古诗词

新乐府驯犀感为政之难终也

白居易

驯犀驯犀通天犀,躯貌骇人角骇鸡。xùn xī xùn xī tōng tiān xī,qū mào hài rén jiǎo hài jī。
海蛮闻有明天子,驱犀乘传来万里。hǎi mán wén yǒu míng tiān zi,qū xī chéng chuán lái wàn lǐ。
一朝得谒大明宫,欢呼拜舞自论功。yī cháo dé yè dà míng gōng,huān hū bài wǔ zì lùn gōng。
五年驯养始堪献,六译语言方得通。wǔ nián xùn yǎng shǐ kān xiàn,liù yì yǔ yán fāng dé tōng。
上嘉人兽俱来远,蛮馆四方犀入苑。shàng jiā rén shòu jù lái yuǎn,mán guǎn sì fāng xī rù yuàn。
秣以瑶刍锁以金,故乡迢遰君门深。mò yǐ yáo chú suǒ yǐ jīn,gù xiāng tiáo dì jūn mén shēn。
海鸟不知钟鼓乐,池鱼空结江湖心。hǎi niǎo bù zhī zhōng gǔ lè,chí yú kōng jié jiāng hú xīn。
驯犀生处南方热,秋无白露冬无雪。xùn xī shēng chù nán fāng rè,qiū wú bái lù dōng wú xuě。
一入上林三四年,又逢今岁苦寒月。yī rù shàng lín sān sì nián,yòu féng jīn suì kǔ hán yuè。
饮冰卧霰苦蜷局,角骨冻伤鳞甲蹜。yǐn bīng wò xiàn kǔ quán jú,jiǎo gǔ dòng shāng lín jiǎ sù。
驯犀死,蛮儿啼,向阙再拜颜色低。xùn xī sǐ,mán ér tí,xiàng quē zài bài yán sè dī。
奏乞生归本国去,恐身冻死似驯犀。zòu qǐ shēng guī běn guó qù,kǒng shēn dòng sǐ shì xùn xī。
君不见建中初,驯象生还放林邑。jūn bù jiàn jiàn zhōng chū,xùn xiàng shēng hái fàng lín yì。
君不见贞元年末,驯犀冻死蛮儿泣。jūn bù jiàn zhēn yuán nián mò,xùn xī dòng sǐ mán ér qì。
所嗟建中异贞元,象生犀死何足言。suǒ jiē jiàn zhōng yì zhēn yuán,xiàng shēng xī sǐ hé zú yán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

木芙蓉花下招客饮

白居易

晚凉思饮两三杯,召得江头酒客来。wǎn liáng sī yǐn liǎng sān bēi,zhào dé jiāng tóu jiǔ kè lái。
莫怕秋无伴醉物,水莲花尽木莲开。mò pà qiū wú bàn zuì wù,shuǐ lián huā jǐn mù lián kāi。

重酬周判官

白居易

秋爱冷吟春爱醉,诗家眷属酒家仙。qiū ài lěng yín chūn ài zuì,shī jiā juàn shǔ jiǔ jiā xiān。
若教早被浮名系,可得闲游三十年。ruò jiào zǎo bèi fú míng xì,kě dé xián yóu sān shí nián。

代卖薪女赠诸妓

白居易

乱蓬为鬓布为巾,晓蹋寒山自负薪。luàn péng wèi bìn bù wèi jīn,xiǎo tà hán shān zì fù xīn。
一种钱唐江畔女,著红骑马是何人。yī zhǒng qián táng jiāng pàn nǚ,zhù hóng qí mǎ shì hé rén。

予以长庆二年冬十月到杭州明年秋九月始与范阳卢贾汝南周元范兰陵萧悦清河崔求东莱刘方舆同游恩德寺之泉洞竹石籍甚久矣及兹目击果惬心期因自嗟云到郡周岁方来入寺半日复去俯视朱绶仰睇白云有愧于心遂留绝句

