古诗词

新乐府·新丰折臂翁

白居易

新丰老翁八十八,头鬓眉须皆似雪。xīn fēng lǎo wēng bā shí bā,tóu bìn méi xū jiē shì xuě。
玄孙扶向店前行,左臂凭肩右臂折。xuán sūn fú xiàng diàn qián xíng,zuǒ bì píng jiān yòu bì zhé。
问翁臂折来几年,兼问致折何因缘。wèn wēng bì zhé lái jǐ nián,jiān wèn zhì zhé hé yīn yuán。
翁云贯属新丰县,生逢圣代无征战。wēng yún guàn shǔ xīn fēng xiàn,shēng féng shèng dài wú zhēng zhàn。
惯听梨园歌管声,不识旗枪与弓箭。guàn tīng lí yuán gē guǎn shēng,bù shí qí qiāng yǔ gōng jiàn。
无何天宝大徵兵,户有三丁点一丁。wú hé tiān bǎo dà zhēng bīng,hù yǒu sān dīng diǎn yī dīng。
点得驱将何处去,五月万里云南行。diǎn dé qū jiāng hé chù qù,wǔ yuè wàn lǐ yún nán xíng。
闻道云南有泸水,椒花落时瘴烟起。wén dào yún nán yǒu lú shuǐ,jiāo huā luò shí zhàng yān qǐ。
大军徒涉水如汤,未过十人二三死。dà jūn tú shè shuǐ rú tāng,wèi guò shí rén èr sān sǐ。
村南村北哭声哀,儿别爷娘夫别妻。cūn nán cūn běi kū shēng āi,ér bié yé niáng fū bié qī。
皆云前后征蛮者,千万人行无一回。jiē yún qián hòu zhēng mán zhě,qiān wàn rén xíng wú yī huí。
是时翁年二十四,兵部牒中有名字。shì shí wēng nián èr shí sì,bīng bù dié zhōng yǒu míng zì。
夜深不敢使人知,偷将大石捶折臂。yè shēn bù gǎn shǐ rén zhī,tōu jiāng dà shí chuí zhé bì。
张弓簸旗俱不堪,从兹始免征云南。zhāng gōng bǒ qí jù bù kān,cóng zī shǐ miǎn zhēng yún nán。
骨碎筋伤非不苦,且图拣退归乡土。gǔ suì jīn shāng fēi bù kǔ,qiě tú jiǎn tuì guī xiāng tǔ。
此臂折来六十年,一肢虽废一身全。cǐ bì zhé lái liù shí nián,yī zhī suī fèi yī shēn quán。
至今风雨阴寒夜,直到天明痛不眠。zhì jīn fēng yǔ yīn hán yè,zhí dào tiān míng tòng bù mián。
痛不眠,终不悔,且喜老身今独在。tòng bù mián,zhōng bù huǐ,qiě xǐ lǎo shēn jīn dú zài。
不然当时泸水头,身死魂孤骨不收。bù rán dāng shí lú shuǐ tóu,shēn sǐ hún gū gǔ bù shōu。
应作云南望乡鬼,万人冢上哭呦呦。yīng zuò yún nán wàng xiāng guǐ,wàn rén zhǒng shàng kū yōu yōu。
老人言,君听取。lǎo rén yán,jūn tīng qǔ。
君不闻开元宰相宋开府,不赏边功防黩武。jūn bù wén kāi yuán zǎi xiāng sòng kāi fǔ,bù shǎng biān gōng fáng dú wǔ。
又不闻天宝宰相杨国忠,欲求恩幸立边功。yòu bù wén tiān bǎo zǎi xiāng yáng guó zhōng,yù qiú ēn xìng lì biān gōng。
边功未立生人怨,请问新丰折臂翁。biān gōng wèi lì shēng rén yuàn,qǐng wèn xīn fēng zhé bì wēng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

隐几

白居易

身适忘四支,心适忘是非。shēn shì wàng sì zhī,xīn shì wàng shì fēi。
既适又忘适,不知吾是谁。jì shì yòu wàng shì,bù zhī wú shì shuí。
百体如槁木,兀然无所知。bǎi tǐ rú gǎo mù,wù rán wú suǒ zhī。
方寸如死灰,寂然无所思。fāng cùn rú sǐ huī,jì rán wú suǒ sī。
今日复明日,身心忽两遗。jīn rì fù míng rì,shēn xīn hū liǎng yí。
行年三十九,岁暮日斜时。xíng nián sān shí jiǔ,suì mù rì xié shí。
四十心不动,吾今其庶几。sì shí xīn bù dòng,wú jīn qí shù jǐ。

