古诗词

新乐府七德舞美拨乱,陈王业也

白居易

七德舞,七德歌,传自武德至元和。qī dé wǔ,qī dé gē,chuán zì wǔ dé zhì yuán hé。
元和小臣白居易,观舞听歌知乐意,乐终稽首陈其事。yuán hé xiǎo chén bái jū yì,guān wǔ tīng gē zhī lè yì,lè zhōng jī shǒu chén qí shì。
太宗十八举义兵,白旄黄钺定两京。tài zōng shí bā jǔ yì bīng,bái máo huáng yuè dìng liǎng jīng。
擒充戮窦四海清,二十有四功业成。qín chōng lù dòu sì hǎi qīng,èr shí yǒu sì gōng yè chéng。
二十有九即帝位,三十有五致太平。èr shí yǒu jiǔ jí dì wèi,sān shí yǒu wǔ zhì tài píng。
功成理定何神速,速在推心置人腹。gōng chéng lǐ dìng hé shén sù,sù zài tuī xīn zhì rén fù。
亡卒遗骸散帛收,饥人卖子分金赎。wáng zú yí hái sàn bó shōu,jī rén mài zi fēn jīn shú。
魏徵梦见子夜泣,张谨哀闻辰日哭。wèi zhēng mèng jiàn zi yè qì,zhāng jǐn āi wén chén rì kū。
怨女三千放出宫,死囚四百来归狱。yuàn nǚ sān qiān fàng chū gōng,sǐ qiú sì bǎi lái guī yù。
剪须烧药赐功臣,李绩呜咽思杀身。jiǎn xū shāo yào cì gōng chén,lǐ jì wū yàn sī shā shēn。
含血吮创抚战士,思摩奋呼乞效死。hán xuè shǔn chuàng fǔ zhàn shì,sī mó fèn hū qǐ xiào sǐ。
则知不独善战善乘时,以心感人人心归。zé zhī bù dú shàn zhàn shàn chéng shí,yǐ xīn gǎn rén rén xīn guī。
尔来一百九十载,天下至今歌舞之。ěr lái yī bǎi jiǔ shí zài,tiān xià zhì jīn gē wǔ zhī。
歌七德,舞七德,圣人有作垂无极。gē qī dé,wǔ qī dé,shèng rén yǒu zuò chuí wú jí。
岂徒耀神武,岂徒夸圣文。qǐ tú yào shén wǔ,qǐ tú kuā shèng wén。
太宗意在陈王业,王业艰难示子孙。tài zōng yì zài chén wáng yè,wáng yè jiān nán shì zi sūn。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

哭从弟

白居易

伤心一尉便终身,叔母年高新妇贫。shāng xīn yī wèi biàn zhōng shēn,shū mǔ nián gāo xīn fù pín。
一片绿衫消不得,腰金拖紫是何人。yī piàn lǜ shān xiāo bù dé,yāo jīn tuō zǐ shì hé rén。

临水坐

白居易

昔为东掖垣中客,今作西方社内人。xī wèi dōng yē yuán zhōng kè,jīn zuò xī fāng shè nèi rén。
手把杨枝临水坐,闲思往事似前身。shǒu bǎ yáng zhī lín shuǐ zuò,xián sī wǎng shì shì qián shēn。

戏赠李十三判官

白居易

垂鞭相送醉醺醺,遥见庐山指似君。chuí biān xiāng sòng zuì xūn xūn,yáo jiàn lú shān zhǐ shì jūn。
想君初觉从军乐,未爱香炉峰上云。xiǎng jūn chū jué cóng jūn lè,wèi ài xiāng lú fēng shàng yún。

读僧灵彻诗

白居易

东林寺里西廊下,石片镌题数首诗。dōng lín sì lǐ xī láng xià,shí piàn juān tí shù shǒu shī。
言句怪来还校别,看名知是老汤师。yán jù guài lái hái xiào bié,kàn míng zhī shì lǎo tāng shī。

