古诗词

无可奈何歌

白居易

无可奈何兮!白日走而朱颜颓,少日往而老日催。wú kě nài hé xī!bái rì zǒu ér zhū yán tuí,shǎo rì wǎng ér lǎo rì cuī。
生者不住兮死者不回,况乎宠辱丰悴之外物。shēng zhě bù zhù xī sǐ zhě bù huí,kuàng hū chǒng rǔ fēng cuì zhī wài wù。
又何常不十去而一来,去不可挽兮来不可推。yòu hé cháng bù shí qù ér yī lái,qù bù kě wǎn xī lái bù kě tuī。
无可奈何兮!已焉哉!惟天长而地久,前无始兮后无终。wú kě nài hé xī!yǐ yān zāi!wéi tiān zhǎng ér dì jiǔ,qián wú shǐ xī hòu wú zhōng。
嗟吾生之几何,寄瞬息乎其中。jiē wú shēng zhī jǐ hé,jì shùn xī hū qí zhōng。
又如太仓之稊米,委一粒于万钟。yòu rú tài cāng zhī tí mǐ,wěi yī lì yú wàn zhōng。
何不与道逍遥?委化从容。hé bù yǔ dào xiāo yáo?wěi huà cóng róng。
纵心放志,泄泄融融。zòng xīn fàng zhì,xiè xiè róng róng。
胡为乎分爱恶于生死,系忧喜于穷通。hú wèi hū fēn ài è yú shēng sǐ,xì yōu xǐ yú qióng tōng。
倔强其骨髓,龃龉其心胸。jué qiáng qí gǔ suǐ,jǔ yǔ qí xīn xiōng。
合冰炭以交战,只自苦兮厥躬。hé bīng tàn yǐ jiāo zhàn,zhǐ zì kǔ xī jué gōng。
彼造物者,云何不为。bǐ zào wù zhě,yún hé bù wèi。
此与化者,云何不随。cǐ yǔ huà zhě,yún hé bù suí。
或喣或吹,或盛或衰。huò xǔ huò chuī,huò shèng huò shuāi。
虽千变与万化,委一顺以贯之。suī qiān biàn yǔ wàn huà,wěi yī shùn yǐ guàn zhī。
为彼何非,为此何是。wèi bǐ hé fēi,wèi cǐ hé shì。
谁冥此心,梦蝶之子。shuí míng cǐ xīn,mèng dié zhī zi。
何祸非福,何吉非凶。hé huò fēi fú,hé jí fēi xiōng。
谁达此观,丧马之翁。shuí dá cǐ guān,sàng mǎ zhī wēng。
俾吾为秋毫之杪,吾亦自足。bǐ wú wèi qiū háo zhī miǎo,wú yì zì zú。
不见其小,俾吾为泰山之阿。bù jiàn qí xiǎo,bǐ wú wèi tài shān zhī ā。
吾亦无馀,不见其多。wú yì wú yú,bù jiàn qí duō。
是以达人静则吻然与阴合迹,动则浩然与阳同波。shì yǐ dá rén jìng zé wěn rán yǔ yīn hé jì,dòng zé hào rán yǔ yáng tóng bō。
委顺而已,孰知其他。wěi shùn ér yǐ,shú zhī qí tā。
时邪命邪!吾其无奈彼何?委邪顺邪!shí xié mìng xié!wú qí wú nài bǐ hé?wěi xié shùn xié!
彼亦无奈吾何?夫两无奈何,然后能冥至顺而合太和。bǐ yì wú nài wú hé?fū liǎng wú nài hé,rán hòu néng míng zhì shùn ér hé tài hé。
故吾所以饮太和,扣至顺,而为无可奈何之歌。gù wú suǒ yǐ yǐn tài hé,kòu zhì shùn,ér wèi wú kě nài hé zhī gē。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

春眠

白居易

枕低被暖身安稳,日照房门帐未开。zhěn dī bèi nuǎn shēn ān wěn,rì zhào fáng mén zhàng wèi kāi。
还有少年春气味,时时暂到梦中来。hái yǒu shǎo nián chūn qì wèi,shí shí zàn dào mèng zhōng lái。

禽虫十二章

白居易

燕违戊己鹊避岁,兹事因何羽族知。yàn wéi wù jǐ què bì suì,zī shì yīn hé yǔ zú zhī。
疑有凤凰颁鸟历,一时一日不参差。yí yǒu fèng huáng bān niǎo lì,yī shí yī rì bù cān chà。

