古诗词

不能忘情吟

白居易

鬻骆马兮放杨柳枝,掩翠黛兮顿金羁。yù luò mǎ xī fàng yáng liǔ zhī,yǎn cuì dài xī dùn jīn jī。
马不能言兮长鸣而却顾,杨柳枝再拜长跪而致辞。mǎ bù néng yán xī zhǎng míng ér què gù,yáng liǔ zhī zài bài zhǎng guì ér zhì cí。
辞曰:主乘此骆五年,凡千有八百日。cí yuē zhǔ chéng cǐ luò wǔ nián,fán qiān yǒu bā bǎi rì。
衔橛之下,不惊不逸。xián jué zhī xià,bù jīng bù yì。
素事主十年,凡三千有六百日。sù shì zhǔ shí nián,fán sān qiān yǒu liù bǎi rì。
巾栉之间,无违无失。jīn zhì zhī jiān,wú wéi wú shī。
今素貌虽陋,未至衰摧。jīn sù mào suī lòu,wèi zhì shuāi cuī。
骆力犹壮,又无虺隤。luò lì yóu zhuàng,yòu wú huī tuí。
即骆之力,尚可以代主一步。jí luò zhī lì,shàng kě yǐ dài zhǔ yī bù。
素之歌,亦可以送主一杯。sù zhī gē,yì kě yǐ sòng zhǔ yī bēi。
一旦双去,有去无回。yī dàn shuāng qù,yǒu qù wú huí。
故素将去,其辞也苦。gù sù jiāng qù,qí cí yě kǔ。
骆将去,其鸣也哀。luò jiāng qù,qí míng yě āi。
此人之情也,马之情也,岂主君独无情哉?cǐ rén zhī qíng yě,mǎ zhī qíng yě,qǐ zhǔ jūn dú wú qíng zāi?
予俯而叹,仰而咍,且曰:骆、骆,尔勿嘶,素、素,尔勿啼,骆反厩,素反闺。yǔ fǔ ér tàn,yǎng ér hāi,qiě yuē luò luò,ěr wù sī,sù sù,ěr wù tí,luò fǎn jiù,sù fǎn guī。
吾疾虽作,年虽颓,幸未及项籍之将死。wú jí suī zuò,nián suī tuí,xìng wèi jí xiàng jí zhī jiāng sǐ。
何必一日之内,弃骓兮而别虞兮,乃目素兮素兮。hé bì yī rì zhī nèi,qì zhuī xī ér bié yú xī,nǎi mù sù xī sù xī。
为我歌杨柳枝,我姑酌彼金罍,我与尔归醉乡去来。wèi wǒ gē yáng liǔ zhī,wǒ gū zhuó bǐ jīn léi,wǒ yǔ ěr guī zuì xiāng qù lái。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

醉戏诸妓

白居易

席上争飞使君酒,歌中多唱舍人诗。xí shàng zhēng fēi shǐ jūn jiǔ,gē zhōng duō chàng shě rén shī。
不知明日休官后,逐我东山去是谁。bù zhī míng rì xiū guān hòu,zhú wǒ dōng shān qù shì shuí。

白居易

早潮才落晚潮来,一月周流六十回。zǎo cháo cái luò wǎn cháo lái,yī yuè zhōu liú liù shí huí。
不独光阴朝复暮,杭州老去被潮催。bù dú guāng yīn cháo fù mù,háng zhōu lǎo qù bèi cháo cuī。

闻歌妓唱严郎中诗因以绝句寄之

白居易

已留旧政布中和,又付新词与艳歌。yǐ liú jiù zhèng bù zhōng hé,yòu fù xīn cí yǔ yàn gē。
但是人家有遗爱,就中苏小感恩多。dàn shì rén jiā yǒu yí ài,jiù zhōng sū xiǎo gǎn ēn duō。

重寄别微之

白居易

凭仗江波寄一辞,不须惆怅报微之。píng zhàng jiāng bō jì yī cí,bù xū chóu chàng bào wēi zhī。
犹胜往岁峡中别,滟滪堆边招手时。yóu shèng wǎng suì xiá zhōng bié,yàn yù duī biān zhāo shǒu shí。

