古诗词

无可奈何歌

白居易

无可奈何兮!白日走而朱颜颓,少日往而老日催。wú kě nài hé xī!bái rì zǒu ér zhū yán tuí,shǎo rì wǎng ér lǎo rì cuī。
生者不住兮死者不回,况乎宠辱丰悴之外物。shēng zhě bù zhù xī sǐ zhě bù huí,kuàng hū chǒng rǔ fēng cuì zhī wài wù。
又何常不十去而一来,去不可挽兮来不可推。yòu hé cháng bù shí qù ér yī lái,qù bù kě wǎn xī lái bù kě tuī。
无可奈何兮!已焉哉!惟天长而地久,前无始兮后无终。wú kě nài hé xī!yǐ yān zāi!wéi tiān zhǎng ér dì jiǔ,qián wú shǐ xī hòu wú zhōng。
嗟吾生之几何,寄瞬息乎其中。jiē wú shēng zhī jǐ hé,jì shùn xī hū qí zhōng。
又如太仓之稊米,委一粒于万钟。yòu rú tài cāng zhī tí mǐ,wěi yī lì yú wàn zhōng。
何不与道逍遥?委化从容。hé bù yǔ dào xiāo yáo?wěi huà cóng róng。
纵心放志,泄泄融融。zòng xīn fàng zhì,xiè xiè róng róng。
胡为乎分爱恶于生死,系忧喜于穷通。hú wèi hū fēn ài è yú shēng sǐ,xì yōu xǐ yú qióng tōng。
倔强其骨髓,龃龉其心胸。jué qiáng qí gǔ suǐ,jǔ yǔ qí xīn xiōng。
合冰炭以交战,只自苦兮厥躬。hé bīng tàn yǐ jiāo zhàn,zhǐ zì kǔ xī jué gōng。
彼造物者,云何不为。bǐ zào wù zhě,yún hé bù wèi。
此与化者,云何不随。cǐ yǔ huà zhě,yún hé bù suí。
或喣或吹,或盛或衰。huò xǔ huò chuī,huò shèng huò shuāi。
虽千变与万化,委一顺以贯之。suī qiān biàn yǔ wàn huà,wěi yī shùn yǐ guàn zhī。
为彼何非,为此何是。wèi bǐ hé fēi,wèi cǐ hé shì。
谁冥此心,梦蝶之子。shuí míng cǐ xīn,mèng dié zhī zi。
何祸非福,何吉非凶。hé huò fēi fú,hé jí fēi xiōng。
谁达此观,丧马之翁。shuí dá cǐ guān,sàng mǎ zhī wēng。
俾吾为秋毫之杪,吾亦自足。bǐ wú wèi qiū háo zhī miǎo,wú yì zì zú。
不见其小,俾吾为泰山之阿。bù jiàn qí xiǎo,bǐ wú wèi tài shān zhī ā。
吾亦无馀,不见其多。wú yì wú yú,bù jiàn qí duō。
是以达人静则吻然与阴合迹,动则浩然与阳同波。shì yǐ dá rén jìng zé wěn rán yǔ yīn hé jì,dòng zé hào rán yǔ yáng tóng bō。
委顺而已,孰知其他。wěi shùn ér yǐ,shú zhī qí tā。
时邪命邪!吾其无奈彼何?委邪顺邪!shí xié mìng xié!wú qí wú nài bǐ hé?wěi xié shùn xié!
彼亦无奈吾何?夫两无奈何,然后能冥至顺而合太和。bǐ yì wú nài wú hé?fū liǎng wú nài hé,rán hòu néng míng zhì shùn ér hé tài hé。
故吾所以饮太和,扣至顺,而为无可奈何之歌。gù wú suǒ yǐ yǐn tài hé,kòu zhì shùn,ér wèi wú kě nài hé zhī gē。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

忆洛下故园

白居易

浔阳迁谪地,洛阳离乱年。xún yáng qiān zhé dì,luò yáng lí luàn nián。
烟尘三川上,炎瘴九江边。yān chén sān chuān shàng,yán zhàng jiǔ jiāng biān。
乡心坐如此,秋风仍飒然。xiāng xīn zuò rú cǐ,qiū fēng réng sà rán。

