古诗词

上阳白发人

白居易

上阳人,上阳人,红颜暗老白发新。shàng yáng rén,shàng yáng rén,hóng yán àn lǎo bái fā xīn。
绿衣监使守宫门,一闭上阳多少春。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén,yī bì shàng yáng duō shǎo chūn。
玄宗末岁初选入,入时十六今六十。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù,rù shí shí liù jīn liù shí。
同时采择百馀人,零落年深残此身。tóng shí cǎi zé bǎi yú rén,líng luò nián shēn cán cǐ shēn。
忆昔吞悲别亲族,扶入车中不教哭。yì xī tūn bēi bié qīn zú,fú rù chē zhōng bù jiào kū。
皆云入内便承恩,脸似芙蓉胸似玉。jiē yún rù nèi biàn chéng ēn,liǎn shì fú róng xiōng shì yù。
未容君王得见面,已被杨妃遥侧目。wèi róng jūn wáng dé jiàn miàn,yǐ bèi yáng fēi yáo cè mù。
妒令潜配上阳宫,一生遂向空房宿。dù lìng qián pèi shàng yáng gōng,yī shēng suì xiàng kōng fáng sù。
宿空房,秋夜长,夜长无寐天不明。sù kōng fáng,qiū yè zhǎng,yè zhǎng wú mèi tiān bù míng。
耿耿残灯背壁影,萧萧暗雨打窗声。gěng gěng cán dēng bèi bì yǐng,xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng。
春日迟,日迟独坐天难暮。chūn rì chí,rì chí dú zuò tiān nán mù。
宫莺百啭愁厌闻,梁燕双栖老休妒。gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù。
莺归燕去长悄然,春往秋来不记年。yīng guī yàn qù zhǎng qiāo rán,chūn wǎng qiū lái bù jì nián。
唯向深宫望明月,东西四五百回圆。wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè,dōng xī sì wǔ bǎi huí yuán。
今日宫中年最老,大家遥赐尚书号。jīn rì gōng zhōng nián zuì lǎo,dà jiā yáo cì shàng shū hào。
小头鞵履窄衣裳,青黛点眉眉细长。xiǎo tóu xié lǚ zhǎi yī shang,qīng dài diǎn méi méi xì zhǎng。
外人不见见应笑,天宝末年时世妆。wài rén bù jiàn jiàn yīng xiào,tiān bǎo mò nián shí shì zhuāng。
上阳人,苦最多。shàng yáng rén,kǔ zuì duō。
少亦苦,老亦苦,少苦老苦两如何!shǎo yì kǔ,lǎo yì kǔ,shǎo kǔ lǎo kǔ liǎng rú hé!
君不见昔时吕向美人赋,又不见今日上阳白发歌!jūn bù jiàn xī shí lǚ xiàng měi rén fù,yòu bù jiàn jīn rì shàng yáng bái fā gē!
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

送武士曹归蜀

白居易

花落鸟嘤嘤,南归称野情。huā luò niǎo yīng yīng,nán guī chēng yě qíng。
月宜秦岭宿,春好蜀江行。yuè yí qín lǐng sù,chūn hǎo shǔ jiāng xíng。
乡路通云栈,郊扉近锦城。xiāng lù tōng yún zhàn,jiāo fēi jìn jǐn chéng。
乌台陟冈送,人羡别时荣。wū tái zhì gāng sòng,rén xiàn bié shí róng。

旅次

白居易

不与人境接,寺门开向山。bù yǔ rén jìng jiē,sì mén kāi xiàng shān。
暮钟寒鸟聚,秋雨病僧闲。mù zhōng hán niǎo jù,qiū yǔ bìng sēng xián。
月隐云树外,萤飞廊宇间。yuè yǐn yún shù wài,yíng fēi láng yǔ jiān。
幸投花界宿,暂得静心颜。xìng tóu huā jiè sù,zàn dé jìng xīn yán。

江楼望归

白居易

满眼云水色,月明楼上人。mǎn yǎn yún shuǐ sè,yuè míng lóu shàng rén。
旅愁春入越,乡梦夜归秦。lǚ chóu chūn rù yuè,xiāng mèng yè guī qín。
道路通荒服,田园隔虏尘。dào lù tōng huāng fú,tián yuán gé lǔ chén。
悠悠沧海畔,十载避黄巾。yōu yōu cāng hǎi pàn,shí zài bì huáng jīn。

除夜寄弟妹

白居易

感时思弟妹,不寐百忧生。gǎn shí sī dì mèi,bù mèi bǎi yōu shēng。
万里经年别,孤灯此夜情。wàn lǐ jīng nián bié,gū dēng cǐ yè qíng。
病容非旧日,归思逼新正。bìng róng fēi jiù rì,guī sī bī xīn zhèng。
早晚重欢会,羁离各长成。zǎo wǎn zhòng huān huì,jī lí gè zhǎng chéng。

