古诗词

新乐府蛮子朝刺将骄而相备位也

白居易

蛮子朝,泛皮船兮渡绳桥,来自巂州道路遥。mán zi cháo,fàn pí chuán xī dù shéng qiáo,lái zì guī zhōu dào lù yáo。
入界先经蜀川过,蜀将收功先表贺。rù jiè xiān jīng shǔ chuān guò,shǔ jiāng shōu gōng xiān biǎo hè。
臣闻云南六诏蛮,东连牂牁西连蕃。chén wén yún nán liù zhào mán,dōng lián zāng kē xī lián fān。
六诏星居初琐碎,合为一诏渐强大。liù zhào xīng jū chū suǒ suì,hé wèi yī zhào jiàn qiáng dà。
开元皇帝虽圣神,唯蛮倔强不来宾。kāi yuán huáng dì suī shèng shén,wéi mán jué qiáng bù lái bīn。
鲜于仲通六万卒,征蛮一阵全军没。xiān yú zhòng tōng liù wàn zú,zhēng mán yī zhèn quán jūn méi。
至今西洱河岸边,箭孔刀痕满枯骨。zhì jīn xī ěr hé àn biān,jiàn kǒng dāo hén mǎn kū gǔ。
谁知今日慕华风,不劳一人蛮自通。shuí zhī jīn rì mù huá fēng,bù láo yī rén mán zì tōng。
诚由陛下休明德,亦赖微臣诱谕功。chéng yóu bì xià xiū míng dé,yì lài wēi chén yòu yù gōng。
德宗省表知如此,笑令中使迎蛮子。dé zōng shěng biǎo zhī rú cǐ,xiào lìng zhōng shǐ yíng mán zi。
蛮子导从者谁何,摩挲俗羽双隈伽。mán zi dǎo cóng zhě shuí hé,mó sā sú yǔ shuāng wēi gā。
清平官持赤藤杖,大将军系金呿嗟。qīng píng guān chí chì téng zhàng,dà jiāng jūn xì jīn qù jiē。
异牟寻男寻閤劝,特敕召对延英殿。yì móu xún nán xún gé quàn,tè chì zhào duì yán yīng diàn。
上心贵在怀远蛮,引临玉座近天颜。shàng xīn guì zài huái yuǎn mán,yǐn lín yù zuò jìn tiān yán。
冕旒不垂亲劳徕,赐衣赐食移时对。miǎn liú bù chuí qīn láo lái,cì yī cì shí yí shí duì。
移时对,不可得,大臣相看有羡色。yí shí duì,bù kě dé,dà chén xiāng kàn yǒu xiàn sè。
可怜宰相拖紫佩金章,朝日唯闻对一刻。kě lián zǎi xiāng tuō zǐ pèi jīn zhāng,cháo rì wéi wén duì yī kè。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

哭从弟

白居易

伤心一尉便终身,叔母年高新妇贫。shāng xīn yī wèi biàn zhōng shēn,shū mǔ nián gāo xīn fù pín。
一片绿衫消不得,腰金拖紫是何人。yī piàn lǜ shān xiāo bù dé,yāo jīn tuō zǐ shì hé rén。

临水坐

白居易

昔为东掖垣中客,今作西方社内人。xī wèi dōng yē yuán zhōng kè,jīn zuò xī fāng shè nèi rén。
手把杨枝临水坐,闲思往事似前身。shǒu bǎ yáng zhī lín shuǐ zuò,xián sī wǎng shì shì qián shēn。

戏赠李十三判官

白居易

垂鞭相送醉醺醺,遥见庐山指似君。chuí biān xiāng sòng zuì xūn xūn,yáo jiàn lú shān zhǐ shì jūn。
想君初觉从军乐,未爱香炉峰上云。xiǎng jūn chū jué cóng jūn lè,wèi ài xiāng lú fēng shàng yún。

读僧灵彻诗

白居易

东林寺里西廊下,石片镌题数首诗。dōng lín sì lǐ xī láng xià,shí piàn juān tí shù shǒu shī。
言句怪来还校别,看名知是老汤师。yán jù guài lái hái xiào bié,kàn míng zhī shì lǎo tāng shī。

