古诗词

三谣蟠木谣

白居易

朱藤朱藤,温如红玉,直如朱绳。zhū téng zhū téng,wēn rú hóng yù,zhí rú zhū shéng。
自我得尔以为杖,大有裨于股肱。zì wǒ dé ěr yǐ wèi zhàng,dà yǒu bì yú gǔ gōng。
前年左选,东南万里。qián nián zuǒ xuǎn,dōng nán wàn lǐ。
交游别我于国门,亲友送我于浐水。jiāo yóu bié wǒ yú guó mén,qīn yǒu sòng wǒ yú chǎn shuǐ。
登高山兮车倒轮摧,渡汉水兮马跙蹄开。dēng gāo shān xī chē dào lún cuī,dù hàn shuǐ xī mǎ jù tí kāi。
中途不进,部曲多回。zhōng tú bù jìn,bù qū duō huí。
唯此朱藤,实随我来。wéi cǐ zhū téng,shí suí wǒ lái。
瘴疠之乡,无人之地。zhàng lì zhī xiāng,wú rén zhī dì。
扶卫衰病,驱诃魑魅。fú wèi shuāi bìng,qū hē chī mèi。
吾独一身,赖尔为二。wú dú yī shēn,lài ěr wèi èr。
或水或陆,自北徂南。huò shuǐ huò lù,zì běi cú nán。
泥黏雪滑,足力不堪。ní nián xuě huá,zú lì bù kān。
吾本两足,得尔为三。wú běn liǎng zú,dé ěr wèi sān。
紫霄峰头,黄石岩下。zǐ xiāo fēng tóu,huáng shí yán xià。
松门石磴,不通舆马。sōng mén shí dèng,bù tōng yú mǎ。
吾与尔披云拨水,环山绕野。wú yǔ ěr pī yún bō shuǐ,huán shān rào yě。
二年蹋遍匡庐间,未尝一步而相舍。èr nián tà biàn kuāng lú jiān,wèi cháng yī bù ér xiāng shě。
虽有佳子弟,良友朋。suī yǒu jiā zi dì,liáng yǒu péng。
扶危助蹇,不如朱藤。fú wēi zhù jiǎn,bù rú zhū téng。
嗟乎!穷既若是,通复何如?jiē hū!qióng jì ruò shì,tōng fù hé rú?
吾不以常杖待尔,尔勿以常人望吾。wú bù yǐ cháng zhàng dài ěr,ěr wù yǐ cháng rén wàng wú。
朱藤朱藤,吾虽青云之上,黄泥之下,誓不弃尔于斯须。zhū téng zhū téng,wú suī qīng yún zhī shàng,huáng ní zhī xià,shì bù qì ěr yú sī xū。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

寄胡饼与杨万州

白居易

胡麻饼样学京都,面脆油香新出炉。hú má bǐng yàng xué jīng dōu,miàn cuì yóu xiāng xīn chū lú。
寄与饥馋杨大使,尝看得似辅兴无。jì yǔ jī chán yáng dà shǐ,cháng kàn dé shì fǔ xīng wú。

画木莲花图寄元郎中

白居易

花房腻似红莲朵,艳色鲜如紫牡丹。huā fáng nì shì hóng lián duǒ,yàn sè xiān rú zǐ mǔ dān。
唯有诗人能解爱,丹青写出与君看。wéi yǒu shī rén néng jiě ài,dān qīng xiě chū yǔ jūn kàn。

九日题涂溪

白居易

蕃草席铺枫叶岸,竹枝歌送菊花杯。fān cǎo xí pù fēng yè àn,zhú zhī gē sòng jú huā bēi。
明年尚作南宾守,或可重阳更一来。míng nián shàng zuò nán bīn shǒu,huò kě zhòng yáng gèng yī lái。

和万州杨使君四绝句竞渡

白居易

竞渡相传为汨罗,不能止遏意无他。jìng dù xiāng chuán wèi mì luó,bù néng zhǐ è yì wú tā。
自经放逐来憔悴,能校灵均死几多。zì jīng fàng zhú lái qiáo cuì,néng xiào líng jūn sǐ jǐ duō。

