古诗词

新乐府五弦弹恶郑之夺雅也

白居易

五弦弹,五弦弹,听者倾耳心寥寥。wǔ xián dàn,wǔ xián dàn,tīng zhě qīng ěr xīn liáo liáo。
赵璧知君入骨爱,五弦一一为君调。zhào bì zhī jūn rù gǔ ài,wǔ xián yī yī wèi jūn diào。
第一第二弦索索,秋风拂松疏韵落。dì yī dì èr xián suǒ suǒ,qiū fēng fú sōng shū yùn luò。
第三第四弦泠泠,夜鹤忆子笼中鸣。dì sān dì sì xián líng líng,yè hè yì zi lóng zhōng míng。
第五弦声最掩抑,陇水冻咽流不得。dì wǔ xián shēng zuì yǎn yì,lǒng shuǐ dòng yàn liú bù dé。
五弦并奏君试听,凄凄切切复铮铮。wǔ xián bìng zòu jūn shì tīng,qī qī qiè qiè fù zhēng zhēng。
铁击珊瑚一两曲,冰泻玉盘千万声。tiě jī shān hú yī liǎng qū,bīng xiè yù pán qiān wàn shēng。
铁声杀,冰声寒。tiě shēng shā,bīng shēng hán。
杀声入耳肤血憯,寒气中人肌骨酸。shā shēng rù ěr fū xuè cǎn,hán qì zhōng rén jī gǔ suān。
曲终声尽欲半日,四坐相对愁无言。qū zhōng shēng jǐn yù bàn rì,sì zuò xiāng duì chóu wú yán。
座中有一远方士,唧唧咨咨声不已。zuò zhōng yǒu yī yuǎn fāng shì,jī jī zī zī shēng bù yǐ。
自叹今朝初得闻,始知孤负平生耳。zì tàn jīn cháo chū dé wén,shǐ zhī gū fù píng shēng ěr。
唯忧赵璧白发生,老死人间无此声。wéi yōu zhào bì bái fā shēng,lǎo sǐ rén jiān wú cǐ shēng。
远方士,尔听五弦信为美,吾闻正始之音不如是。yuǎn fāng shì,ěr tīng wǔ xián xìn wèi měi,wú wén zhèng shǐ zhī yīn bù rú shì。
正始之音其若何,朱弦疏越清庙歌。zhèng shǐ zhī yīn qí ruò hé,zhū xián shū yuè qīng miào gē。
一弹一唱再三叹,曲澹节稀声不多。yī dàn yī chàng zài sān tàn,qū dàn jié xī shēng bù duō。
融融曳曳召元气,听之不觉心平和。róng róng yè yè zhào yuán qì,tīng zhī bù jué xīn píng hé。
人情重今多贱古,古琴有弦人不抚。rén qíng zhòng jīn duō jiàn gǔ,gǔ qín yǒu xián rén bù fǔ。
更从赵璧艺成来,二十五弦不如五。gèng cóng zhào bì yì chéng lái,èr shí wǔ xián bù rú wǔ。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

新春江次

白居易

浦乾潮未应,堤湿冻初销。pǔ qián cháo wèi yīng,dī shī dòng chū xiāo。
粉片妆梅朵,金丝刷柳条。fěn piàn zhuāng méi duǒ,jīn sī shuā liǔ tiáo。
鸭头新绿水,雁齿小红桥。yā tóu xīn lǜ shuǐ,yàn chǐ xiǎo hóng qiáo。
莫怪珂声碎,春来五马骄。mò guài kē shēng suì,chūn lái wǔ mǎ jiāo。

失鹤

白居易

失为庭前雪,飞因海上风。shī wèi tíng qián xuě,fēi yīn hǎi shàng fēng。
九霄应得侣,三夜不归笼。jiǔ xiāo yīng dé lǚ,sān yè bù guī lóng。
声断碧云外,影沈明月中。shēng duàn bì yún wài,yǐng shěn míng yuè zhōng。
郡斋从此后,谁伴白头翁。jùn zhāi cóng cǐ hòu,shuí bàn bái tóu wēng。

同诸客携酒早看樱桃花

白居易

晓报樱桃发,春携酒客过。xiǎo bào yīng táo fā,chūn xié jiǔ kè guò。
绿饧黏盏杓,红雪压枝柯。lǜ táng nián zhǎn biāo,hóng xuě yā zhī kē。
天色晴明少,人生事故多。tiān sè qíng míng shǎo,rén shēng shì gù duō。
停杯替花语,不醉拟如何。tíng bēi tì huā yǔ,bù zuì nǐ rú hé。

病中书事

白居易

三载卧山城,闲知节物情。sān zài wò shān chéng,xián zhī jié wù qíng。
莺多过春语,蝉不待秋鸣。yīng duō guò chūn yǔ,chán bù dài qiū míng。
气嗽因寒发,风痰欲雨生。qì sòu yīn hán fā,fēng tán yù yǔ shēng。
病身无所用,唯解卜阴晴。bìng shēn wú suǒ yòng,wéi jiě bo yīn qíng。