赠别崔五

白居易

朝送南去客,暮迎北来宾。cháo sòng nán qù kè,mù yíng běi lái bīn。
孰云当大路,少遇心所亲。shú yún dāng dà lù,shǎo yù xīn suǒ qīn。
劳者念息肩,热者思濯身。láo zhě niàn xī jiān,rè zhě sī zhuó shēn。
何如愁独日,忽见平生人。hé rú chóu dú rì,hū jiàn píng shēng rén。
平生已不浅,是日重殷勤。píng shēng yǐ bù qiǎn,shì rì zhòng yīn qín。
问从何处来,及此江亭春。wèn cóng hé chù lái,jí cǐ jiāng tíng chūn。
江天春多阴,夜月隔重云。jiāng tiān chūn duō yīn,yè yuè gé zhòng yún。
移尊树间饮,灯照花纷纷。yí zūn shù jiān yǐn,dēng zhào huā fēn fēn。
一会不易得,馀事何足云。yī huì bù yì dé,yú shì hé zú yún。
明旦又分手,今夕且欢忻。míng dàn yòu fēn shǒu,jīn xī qiě huān xīn。

春晚寄微之

白居易

三月江水阔,悠悠桃花波。sān yuè jiāng shuǐ kuò,yōu yōu táo huā bō。
年芳与心事,此地共蹉跎。nián fāng yǔ xīn shì,cǐ dì gòng cuō tuó。
南国方谴谪,中原正兵戈。nán guó fāng qiǎn zhé,zhōng yuán zhèng bīng gē。
眼前故人少,头上白发多。yǎn qián gù rén shǎo,tóu shàng bái fā duō。
通州更迢遰,春尽复如何。tōng zhōu gèng tiáo dì,chūn jǐn fù rú hé。

渐老

白居易

今朝复明日,不觉年齿暮。jīn cháo fù míng rì,bù jué nián chǐ mù。
白发逐梳落,朱颜辞镜去。bái fā zhú shū luò,zhū yán cí jìng qù。
当春颇愁寂,对酒寡欢趣。dāng chūn pǒ chóu jì,duì jiǔ guǎ huān qù。
遇境多怆辛,逢人益敦故。yù jìng duō chuàng xīn,féng rén yì dūn gù。
形质属天地,推迁从不住。xíng zhì shǔ tiān dì,tuī qiān cóng bù zhù。
所怪少年心,销磨落何处。suǒ guài shǎo nián xīn,xiāo mó luò hé chù。

送幼史

白居易

淮右寇未散,江西岁再徂。huái yòu kòu wèi sàn,jiāng xī suì zài cú。
故里干戈地,行人风雪途。gù lǐ gàn gē dì,xíng rén fēng xuě tú。
此时与尔别,江畔立踟蹰。cǐ shí yǔ ěr bié,jiāng pàn lì chí chú。

寄行简

白居易

郁郁眉多敛,默默口寡言。yù yù méi duō liǎn,mò mò kǒu guǎ yán。
岂是愿如此,举目谁与欢。qǐ shì yuàn rú cǐ,jǔ mù shuí yǔ huān。
去春尔西征,从事巴蜀间。qù chūn ěr xī zhēng,cóng shì bā shǔ jiān。
今春我南谪,抱疾江海壖。jīn chūn wǒ nán zhé,bào jí jiāng hǎi ruán。
相去六千里,地绝天邈然。xiāng qù liù qiān lǐ,dì jué tiān miǎo rán。
十书九不达,何以开忧颜。shí shū jiǔ bù dá,hé yǐ kāi yōu yán。
渴人多梦饮,饥人多梦餐。kě rén duō mèng yǐn,jī rén duō mèng cān。
春来梦何处,合眼到东川。chūn lái mèng hé chù,hé yǎn dào dōng chuān。

首夏

白居易

孟夏百物滋,动植一时好。mèng xià bǎi wù zī,dòng zhí yī shí hǎo。
麋鹿乐深林,虫蛇喜丰草。mí lù lè shēn lín,chóng shé xǐ fēng cǎo。
翔禽爱密叶,游鳞悦新藻。xiáng qín ài mì yè,yóu lín yuè xīn zǎo。
天和遗漏处,而我独枯槁。tiān hé yí lòu chù,ér wǒ dú kū gǎo。
一身在天末,骨肉皆远道。yī shēn zài tiān mò,gǔ ròu jiē yuǎn dào。
旧国无来人,寇戎尘浩浩。jiù guó wú lái rén,kòu róng chén hào hào。
沈忧竟何益,只自劳怀抱。shěn yōu jìng hé yì,zhǐ zì láo huái bào。
不如放身心,冥然任天造。bù rú fàng shēn xīn,míng rán rèn tiān zào。
浔阳多美酒,可使杯不燥。xún yáng duō měi jiǔ,kě shǐ bēi bù zào。
湓鱼贱如泥,烹炙无昏早。pén yú jiàn rú ní,pēng zhì wú hūn zǎo。
朝饭山下寺,暮醉湖中岛。cháo fàn shān xià sì,mù zuì hú zhōng dǎo。
何必归故乡,兹焉可终老。hé bì guī gù xiāng,zī yān kě zhōng lǎo。