春眠

白居易

新浴肢体畅,独寝神魂安。xīn yù zhī tǐ chàng,dú qǐn shén hún ān。
况因夜深坐,遂成日高眠。kuàng yīn yè shēn zuò,suì chéng rì gāo mián。
春被薄亦暖,朝窗深更闲。chūn bèi báo yì nuǎn,cháo chuāng shēn gèng xián。
却忘人间事,似得枕上仙。què wàng rén jiān shì,shì dé zhěn shàng xiān。
至适无梦想,大和难名言。zhì shì wú mèng xiǎng,dà hé nán míng yán。
全胜彭泽醉,欲敌曹溪禅。quán shèng péng zé zuì,yù dí cáo xī chán。
何物呼我觉,伯劳声关关。hé wù hū wǒ jué,bó láo shēng guān guān。
起来妻子笑,生计春茫然。qǐ lái qī zi xiào,shēng jì chūn máng rán。

闲居

白居易

空腹一盏粥,饥食有馀味。kōng fù yī zhǎn zhōu,jī shí yǒu yú wèi。
南檐半床日,暖卧因成睡。nán yán bàn chuáng rì,nuǎn wò yīn chéng shuì。
绵袍拥两膝,竹几支双臂。mián páo yōng liǎng xī,zhú jǐ zhī shuāng bì。
从旦直至昏,身心一无事。cóng dàn zhí zhì hūn,shēn xīn yī wú shì。
心足即为富,身闲乃当贵。xīn zú jí wèi fù,shēn xián nǎi dāng guì。
富贵在此中,何必居高位。fù guì zài cǐ zhōng,hé bì jū gāo wèi。
君看裴相国,金紫光照地。jūn kàn péi xiāng guó,jīn zǐ guāng zhào dì。
心苦头尽白,才年四十四。xīn kǔ tóu jǐn bái,cái nián sì shí sì。
乃知高盖车,乘者多忧畏。nǎi zhī gāo gài chē,chéng zhě duō yōu wèi。

夏日

白居易

东窗晚无热,北户凉有风。dōng chuāng wǎn wú rè,běi hù liáng yǒu fēng。
尽日坐复卧,不离一室中。jǐn rì zuò fù wò,bù lí yī shì zhōng。
中心本无系,亦与出门同。zhōng xīn běn wú xì,yì yǔ chū mén tóng。

适意二首

白居易

十年为旅客,常有饥寒愁。shí nián wèi lǚ kè,cháng yǒu jī hán chóu。
三年作谏官,复多尸素羞。sān nián zuò jiàn guān,fù duō shī sù xiū。
有酒不暇饮,有山不得游。yǒu jiǔ bù xiá yǐn,yǒu shān bù dé yóu。
岂无平生志,拘牵不自由。qǐ wú píng shēng zhì,jū qiān bù zì yóu。
一朝归渭上,泛如不系舟。yī cháo guī wèi shàng,fàn rú bù xì zhōu。
置心世事外,无喜亦无忧。zhì xīn shì shì wài,wú xǐ yì wú yōu。
终日一蔬食,终年一布裘。zhōng rì yī shū shí,zhōng nián yī bù qiú。
寒来弥懒放,数日一梳头。hán lái mí lǎn fàng,shù rì yī shū tóu。
朝睡足始起,夜酌醉即休。cháo shuì zú shǐ qǐ,yè zhuó zuì jí xiū。
人心不过适,适外复何求。rén xīn bù guò shì,shì wài fù hé qiú。

适意二首

白居易

早岁从旅游,颇谙时俗意。zǎo suì cóng lǚ yóu,pǒ ān shí sú yì。
中年忝班列,备见朝廷事。zhōng nián tiǎn bān liè,bèi jiàn cháo tíng shì。
作客诚已难,为臣尤不易。zuò kè chéng yǐ nán,wèi chén yóu bù yì。
况余方且介,举动多忤累。kuàng yú fāng qiě jiè,jǔ dòng duō wǔ lèi。
直道速我尤,诡遇非吾志。zhí dào sù wǒ yóu,guǐ yù fēi wú zhì。
胸中十年内,消尽浩然气。xiōng zhōng shí nián nèi,xiāo jǐn hào rán qì。
自从返田亩,顿觉无忧愧。zì cóng fǎn tián mǔ,dùn jué wú yōu kuì。
蟠木用难施,浮云心易遂。pán mù yòng nán shī,fú yún xīn yì suì。
悠悠身与世,从此两相弃。yōu yōu shēn yǔ shì,cóng cǐ liǎng xiāng qì。

