù yí shì mèng zhōng。
即今欢乐事,放盏又成空。jí jīn huān lè shì,fàng zhǎn yòu chéng kōng。

恨词

白居易

翠黛眉低敛,红珠泪暗销。cuì dài méi dī liǎn,hóng zhū lèi àn xiāo。
从来恨人意,不省似今朝。cóng lái hèn rén yì,bù shěng shì jīn cháo。

池窗

白居易

池晚莲芳谢,窗秋竹意深。chí wǎn lián fāng xiè,chuāng qiū zhú yì shēn。
更无人作伴,唯对一张琴。gèng wú rén zuò bàn,wéi duì yī zhāng qín。

结之

白居易

欢爱今何在,悲啼亦是空。huān ài jīn hé zài,bēi tí yì shì kōng。
同为一夜梦,共过十年中。tóng wèi yī yè mèng,gòng guò shí nián zhōng。

题周家歌者

白居易

清紧如敲玉,深圆似转簧。qīng jǐn rú qiāo yù,shēn yuán shì zhuǎn huáng。
一声肠一断,能有几多肠。yī shēng cháng yī duàn,néng yǒu jǐ duō cháng。

萧庶子相过

白居易

半日停车马,何人在白家。bàn rì tíng chē mǎ,hé rén zài bái jiā。
殷勤萧庶子,爱酒不嫌茶。yīn qín xiāo shù zi,ài jiǔ bù xián chá。

酬裴相公见寄二绝

白居易

习静心方泰,劳生事渐稀。xí jìng xīn fāng tài,láo shēng shì jiàn xī。
可怜安稳地,舍此欲何归。kě lián ān wěn dì,shě cǐ yù hé guī。

酬裴相公见寄二绝

白居易

一双垂翅鹤,数首解嘲文。yī shuāng chuí chì hè,shù shǒu jiě cháo wén。
总是迂闲物,争堪伴相君。zǒng shì yū xián wù,zhēng kān bàn xiāng jūn。

恨去年

白居易

老去唯耽酒,春来不著家。lǎo qù wéi dān jiǔ,chūn lái bù zhù jiā。
去年来校晚,不见洛阳花。qù nián lái xiào wǎn,bù jiàn luò yáng huā。