孟夏思渭村旧居寄舍弟

白居易

啧啧雀引雏,稍稍笋成竹。zé zé què yǐn chú,shāo shāo sǔn chéng zhú。
时物感人情,忆我故乡曲。shí wù gǎn rén qíng,yì wǒ gù xiāng qū。
故园渭水上,十载事樵牧。gù yuán wèi shuǐ shàng,shí zài shì qiáo mù。
手种榆柳成,阴阴覆墙屋。shǒu zhǒng yú liǔ chéng,yīn yīn fù qiáng wū。
兔隐豆苗肥,鸟鸣桑椹熟。tù yǐn dòu miáo féi,niǎo míng sāng shèn shú。
前年当此时,与尔同游瞩。qián nián dāng cǐ shí,yǔ ěr tóng yóu zhǔ。
诗书课弟侄,农圃资童仆。shī shū kè dì zhí,nóng pǔ zī tóng pū。
日暮麦登场,天晴蚕坼簇。rì mù mài dēng chǎng,tiān qíng cán chè cù。
弄泉南涧坐,待月东亭宿。nòng quán nán jiàn zuò,dài yuè dōng tíng sù。
兴发饮数杯,闷来棋一局。xīng fā yǐn shù bēi,mèn lái qí yī jú。
一朝忽分散,万里仍羁束。yī cháo hū fēn sàn,wàn lǐ réng jī shù。
井鲋思反泉,笼莺悔出谷。jǐng fù sī fǎn quán,lóng yīng huǐ chū gǔ。
九江地卑湿,四月天炎燠。jiǔ jiāng dì bēi shī,sì yuè tiān yán yù。
苦雨初入梅,瘴云稍含毒。kǔ yǔ chū rù méi,zhàng yún shāo hán dú。
泥秧水畦稻,灰种畬田粟。ní yāng shuǐ qí dào,huī zhǒng shē tián sù。
已讶殊岁时,仍嗟异风俗。yǐ yà shū suì shí,réng jiē yì fēng sú。
闲登郡楼望,日落江山绿。xián dēng jùn lóu wàng,rì luò jiāng shān lǜ。
归雁拂乡心,平湖断人目。guī yàn fú xiāng xīn,píng hú duàn rén mù。
殊方我漂泊,旧里君幽独。shū fāng wǒ piāo pō,jiù lǐ jūn yōu dú。
何时同一瓢,饮水心亦足。hé shí tóng yī piáo,yǐn shuǐ xīn yì zú。

早蝉

白居易

六月初七日,江头蝉始鸣。liù yuè chū qī rì,jiāng tóu chán shǐ míng。
石楠深叶里,薄暮两三声。shí nán shēn yè lǐ,báo mù liǎng sān shēng。
一催衰鬓色,再动故园情。yī cuī shuāi bìn sè,zài dòng gù yuán qíng。
西风殊未起,秋思先秋生。xī fēng shū wèi qǐ,qiū sī xiān qiū shēng。
忆昔在东掖,宫槐花下听。yì xī zài dōng yē,gōng huái huā xià tīng。
今朝无限思,云树绕湓城。jīn cháo wú xiàn sī,yún shù rào pén chéng。

感情

白居易

中庭晒服玩,忽见故乡履。zhōng tíng shài fú wán,hū jiàn gù xiāng lǚ。
昔赠我者谁,东邻婵娟子。xī zèng wǒ zhě shuí,dōng lín chán juān zi。
因思赠时语,特用结终始。yīn sī zèng shí yǔ,tè yòng jié zhōng shǐ。
永愿如履綦,双行复双止。yǒng yuàn rú lǚ qí,shuāng xíng fù shuāng zhǐ。
自吾谪江郡,漂荡三千里。zì wú zhé jiāng jùn,piāo dàng sān qiān lǐ。
为感长情人,提携同到此。wèi gǎn zhǎng qíng rén,tí xié tóng dào cǐ。
今朝一惆怅,反覆看未已。jīn cháo yī chóu chàng,fǎn fù kàn wèi yǐ。
人只履犹双,何曾得相似。rén zhǐ lǚ yóu shuāng,hé céng dé xiāng shì。
可嗟复可惜,锦表绣为里。kě jiē fù kě xī,jǐn biǎo xiù wèi lǐ。
况经梅雨来,色黯花草死。kuàng jīng méi yǔ lái,sè àn huā cǎo sǐ。

