古诗词

新乐府隋堤柳悯亡国也

白居易

隋堤柳,岁久年深尽衰朽。suí dī liǔ,suì jiǔ nián shēn jǐn shuāi xiǔ。
风飘飘兮雨萧萧,三株两株汴河口。fēng piāo piāo xī yǔ xiāo xiāo,sān zhū liǎng zhū biàn hé kǒu。
老枝病叶愁杀人,曾经大业年中春。lǎo zhī bìng yè chóu shā rén,céng jīng dà yè nián zhōng chūn。
大业年中炀天子,种柳成行夹流水。dà yè nián zhōng yáng tiān zi,zhǒng liǔ chéng xíng jiā liú shuǐ。
西自黄河东至淮,绿阴一千三百里。xī zì huáng hé dōng zhì huái,lǜ yīn yī qiān sān bǎi lǐ。
大业末年春暮月,柳色如烟絮如雪。dà yè mò nián chūn mù yuè,liǔ sè rú yān xù rú xuě。
南幸江都恣佚游,应将此柳系龙舟。nán xìng jiāng dōu zì yì yóu,yīng jiāng cǐ liǔ xì lóng zhōu。
紫髯郎将护锦缆,青娥御史直迷楼。zǐ rán láng jiāng hù jǐn lǎn,qīng é yù shǐ zhí mí lóu。
海内财力此时竭,舟中歌笑何日休。hǎi nèi cái lì cǐ shí jié,zhōu zhōng gē xiào hé rì xiū。
上荒下困势不久,宗社之危如缀旒。shàng huāng xià kùn shì bù jiǔ,zōng shè zhī wēi rú zhuì liú。
炀天子,自言福祚长无穷,岂知皇子封酅公。yáng tiān zi,zì yán fú zuò zhǎng wú qióng,qǐ zhī huáng zi fēng xī gōng。
龙舟未过彭城閤,义旗已入长安宫。lóng zhōu wèi guò péng chéng gé,yì qí yǐ rù zhǎng ān gōng。
萧墙祸生人事变,晏驾不得归秦中。xiāo qiáng huò shēng rén shì biàn,yàn jià bù dé guī qín zhōng。
土坟数尺何处葬,吴公台下多悲风。tǔ fén shù chǐ hé chù zàng,wú gōng tái xià duō bēi fēng。
二百年来汴河路,沙草和烟朝复暮。èr bǎi nián lái biàn hé lù,shā cǎo hé yān cháo fù mù。
后王何以鉴前王,请看隋堤亡国树。hòu wáng hé yǐ jiàn qián wáng,qǐng kàn suí dī wáng guó shù。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赋得听边鸿

白居易

惊风吹起塞鸿群,半拂平沙半入云。jīng fēng chuī qǐ sāi hóng qún,bàn fú píng shā bàn rù yún。
为问昭君月下听,何如苏武雪中闻。wèi wèn zhāo jūn yuè xià tīng,hé rú sū wǔ xuě zhōng wén。

见杨弘贞诗赋因题绝句以自谕

白居易

赋句诗章妙入神,未年三十即无身。fù jù shī zhāng miào rù shén,wèi nián sān shí jí wú shēn。
常嗟薄命形憔悴,若比弘贞是幸人。cháng jiē báo mìng xíng qiáo cuì,ruò bǐ hóng zhēn shì xìng rén。

和元八侍御升平新居四绝句看花屋

白居易

忽惊映树新开屋,却似当檐故种花。hū jīng yìng shù xīn kāi wū,què shì dāng yán gù zhǒng huā。
可惜年年红似火,今春始得属元家。kě xī nián nián hóng shì huǒ,jīn chūn shǐ dé shǔ yuán jiā。

和元八侍御升平新居四绝句累土山

白居易

堆土渐高山意出,终南移入户庭间。duī tǔ jiàn gāo shān yì chū,zhōng nán yí rù hù tíng jiān。
玉峰蓝水应惆怅,恐见新山望旧山。yù fēng lán shuǐ yīng chóu chàng,kǒng jiàn xīn shān wàng jiù shān。