和万州杨使君四绝句江边草

白居易

闻君泽畔伤春草,忆在天门街里时。wén jūn zé pàn shāng chūn cǎo,yì zài tiān mén jiē lǐ shí。
漠漠凄凄愁满眼,就中惆怅是江蓠。mò mò qī qī chóu mǎn yǎn,jiù zhōng chóu chàng shì jiāng lí。

和万州杨使君四绝句嘉庆李

白居易

东都绿李万州栽,君手封题我手开。dōng dōu lǜ lǐ wàn zhōu zāi,jūn shǒu fēng tí wǒ shǒu kāi。
把得欲尝先怅望,与渠同别故乡来。bǎ dé yù cháng xiān chàng wàng,yǔ qú tóng bié gù xiāng lái。

和万州杨使君四绝句白槿花

白居易

秋蕣晚英无艳色,何因栽种在人家。qiū shùn wǎn yīng wú yàn sè,hé yīn zāi zhǒng zài rén jiā。
使君自别罗敷面,争解回头爱白花。shǐ jūn zì bié luó fū miàn,zhēng jiě huí tóu ài bái huā。

和行简望郡南山

白居易

反照前山云树明,从君苦道似华清。fǎn zhào qián shān yún shù míng,cóng jūn kǔ dào shì huá qīng。
试听肠断巴猿叫,早晚骊山有此声。shì tīng cháng duàn bā yuán jiào,zǎo wǎn lí shān yǒu cǐ shēng。

种荔枝

白居易

红颗珍珠诚可爱,白须太守亦何痴。hóng kē zhēn zhū chéng kě ài,bái xū tài shǒu yì hé chī。
十年结子知谁在,自向庭中种荔枝。shí nián jié zi zhī shuí zài,zì xiàng tíng zhōng zhǒng lì zhī。

东楼醉

白居易

天涯深峡无人地,岁暮穷阴欲夜天。tiān yá shēn xiá wú rén dì,suì mù qióng yīn yù yè tiān。
不向东楼时一醉,如何拟过二三年。bù xiàng dōng lóu shí yī zuì,rú hé nǐ guò èr sān nián。

东楼招客夜饮

白居易

莫辞数数醉东楼,除醉无因破得愁。mò cí shù shù zuì dōng lóu,chú zuì wú yīn pò dé chóu。
唯有绿樽红烛下,暂时不似在忠州。wéi yǒu lǜ zūn hóng zhú xià,zàn shí bù shì zài zhōng zhōu。

醉后戏题

白居易

自知清冷似冬凌,每被人呼作律僧。zì zhī qīng lěng shì dōng líng,měi bèi rén hū zuò lǜ sēng。
今夜酒醺罗绮暖,被君融尽玉壶冰。jīn yè jiǔ xūn luó qǐ nuǎn,bèi jūn róng jǐn yù hú bīng。

寄题杨万州四望楼

白居易

江上新楼名四望,东西南北水茫茫。jiāng shàng xīn lóu míng sì wàng,dōng xī nán běi shuǐ máng máng。
无由得与君携手,同凭栏干一望乡。wú yóu dé yǔ jūn xié shǒu,tóng píng lán gàn yī wàng xiāng。

答杨使君登楼见忆

白居易

忠万楼中南北望,南州烟水北州云。zhōng wàn lóu zhōng nán běi wàng,nán zhōu yān shuǐ běi zhōu yún。
两州何事偏相忆,各是笼禽作使君。liǎng zhōu hé shì piān xiāng yì,gè shì lóng qín zuò shǐ jūn。

题东楼前李使君所种樱桃花

白居易

身入青云无见日,手栽红树又逢春。shēn rù qīng yún wú jiàn rì,shǒu zāi hóng shù yòu féng chūn。
唯留花向楼前著,故故抛愁与后人。wéi liú huā xiàng lóu qián zhù,gù gù pāo chóu yǔ hòu rén。