郡厅有树晚荣早凋人不识名因题其上

白居易

浔阳郡厅后,有树不知名。xún yáng jùn tīng hòu,yǒu shù bù zhī míng。
秋先梧桐落,春后桃李荣。qiū xiān wú tóng luò,chūn hòu táo lǐ róng。
五月始萌动,八月已凋零。wǔ yuè shǐ méng dòng,bā yuè yǐ diāo líng。
左右皆松桂,四时郁青青。zuǒ yòu jiē sōng guì,sì shí yù qīng qīng。
岂量雨露恩,沾濡不均平。qǐ liàng yǔ lù ēn,zhān rú bù jūn píng。
荣枯各有分,天地本无情。róng kū gè yǒu fēn,tiān dì běn wú qíng。
顾我亦相类,早衰向晚成。gù wǒ yì xiāng lèi,zǎo shuāi xiàng wǎn chéng。
形骸少多病,三十不丰盈。xíng hái shǎo duō bìng,sān shí bù fēng yíng。
毛鬓早改变,四十白髭生。máo bìn zǎo gǎi biàn,sì shí bái zī shēng。
谁教两萧索,相对此江城。shuí jiào liǎng xiāo suǒ,xiāng duì cǐ jiāng chéng。

感秋怀微之

白居易

叶下湖又波,秋风此时至。yè xià hú yòu bō,qiū fēng cǐ shí zhì。
谁知濩落心,先纳萧条气。shuí zhī huò luò xīn,xiān nà xiāo tiáo qì。
推移感流岁,漂泊思同志。tuī yí gǎn liú suì,piāo pō sī tóng zhì。
昔为烟霄侣,今作泥涂吏。xī wèi yān xiāo lǚ,jīn zuò ní tú lì。
白鸥毛羽弱,青凤文章异。bái ōu máo yǔ ruò,qīng fèng wén zhāng yì。
各闭一笼中,岁晚同憔悴。gè bì yī lóng zhōng,suì wǎn tóng qiáo cuì。

因沐感发寄朗上人二首

白居易

年长身转慵,百事无所欲。nián zhǎng shēn zhuǎn yōng,bǎi shì wú suǒ yù。
乃至头上发,经年方一沐。nǎi zhì tóu shàng fā,jīng nián fāng yī mù。
沐稀发苦落,一沐仍半秃。mù xī fā kǔ luò,yī mù réng bàn tū。
短鬓经霜蓬,老面辞春木。duǎn bìn jīng shuāng péng,lǎo miàn cí chūn mù。
强年过犹近,衰相来何速。qiáng nián guò yóu jìn,shuāi xiāng lái hé sù。
应是烦恼多,心焦血不足。yīng shì fán nǎo duō,xīn jiāo xuè bù zú。

因沐感发寄朗上人二首

白居易

渐少不满把,渐短不盈尺。jiàn shǎo bù mǎn bǎ,jiàn duǎn bù yíng chǐ。
况兹短少中,日夜落复白。kuàng zī duǎn shǎo zhōng,rì yè luò fù bái。
既无神仙术,何除老死籍。jì wú shén xiān shù,hé chú lǎo sǐ jí。
只有解脱门,能度衰苦厄。zhǐ yǒu jiě tuō mén,néng dù shuāi kǔ è。
掩镜望东寺,降心谢禅客。yǎn jìng wàng dōng sì,jiàng xīn xiè chán kè。
衰白何足言,剃落犹不惜。shuāi bái hé zú yán,tì luò yóu bù xī。

早蝉

白居易

月出先照山,风生先动水。yuè chū xiān zhào shān,fēng shēng xiān dòng shuǐ。
亦如早蝉声,先入闲人耳。yì rú zǎo chán shēng,xiān rù xián rén ěr。
一闻愁意结,再听乡心起。yī wén chóu yì jié,zài tīng xiāng xīn qǐ。
渭上新蝉声,先听浑相似。wèi shàng xīn chán shēng,xiān tīng hún xiāng shì。
衡门有谁听,日暮槐花里。héng mén yǒu shuí tīng,rì mù huái huā lǐ。