和元八侍御升平新居四绝句高亭

白居易

亭脊太高君莫拆,东家留取当西山。tíng jí tài gāo jūn mò chāi,dōng jiā liú qǔ dāng xī shān。
好看落日斜衔处,一片春岚映半环。hǎo kàn luò rì xié xián chù,yī piàn chūn lán yìng bàn huán。

和元八侍御升平新居四绝句松树

白居易

白金换得青松树,君既先栽我不栽。bái jīn huàn dé qīng sōng shù,jūn jì xiān zāi wǒ bù zāi。
幸有西风易凭仗,夜深偷送好声来。xìng yǒu xī fēng yì píng zhàng,yè shēn tōu sòng hǎo shēng lái。

醉后却寄元九

白居易

蒲池村里匆匆别,沣水桥边兀兀回。pú chí cūn lǐ cōng cōng bié,fēng shuǐ qiáo biān wù wù huí。
行到城门残酒醒,万重离恨一时来。xíng dào chéng mén cán jiǔ xǐng,wàn zhòng lí hèn yī shí lái。

重到华阳观旧居

白居易

忆昔初年三十二,当时秋思已难堪。yì xī chū nián sān shí èr,dāng shí qiū sī yǐ nán kān。
若为重入华阳院,病鬓愁心四十三。ruò wèi zhòng rù huá yáng yuàn,bìng bìn chóu xīn sì shí sān。

答劝酒

白居易

莫怪近来都不饮,几回因醉却沾巾。mò guài jìn lái dōu bù yǐn,jǐ huí yīn zuì què zhān jīn。
谁料平生狂酒客,如今变作酒悲人。shuí liào píng shēng kuáng jiǔ kè,rú jīn biàn zuò jiǔ bēi rén。

题王侍御池亭

白居易

朱门深锁春池满,岸落蔷薇水浸莎。zhū mén shēn suǒ chūn chí mǎn,àn luò qiáng wēi shuǐ jìn shā。
毕竟林塘谁是主,主人来少客来多。bì jìng lín táng shuí shì zhǔ,zhǔ rén lái shǎo kè lái duō。

听水部吴员外新诗因赠绝句

白居易

朱绂仙郎白雪歌,和人虽少爱人多。zhū fú xiān láng bái xuě gē,hé rén suī shǎo ài rén duō。
明朝说与诗人道,水部如今不姓何。míng cháo shuō yǔ shī rén dào,shuǐ bù rú jīn bù xìng hé。

雨夜忆元九

白居易

天阴一日便堪愁,何况连宵雨不休。tiān yīn yī rì biàn kān chóu,hé kuàng lián xiāo yǔ bù xiū。
一种雨中君最苦,偏梁阁道向通州。yī zhǒng yǔ zhōng jūn zuì kǔ,piān liáng gé dào xiàng tōng zhōu。

雨中携元九诗访元八侍御

白居易

微之诗卷忆同开,假日多应不入台。wēi zhī shī juǎn yì tóng kāi,jiǎ rì duō yīng bù rù tái。
好句无人堪共咏,冲泥蹋水就君来。hǎo jù wú rén kān gòng yǒng,chōng ní tà shuǐ jiù jūn lái。

寄生衣与微之因题封上

白居易

浅色縠衫轻似雾,纺花纱裤薄于云。qiǎn sè hú shān qīng shì wù,fǎng huā shā kù báo yú yún。
莫嫌轻薄但知著,犹恐通州热杀君。mò xián qīng báo dàn zhī zhù,yóu kǒng tōng zhōu rè shā jūn。

白牡丹

白居易

白花冷澹无人爱,亦占芳名道牡丹。bái huā lěng dàn wú rén ài,yì zhàn fāng míng dào mǔ dān。
应似东宫白赞善,被人还唤作朝官。yīng shì dōng gōng bái zàn shàn,bèi rén hái huàn zuò cháo guān。