别周军事

白居易

主人头白官仍冷,去后怜君是底人。zhǔ rén tóu bái guān réng lěng,qù hòu lián jūn shì dǐ rén。
试谒会稽元相去,不妨相见却殷勤。shì yè huì jī yuán xiāng qù,bù fáng xiāng jiàn què yīn qín。

看常州柘枝赠贾使君

白居易

莫惜新衣舞柘枝,也从尘污汗沾垂。mò xī xīn yī wǔ zhè zhī,yě cóng chén wū hàn zhān chuí。
料君即却归朝去,不见银泥衫故时。liào jūn jí què guī cháo qù,bù jiàn yín ní shān gù shí。

河阴夜泊忆微之

白居易

忆君我正泊行舟,望我君应上郡楼。yì jūn wǒ zhèng pō xíng zhōu,wàng wǒ jūn yīng shàng jùn lóu。
万里月明同此夜,黄河东面海西头。wàn lǐ yuè míng tóng cǐ yè,huáng hé dōng miàn hǎi xī tóu。

杭州回舫

白居易

自别钱塘山水后,不多饮酒懒吟诗。zì bié qián táng shān shuǐ hòu,bù duō yǐn jiǔ lǎn yín shī。
欲将此意凭回棹,报与西湖风月知。yù jiāng cǐ yì píng huí zhào,bào yǔ xī hú fēng yuè zhī。

卧疾

白居易

闲官卧疾绝经过,居处萧条近洛河。xián guān wò jí jué jīng guò,jū chù xiāo tiáo jìn luò hé。
水北水南秋月夜,管弦声少杵声多。shuǐ běi shuǐ nán qiū yuè yè,guǎn xián shēng shǎo chǔ shēng duō。

酬杨八

白居易

君以旷怀宜静境,我因蹇步称闲官。jūn yǐ kuàng huái yí jìng jìng,wǒ yīn jiǎn bù chēng xián guān。
闭门足病非高士,劳作云心鹤眼看。bì mén zú bìng fēi gāo shì,láo zuò yún xīn hè yǎn kàn。

梦行简

白居易

天气妍和水色鲜,闲吟独步小桥边。tiān qì yán hé shuǐ sè xiān,xián yín dú bù xiǎo qiáo biān。
池塘草绿无佳句,虚卧春窗梦阿怜。chí táng cǎo lǜ wú jiā jù,xū wò chūn chuāng mèng ā lián。

云和

白居易

非琴非瑟亦非筝,拨柱推弦调未成。fēi qín fēi sè yì fēi zhēng,bō zhù tuī xián diào wèi chéng。
欲散白头千万恨,只消红袖两三声。yù sàn bái tóu qiān wàn hèn,zhǐ xiāo hóng xiù liǎng sān shēng。

春老

白居易

欲随年少强游春,自觉风光不属身。yù suí nián shǎo qiáng yóu chūn,zì jué fēng guāng bù shǔ shēn。
歌舞屏风花障上,几时曾画白头人。gē wǔ píng fēng huā zhàng shàng,jǐ shí céng huà bái tóu rén。

春雪过皇甫家

白居易

晚来篮舆雪中回,喜遇君家门正开。wǎn lái lán yú xuě zhōng huí,xǐ yù jūn jiā mén zhèng kāi。
唯要主人青眼待,琴诗谈笑自将来。wéi yào zhǔ rén qīng yǎn dài,qín shī tán xiào zì jiāng lái。

崔侍御以孩子三日示其所生诗见示因以二绝句和之

白居易

洞房门上挂桑弧,香水盆中浴凤雏。dòng fáng mén shàng guà sāng hú,xiāng shuǐ pén zhōng yù fèng chú。
还似初生三日魄,嫦娥满月即成珠。hái shì chū shēng sān rì pò,cháng é mǎn yuè jí chéng zhū。