听李士良琵琶

白居易

声似胡儿弹舌语,愁如塞月恨边云。shēng shì hú ér dàn shé yǔ,chóu rú sāi yuè hèn biān yún。
闲人暂听犹眉敛,可使和蕃公主闻。xián rén zàn tīng yóu méi liǎn,kě shǐ hé fān gōng zhǔ wén。

闲吟

白居易

自从苦学空门法,销尽平生种种心。zì cóng kǔ xué kōng mén fǎ,xiāo jǐn píng shēng zhǒng zhǒng xīn。
唯有诗魔降未得,每逢风月一闲吟。wéi yǒu shī mó jiàng wèi dé,měi féng fēng yuè yī xián yín。

戏问山石榴

白居易

小树山榴近砌栽,半含红萼带花来。xiǎo shù shān liú jìn qì zāi,bàn hán hóng è dài huā lái。
争知司马夫人妒,移到庭前便不开。zhēng zhī sī mǎ fū rén dù,yí dào tíng qián biàn bù kāi。

湖上闲望

白居易

藤花浪拂紫茸条,菰叶风翻绿剪刀。téng huā làng fú zǐ rōng tiáo,gū yè fēng fān lǜ jiǎn dāo。
闲弄水芳生楚思,时时合眼咏离骚。xián nòng shuǐ fāng shēng chǔ sī,shí shí hé yǎn yǒng lí sāo。

梦微之·十二年八月二十日夜

白居易

晨起临风一惆怅,通川湓水断相闻。chén qǐ lín fēng yī chóu chàng,tōng chuān pén shuǐ duàn xiāng wén。
不知忆我因何事,昨夜三更梦见君。bù zhī yì wǒ yīn hé shì,zuó yè sān gèng mèng jiàn jūn。

题韦家泉池

白居易

泉落青山出白云,萦村绕郭几家分。quán luò qīng shān chū bái yún,yíng cūn rào guō jǐ jiā fēn。
自从引作池中水,深浅方圆一任君。zì cóng yǐn zuò chí zhōng shuǐ,shēn qiǎn fāng yuán yī rèn jūn。

点额鱼

白居易

龙门点额意何如,红尾青鬐却返初。lóng mén diǎn é yì hé rú,hóng wěi qīng qí què fǎn chū。
见说在天行雨苦,为龙未必胜为鱼。jiàn shuō zài tiān xíng yǔ kǔ,wèi lóng wèi bì shèng wèi yú。

闻龟儿咏诗

白居易

怜渠已解咏诗章,摇膝支颐学二郎。lián qú yǐ jiě yǒng shī zhāng,yáo xī zhī yí xué èr láng。
莫学二郎吟太苦,才年四十鬓如霜。mò xué èr láng yín tài kǔ,cái nián sì shí bìn rú shuāng。

对酒

白居易

未济卦中休卜命,参同契里莫劳心。wèi jì guà zhōng xiū bo mìng,cān tóng qì lǐ mò láo xīn。
无如饮此销愁物,一饷愁消直万金。wú rú yǐn cǐ xiāo chóu wù,yī xiǎng chóu xiāo zhí wàn jīn。

东墙夜合树去秋为风雨所摧今年花时怅然有感

白居易

碧荑红缕今何在,风雨飘将去不回。bì tí hóng lǚ jīn hé zài,fēng yǔ piāo jiāng qù bù huí。
惆怅去年墙下地,今春唯有荠花开。chóu chàng qù nián qiáng xià dì,jīn chūn wéi yǒu jì huā kāi。

病起

白居易

病不出门无限时,今朝强出与谁期。bìng bù chū mén wú xiàn shí,jīn cháo qiáng chū yǔ shuí qī。
经年不上江楼醉,劳动春风扬酒旗。jīng nián bù shàng jiāng lóu zuì,láo dòng chūn fēng yáng jiǔ qí。