北院

白居易

北院人稀到,东窗事最偏。běi yuàn rén xī dào,dōng chuāng shì zuì piān。
竹烟行灶上,石壁卧房前。zhú yān xíng zào shàng,shí bì wò fáng qián。
性拙身多暇,心慵事少缘。xìng zhuō shēn duō xiá,xīn yōng shì shǎo yuán。
还如病居士,唯置一床眠。hái rú bìng jū shì,wéi zhì yī chuáng mián。

酬周协律

白居易

五十钱唐守,应为送老官。wǔ shí qián táng shǒu,yīng wèi sòng lǎo guān。
滥蒙辞客爱,犹作近臣看。làn méng cí kè ài,yóu zuò jìn chén kàn。
凿落愁须饮,琵琶闷遣弹。záo luò chóu xū yǐn,pí pá mèn qiǎn dàn。
白头虽强醉,不似少年欢。bái tóu suī qiáng zuì,bù shì shǎo nián huān。

诗解

白居易

新篇日日成,不是爱声名。xīn piān rì rì chéng,bù shì ài shēng míng。
旧句时时改,无妨悦性情。jiù jù shí shí gǎi,wú fáng yuè xìng qíng。
但令长守郡,不觉却归城。dàn lìng zhǎng shǒu jùn,bù jué què guī chéng。
只拟江湖上,吟哦过一生。zhǐ nǐ jiāng hú shàng,yín ó guò yī shēng。

天竺寺送坚上人归庐山

白居易

锡杖登高寺,香炉忆旧峰。xī zhàng dēng gāo sì,xiāng lú yì jiù fēng。
偶来舟不系,忽去鸟无踪。ǒu lái zhōu bù xì,hū qù niǎo wú zōng。
岂要留离偈,宁劳动别容。qǐ yào liú lí jì,níng láo dòng bié róng。
与师俱是梦,梦里暂相逢。yǔ shī jù shì mèng,mèng lǐ zàn xiāng féng。

别州民

白居易

耆老遮归路,壶浆满别筵。qí lǎo zhē guī lù,hú jiāng mǎn bié yán。
甘棠无一树,那得泪潸然。gān táng wú yī shù,nà dé lèi shān rán。
税重多贫户,农饥足旱田。shuì zhòng duō pín hù,nóng jī zú hàn tián。
唯留一湖水,与汝救凶年。wéi liú yī hú shuǐ,yǔ rǔ jiù xiōng nián。

汴河路有感

白居易

三十年前路,孤舟重往还。sān shí nián qián lù,gū zhōu zhòng wǎng hái。
绕身新眷属,举目旧乡关。rào shēn xīn juàn shǔ,jǔ mù jiù xiāng guān。
事去唯留水,人非但见山。shì qù wéi liú shuǐ,rén fēi dàn jiàn shān。
啼襟与愁鬓,此日两成斑。tí jīn yǔ chóu bìn,cǐ rì liǎng chéng bān。

埇桥旧业

白居易

别业埇城北,抛来二十春。bié yè yǒng chéng běi,pāo lái èr shí chūn。
改移新径路,变换旧村邻。gǎi yí xīn jìng lù,biàn huàn jiù cūn lín。
有税田畴薄,无官弟侄贫。yǒu shuì tián chóu báo,wú guān dì zhí pín。
田园何用问,强半属他人。tián yuán hé yòng wèn,qiáng bàn shǔ tā rén。

茅城驿

白居易

汴河无景思,秋日又凄凄。biàn hé wú jǐng sī,qiū rì yòu qī qī。
地薄桑麻瘦,村贫屋舍低。dì báo sāng má shòu,cūn pín wū shě dī。
早苗多间草,浊水半和泥。zǎo miáo duō jiān cǎo,zhuó shuǐ bàn hé ní。
最是萧条处,茅城驿向西。zuì shì xiāo tiáo chù,máo chéng yì xiàng xī。

途中题山泉

白居易

决决涌岩穴,溅溅出洞门。jué jué yǒng yán xué,jiàn jiàn chū dòng mén。
向东应入海,从此不归源。xiàng dōng yīng rù hǎi,cóng cǐ bù guī yuán。
似叶飘辞树,如云断别根。shì yè piāo cí shù,rú yún duàn bié gēn。
吾身亦如此,何日返乡园。wú shēn yì rú cǐ,hé rì fǎn xiāng yuán。

好听

白居易

本性好丝桐,尘机闻即空。běn xìng hǎo sī tóng,chén jī wén jí kōng。
一声来耳里,万事离心中。yī shēng lái ěr lǐ,wàn shì lí xīn zhōng。
清畅堪销疾,恬和好养蒙。qīng chàng kān xiāo jí,tián hé hǎo yǎng méng。
尤宜听三乐,安慰白头翁。yóu yí tīng sān lè,ān wèi bái tóu wēng。

小院酒醒

白居易

酒醒闲独步,小院夜深凉。jiǔ xǐng xián dú bù,xiǎo yuàn yè shēn liáng。
一领新秋簟,三间明月廊。yī lǐng xīn qiū diàn,sān jiān míng yuè láng。
未收残盏杓,初换热衣裳。wèi shōu cán zhǎn biāo,chū huàn rè yī shang。
好是幽眠处,松阴六尺床。hǎo shì yōu mián chù,sōng yīn liù chǐ chuáng。