听李士良琵琶

白居易

声似胡儿弹舌语,愁如塞月恨边云。shēng shì hú ér dàn shé yǔ,chóu rú sāi yuè hèn biān yún。
闲人暂听犹眉敛,可使和蕃公主闻。xián rén zàn tīng yóu méi liǎn,kě shǐ hé fān gōng zhǔ wén。

闲吟

白居易

自从苦学空门法,销尽平生种种心。zì cóng kǔ xué kōng mén fǎ,xiāo jǐn píng shēng zhǒng zhǒng xīn。
唯有诗魔降未得,每逢风月一闲吟。wéi yǒu shī mó jiàng wèi dé,měi féng fēng yuè yī xián yín。

戏问山石榴

白居易

小树山榴近砌栽,半含红萼带花来。xiǎo shù shān liú jìn qì zāi,bàn hán hóng è dài huā lái。
争知司马夫人妒,移到庭前便不开。zhēng zhī sī mǎ fū rén dù,yí dào tíng qián biàn bù kāi。

湖上闲望

白居易

藤花浪拂紫茸条,菰叶风翻绿剪刀。téng huā làng fú zǐ rōng tiáo,gū yè fēng fān lǜ jiǎn dāo。
闲弄水芳生楚思,时时合眼咏离骚。xián nòng shuǐ fāng shēng chǔ sī,shí shí hé yǎn yǒng lí sāo。

梦微之·十二年八月二十日夜

白居易

晨起临风一惆怅,通川湓水断相闻。chén qǐ lín fēng yī chóu chàng,tōng chuān pén shuǐ duàn xiāng wén。
不知忆我因何事,昨夜三更梦见君。bù zhī yì wǒ yīn hé shì,zuó yè sān gèng mèng jiàn jūn。

题韦家泉池

白居易

泉落青山出白云,萦村绕郭几家分。quán luò qīng shān chū bái yún,yíng cūn rào guō jǐ jiā fēn。
自从引作池中水,深浅方圆一任君。zì cóng yǐn zuò chí zhōng shuǐ,shēn qiǎn fāng yuán yī rèn jūn。

点额鱼

白居易

龙门点额意何如,红尾青鬐却返初。lóng mén diǎn é yì hé rú,hóng wěi qīng qí què fǎn chū。
见说在天行雨苦,为龙未必胜为鱼。jiàn shuō zài tiān xíng yǔ kǔ,wèi lóng wèi bì shèng wèi yú。

闻龟儿咏诗

白居易

怜渠已解咏诗章,摇膝支颐学二郎。lián qú yǐ jiě yǒng shī zhāng,yáo xī zhī yí xué èr láng。
莫学二郎吟太苦,才年四十鬓如霜。mò xué èr láng yín tài kǔ,cái nián sì shí bìn rú shuāng。

对酒

白居易

未济卦中休卜命,参同契里莫劳心。wèi jì guà zhōng xiū bo mìng,cān tóng qì lǐ mò láo xīn。
无如饮此销愁物,一饷愁消直万金。wú rú yǐn cǐ xiāo chóu wù,yī xiǎng chóu xiāo zhí wàn jīn。

东墙夜合树去秋为风雨所摧今年花时怅然有感

白居易

碧荑红缕今何在,风雨飘将去不回。bì tí hóng lǚ jīn hé zài,fēng yǔ piāo jiāng qù bù huí。
惆怅去年墙下地,今春唯有荠花开。chóu chàng qù nián qiáng xià dì,jīn chūn wéi yǒu jì huā kāi。

病起

白居易

病不出门无限时,今朝强出与谁期。bìng bù chū mén wú xiàn shí,jīn cháo qiáng chū yǔ shuí qī。
经年不上江楼醉,劳动春风扬酒旗。jīng nián bù shàng jiāng lóu zuì,láo dòng chūn fēng yáng jiǔ qí。