禽虫十二章

白居易

水中科斗长成蛙,林下桑虫老作蛾。shuǐ zhōng kē dòu zhǎng chéng wā,lín xià sāng chóng lǎo zuò é。
蛙跳蛾舞仰头笑,焉用鹍鹏鳞羽多。wā tiào é wǔ yǎng tóu xiào,yān yòng kūn péng lín yǔ duō。

禽虫十二章

白居易

江鱼群从称妻妾,塞雁联行号弟兄。jiāng yú qún cóng chēng qī qiè,sāi yàn lián xíng hào dì xiōng。
但恐世间真眷属,亲疏亦是强为名。dàn kǒng shì jiān zhēn juàn shǔ,qīn shū yì shì qiáng wèi míng。

禽虫十二章

白居易

蚕老茧成不庇身,蜂饥蜜熟属他人。cán lǎo jiǎn chéng bù bì shēn,fēng jī mì shú shǔ tā rén。
须知年老忧家者,恐是二虫虚苦辛。xū zhī nián lǎo yōu jiā zhě,kǒng shì èr chóng xū kǔ xīn。

禽虫十二章

白居易

阿阁鹓鸾田舍乌,妍蚩贵贱两悬殊。ā gé yuān luán tián shě wū,yán chī guì jiàn liǎng xuán shū。
如何闭向深笼里,一种摧颓触四隅。rú hé bì xiàng shēn lóng lǐ,yī zhǒng cuī tuí chù sì yú。

禽虫十二章

白居易

兽中刀鎗多怒吼,鸟遭罗弋尽哀鸣。shòu zhōng dāo qiāng duō nù hǒu,niǎo zāo luó yì jǐn āi míng。
羔羊口在缘何事,闇死屠门无一声。gāo yáng kǒu zài yuán hé shì,àn sǐ tú mén wú yī shēng。

禽虫十二章

白居易

蟭螟杀敌蚊巢上,蛮触交争蜗角中。jiāo míng shā dí wén cháo shàng,mán chù jiāo zhēng wō jiǎo zhōng。
应是诸天观下界,一微尘内斗英雄。yīng shì zhū tiān guān xià jiè,yī wēi chén nèi dòu yīng xióng。

禽虫十二章

白居易

蟏蛸网上罥蜉蝣,反覆相持死始休。xiāo shāo wǎng shàng juàn fú yóu,fǎn fù xiāng chí sǐ shǐ xiū。
何异浮生临老日,一弹指顷报恩雠。hé yì fú shēng lín lǎo rì,yī dàn zhǐ qǐng bào ēn chóu。

禽虫十二章

白居易

蚁王化饭为臣妾,蜾母偷虫作子孙。yǐ wáng huà fàn wèi chén qiè,guǒ mǔ tōu chóng zuò zi sūn。
彼此假名非本物,其间何怨复何恩。bǐ cǐ jiǎ míng fēi běn wù,qí jiān hé yuàn fù hé ēn。

禽虫十二章

白居易

豆苗鹿嚼解乌毒,艾叶雀衔夺燕巢。dòu miáo lù jué jiě wū dú,ài yè què xián duó yàn cháo。
鸟兽不曾看本草,谙知药性是谁教。niǎo shòu bù céng kàn běn cǎo,ān zhī yào xìng shì shuí jiào。

禽虫十二章

白居易

一鼠得仙生羽翼,众鼠相看有羡色。yī shǔ dé xiān shēng yǔ yì,zhòng shǔ xiāng kàn yǒu xiàn sè。
岂知飞上未半空,已作乌鸢口中食。qǐ zhī fēi shàng wèi bàn kōng,yǐ zuò wū yuān kǒu zhōng shí。

禽虫十二章

白居易

鹅乳养雏遗在水,鱼心想子变成鳞。é rǔ yǎng chú yí zài shuǐ,yú xīn xiǎng zi biàn chéng lín。
细微幽隐何穷事,知者唯应是圣人。xì wēi yōu yǐn hé qióng shì,zhī zhě wéi yīng shì shèng rén。

阴雨

白居易

润叶濡枝浃四方,浓云来去势何长。rùn yè rú zhī jiā sì fāng,nóng yún lái qù shì hé zhǎng。
旷然寰宇清风满,救旱功高暑气凉。kuàng rán huán yǔ qīng fēng mǎn,jiù hàn gōng gāo shǔ qì liáng。

喜雨

白居易

西北油然云势浓,须臾滂沛雨飘空。xī běi yóu rán yún shì nóng,xū yú pāng pèi yǔ piāo kōng。
顿疏万物焦枯意,定看秋郊稼穑丰。dùn shū wàn wù jiāo kū yì,dìng kàn qiū jiāo jià sè fēng。