首夏病间

白居易

我生来几时,万有四千日。wǒ shēng lái jǐ shí,wàn yǒu sì qiān rì。
自省于其间,非忧即有疾。zì shěng yú qí jiān,fēi yōu jí yǒu jí。
老去虑渐息,年来病初愈。lǎo qù lǜ jiàn xī,nián lái bìng chū yù。
忽喜身与心,泰然两无苦。hū xǐ shēn yǔ xīn,tài rán liǎng wú kǔ。
况兹孟夏月,清和好时节。kuàng zī mèng xià yuè,qīng hé hǎo shí jié。
微风吹裌衣,不寒复不热。wēi fēng chuī jiá yī,bù hán fù bù rè。
移榻树阴下,竟日何所为。yí tà shù yīn xià,jìng rì hé suǒ wèi。
或饮一瓯茗,或吟两句诗。huò yǐn yī ōu míng,huò yín liǎng jù shī。
内无忧患迫,外无职役羁。nèi wú yōu huàn pò,wài wú zhí yì jī。
此日不自适,何时是适时。cǐ rì bù zì shì,hé shí shì shì shí。

晚春酤酒

白居易

百花落如雪,两鬓垂作丝。bǎi huā luò rú xuě,liǎng bìn chuí zuò sī。
春去有来日,我老无少时。chūn qù yǒu lái rì,wǒ lǎo wú shǎo shí。
人生待富贵,为乐常苦迟。rén shēng dài fù guì,wèi lè cháng kǔ chí。
不如贫贱日,随分开愁眉。bù rú pín jiàn rì,suí fēn kāi chóu méi。
卖我所乘马,典我旧朝衣。mài wǒ suǒ chéng mǎ,diǎn wǒ jiù cháo yī。
尽将酤酒饮,酩酊步行归。jǐn jiāng gū jiǔ yǐn,mǐng dīng bù xíng guī。
名姓日隐晦,形骸日变衰。míng xìng rì yǐn huì,xíng hái rì biàn shuāi。
醉卧黄公肆,人知我是谁。zuì wò huáng gōng sì,rén zhī wǒ shì shuí。

兰若寓居

白居易

名宦老慵求,退身安草野。míng huàn lǎo yōng qiú,tuì shēn ān cǎo yě。
家园病懒归,寄居在兰若。jiā yuán bìng lǎn guī,jì jū zài lán ruò。
薜衣换簪组,藜杖代车马。bì yī huàn zān zǔ,lí zhàng dài chē mǎ。
行止辄自由,甚觉身潇洒。xíng zhǐ zhé zì yóu,shén jué shēn xiāo sǎ。
晨游南坞上,夜息东庵下。chén yóu nán wù shàng,yè xī dōng ān xià。
人间千万事,无有关心者。rén jiān qiān wàn shì,wú yǒu guān xīn zhě。

曲生访宿

白居易

西斋寂已暮,叩门声樀樀。xī zhāi jì yǐ mù,kòu mén shēng dí dí。
知是君宿来,自拂尘埃席。zhī shì jūn sù lái,zì fú chén āi xí。
村家何所有,茶果迎来客。cūn jiā hé suǒ yǒu,chá guǒ yíng lái kè。
贫静似僧居,竹林依四壁。pín jìng shì sēng jū,zhú lín yī sì bì。
厨灯斜影出,檐雨馀声滴。chú dēng xié yǐng chū,yán yǔ yú shēng dī。
不是爱闲人,肯来同此夕。bù shì ài xián rén,kěn lái tóng cǐ xī。

闻庾七左降因咏所怀

白居易

我病卧渭北,君老谪巴东。wǒ bìng wò wèi běi,jūn lǎo zhé bā dōng。
相悲一长叹,薄命与君同。xiāng bēi yī zhǎng tàn,báo mìng yǔ jūn tóng。
既叹还自哂,哂叹两未终。jì tàn hái zì shěn,shěn tàn liǎng wèi zhōng。
后心诮前意,所见何迷蒙。hòu xīn qiào qián yì,suǒ jiàn hé mí méng。
人生大块间,如鸿毛在风。rén shēng dà kuài jiān,rú hóng máo zài fēng。
或飘青云上,或落泥涂中。huò piāo qīng yún shàng,huò luò ní tú zhōng。
衮服相天下,傥来非我通。gǔn fú xiāng tiān xià,tǎng lái fēi wǒ tōng。
布衣委草莽,偶去非吾穷。bù yī wěi cǎo mǎng,ǒu qù fēi wú qióng。
外物不可必,中怀须自空。wài wù bù kě bì,zhōng huái xū zì kōng。
无令怏怏气,留滞在心胸。wú lìng yàng yàng qì,liú zhì zài xīn xiōng。