白居易

云水埋藏恩德洞,簪裾束缚使君身。yún shuǐ mái cáng ēn dé dòng,zān jū shù fù shǐ jūn shēn。
暂来不宿归州去,应被山呼作俗人。zàn lái bù sù guī zhōu qù,yīng bèi shān hū zuò sú rén。

题清头陀

白居易

头陀独宿寺西峰,百尺禅庵半夜钟。tóu tuó dú sù sì xī fēng,bǎi chǐ chán ān bàn yè zhōng。
烟月苍苍风瑟瑟,更无杂树对山松。yān yuè cāng cāng fēng sè sè,gèng wú zá shù duì shān sōng。

自叹二首

白居易

形羸自觉朝餐减,睡少偏知夜漏长。xíng léi zì jué cháo cān jiǎn,shuì shǎo piān zhī yè lòu zhǎng。
实事渐消虚事在,银鱼金带绕腰光。shí shì jiàn xiāo xū shì zài,yín yú jīn dài rào yāo guāng。

自叹二首

白居易

二毛晓落梳头懒,两眼春昏点药频。èr máo xiǎo luò shū tóu lǎn,liǎng yǎn chūn hūn diǎn yào pín。
唯有闲行犹得在,心情未到不如人。wéi yǒu xián xíng yóu dé zài,xīn qíng wèi dào bù rú rén。

竹楼宿

白居易

小书楼下千竿竹,深火炉前一盏灯。xiǎo shū lóu xià qiān gān zhú,shēn huǒ lú qián yī zhǎn dēng。
此处与谁相伴宿,烧丹道士坐禅僧。cǐ chù yǔ shuí xiāng bàn sù,shāo dān dào shì zuò chán sēng。

戏醉客

白居易

莫言鲁国书生懦,莫把杭州刺史欺。mò yán lǔ guó shū shēng nuò,mò bǎ háng zhōu cì shǐ qī。
醉客请君开眼望,绿杨风下有红旗。zuì kè qǐng jūn kāi yǎn wàng,lǜ yáng fēng xià yǒu hóng qí。

紫阳花

白居易

何年植向仙坛上,早晚移栽到梵家。hé nián zhí xiàng xiān tán shàng,zǎo wǎn yí zāi dào fàn jiā。
虽在人间人不识,与君名作紫阳花。suī zài rén jiān rén bù shí,yǔ jūn míng zuò zǐ yáng huā。

吴宫辞

白居易

淡红花帔浅檀蛾,睡脸初开似剪波。dàn hóng huā pèi qiǎn tán é,shuì liǎn chū kāi shì jiǎn bō。
坐对珠笼闲理曲,琵琶鹦鹉语相和。zuò duì zhū lóng xián lǐ qū,pí pá yīng wǔ yǔ xiāng hé。

答微之上船后留别

白居易

烛下尊前一分手,舟中岸上两回头。zhú xià zūn qián yī fēn shǒu,zhōu zhōng àn shàng liǎng huí tóu。
归来虚白堂中梦,合眼先应到越州。guī lái xū bái táng zhōng mèng,hé yǎn xiān yīng dào yuè zhōu。

答微之泊西陵驿见寄

白居易

烟波尽处一点白,应是西陵古驿台。yān bō jǐn chù yī diǎn bái,yīng shì xī líng gǔ yì tái。
知在台边望不见,暮潮空送渡船回。zhī zài tái biān wàng bù jiàn,mù cháo kōng sòng dù chuán huí。

自感

白居易

宴游寝食渐无味,杯酒管弦徒绕身。yàn yóu qǐn shí jiàn wú wèi,bēi jiǔ guǎn xián tú rào shēn。
宾客欢娱僮仆饱,始知官职为它人。bīn kè huān yú tóng pū bǎo,shǐ zhī guān zhí wèi tā rén。

柳絮

白居易

三月尽是头白日,与春老别更依依。sān yuè jǐn shì tóu bái rì,yǔ chūn lǎo bié gèng yī yī。
凭莺为向杨花道,绊惹春风莫放归。píng yīng wèi xiàng yáng huā dào,bàn rě chūn fēng mò fàng guī。