归田三首

白居易

人生何所欲,所欲唯两端。rén shēng hé suǒ yù,suǒ yù wéi liǎng duān。
中人爱富贵,高士慕神仙。zhōng rén ài fù guì,gāo shì mù shén xiān。
神仙须有籍,富贵亦在天。shén xiān xū yǒu jí,fù guì yì zài tiān。
莫恋长安道,莫寻方丈山。mò liàn zhǎng ān dào,mò xún fāng zhàng shān。
西京尘浩浩,东海浪漫漫。xī jīng chén hào hào,dōng hǎi làng màn màn。
金门不可入,琪树何由攀。jīn mén bù kě rù,qí shù hé yóu pān。
不如归山下,如法种春田。bù rú guī shān xià,rú fǎ zhǒng chūn tián。

归田三首

白居易

种田意已决,决意复何如。zhǒng tián yì yǐ jué,jué yì fù hé rú。
卖马买犊使,徒步归田庐。mài mǎ mǎi dú shǐ,tú bù guī tián lú。
迎春治耒耜,候雨辟菑畬。yíng chūn zhì lěi sì,hòu yǔ pì zāi shē。
策杖田头立,躬亲课仆夫。cè zhàng tián tóu lì,gōng qīn kè pū fū。
吾闻老农言,为稼慎在初。wú wén lǎo nóng yán,wèi jià shèn zài chū。
所施不卤莽,其报必有馀。suǒ shī bù lǔ mǎng,qí bào bì yǒu yú。
上求奉王税,下望备家储。shàng qiú fèng wáng shuì,xià wàng bèi jiā chǔ。
安得放慵惰,拱手而曳裾。ān dé fàng yōng duò,gǒng shǒu ér yè jū。
学农未为鄙,亲友勿笑余。xué nóng wèi wèi bǐ,qīn yǒu wù xiào yú。
更待明年后,自拟执犁锄。gèng dài míng nián hòu,zì nǐ zhí lí chú。

归田三首

白居易

三十为近臣,腰间鸣佩玉。sān shí wèi jìn chén,yāo jiān míng pèi yù。
四十为野夫,田中学锄谷。sì shí wèi yě fū,tián zhōng xué chú gǔ。
何言十年内,变化如此速。hé yán shí nián nèi,biàn huà rú cǐ sù。
此理固是常,穷通相倚伏。cǐ lǐ gù shì cháng,qióng tōng xiāng yǐ fú。
为鱼有深水,为鸟有高木。wèi yú yǒu shēn shuǐ,wèi niǎo yǒu gāo mù。
何必守一方,窘然自牵束。hé bì shǒu yī fāng,jiǒng rán zì qiān shù。
化吾足为马,吾因以行陆。huà wú zú wèi mǎ,wú yīn yǐ xíng lù。
化吾手为弹,吾因以求肉。huà wú shǒu wèi dàn,wú yīn yǐ qiú ròu。
形骸为异物,委顺心犹足。xíng hái wèi yì wù,wěi shùn xīn yóu zú。
幸得且归农,安知不为福。xìng dé qiě guī nóng,ān zhī bù wèi fú。
况吾行欲老,瞥若风前烛。kuàng wú xíng yù lǎo,piē ruò fēng qián zhú。
孰能俄顷间,将心系荣辱。shú néng é qǐng jiān,jiāng xīn xì róng rǔ。

秋游原上

白居易

七月行已半,早凉天气清。qī yuè xíng yǐ bàn,zǎo liáng tiān qì qīng。
清晨起巾栉,徐步出柴荆。qīng chén qǐ jīn zhì,xú bù chū chái jīng。
露杖筇竹冷,风襟越蕉轻。lù zhàng qióng zhú lěng,fēng jīn yuè jiāo qīng。
闲携弟侄辈,同上秋原行。xián xié dì zhí bèi,tóng shàng qiū yuán xíng。
新枣未全赤,晚瓜有馀馨。xīn zǎo wèi quán chì,wǎn guā yǒu yú xīn。
依依田家叟,设此相逢迎。yī yī tián jiā sǒu,shè cǐ xiāng féng yíng。
自我到此村,往来白发生。zì wǒ dào cǐ cūn,wǎng lái bái fā shēng。
村中相识久,老幼皆有情。cūn zhōng xiāng shí jiǔ,lǎo yòu jiē yǒu qíng。
留连向暮归,树树风蝉声。liú lián xiàng mù guī,shù shù fēng chán shēng。
是时新雨足,禾黍夹道青。shì shí xīn yǔ zú,hé shǔ jiā dào qīng。
见此令人饱,何必待西成。jiàn cǐ lìng rén bǎo,hé bì dài xī chéng。