秋暮郊居书怀

白居易

郊居人事少,昼卧对林峦。jiāo jū rén shì shǎo,zhòu wò duì lín luán。
穷巷厌多雨,贫家愁早寒。qióng xiàng yàn duō yǔ,pín jiā chóu zǎo hán。
葛衣秋未换,书卷病仍看。gé yī qiū wèi huàn,shū juǎn bìng réng kàn。
若问生涯计,前溪一钓竿。ruò wèn shēng yá jì,qián xī yī diào gān。

百花亭

白居易

朱槛在空虚,凉风八月初。zhū kǎn zài kōng xū,liáng fēng bā yuè chū。
山形如岘首,江色似桐庐。shān xíng rú xiàn shǒu,jiāng sè shì tóng lú。
佛寺乘船入,人家枕水居。fú sì chéng chuán rù,rén jiā zhěn shuǐ jū。
高亭仍有月,今夜宿何如。gāo tíng réng yǒu yuè,jīn yè sù hé rú。

西楼

白居易

小郡大江边,危楼夕照前。xiǎo jùn dà jiāng biān,wēi lóu xī zhào qián。
青芜卑湿地,白露泬寥天。qīng wú bēi shī dì,bái lù jué liáo tiān。
乡国此时阻,家书何处传?xiāng guó cǐ shí zǔ,jiā shū hé chù chuán?
仍闻陈蔡戍,转战已三年。réng wén chén cài shù,zhuǎn zhàn yǐ sān nián。

寻李道士山居兼呈元明府

白居易

尽日行还歇,迟迟独上山。jǐn rì xíng hái xiē,chí chí dú shàng shān。
攀藤老筋力,照水病容颜。pān téng lǎo jīn lì,zhào shuǐ bìng róng yán。
陶巷招居住,茅家许往还。táo xiàng zhāo jū zhù,máo jiā xǔ wǎng hái。
饱谙荣辱事,无意恋人间。bǎo ān róng rǔ shì,wú yì liàn rén jiān。

四十五

白居易

行年四十五,两鬓半苍苍。xíng nián sì shí wǔ,liǎng bìn bàn cāng cāng。
清瘦诗成癖,粗豪酒放狂。qīng shòu shī chéng pǐ,cū háo jiǔ fàng kuáng。
老来尤委命,安处即为乡。lǎo lái yóu wěi mìng,ān chù jí wèi xiāng。
或拟庐山下,来春结草堂。huò nǐ lú shān xià,lái chūn jié cǎo táng。

除夜

白居易

薄晚支颐坐,中宵枕臂眠。báo wǎn zhī yí zuò,zhōng xiāo zhěn bì mián。
一从身去国,再见日周天。yī cóng shēn qù guó,zài jiàn rì zhōu tiān。
老度江南岁,春抛渭北田。lǎo dù jiāng nán suì,chūn pāo wèi běi tián。
浔阳来早晚,明日是三年。xún yáng lái zǎo wǎn,míng rì shì sān nián。

雨夜赠元十八

白居易

卑湿沙头宅,连阴雨夜天。bēi shī shā tóu zhái,lián yīn yǔ yè tiān。
共听檐溜滴,心事两悠然。gòng tīng yán liū dī,xīn shì liǎng yōu rán。
把酒循环饮,移床曲尺眠。bǎ jiǔ xún huán yǐn,yí chuáng qū chǐ mián。
莫言非故旧,相识已三年。mò yán fēi gù jiù,xiāng shí yǐ sān nián。

山居

白居易

山斋方独往,尘事莫相仍。shān zhāi fāng dú wǎng,chén shì mò xiāng réng。
蓝舆辞鞍马,缁徒换友朋。lán yú cí ān mǎ,zī tú huàn yǒu péng。
朝餐唯药菜,夜伴只纱灯。cháo cān wéi yào cài,yè bàn zhǐ shā dēng。
除却青衫在,其馀便是僧。chú què qīng shān zài,qí yú biàn shì sēng。

醉中戏赠郑使君

白居易

密座移红毯,酡颜照渌杯。mì zuò yí hóng tǎn,tuó yán zhào lù bēi。
双娥留且住,五马任先回。shuāng é liú qiě zhù,wǔ mǎ rèn xiān huí。
醉耳歌催醒,愁眉笑引开。zuì ěr gē cuī xǐng,chóu méi xiào yǐn kāi。
平生少年兴,临老暂重来。píng shēng shǎo nián xīng,lín lǎo zàn zhòng lái。

携诸山客同上香炉峰遇雨而还沾濡狼籍互相笑谑题此解嘲

白居易

萧洒登山去,龙钟遇雨回。xiāo sǎ dēng shān qù,lóng zhōng yù yǔ huí。
磴危攀薜荔,石滑践莓苔。dèng wēi pān bì lì,shí huá jiàn méi tái。
袜污君相谑,鞋穿我自咍。wà wū jūn xiāng xuè,xié chuān wǒ zì hāi。
莫欺泥土脚,曾蹋玉阶来。mò qī ní tǔ jiǎo,céng tà yù jiē lái。

彭蠡湖晚归

白居易

彭蠡湖天晚,桃花水气春。péng lí hú tiān wǎn,táo huā shuǐ qì chūn。
鸟飞千白点,日没半红轮。niǎo fēi qiān bái diǎn,rì méi bàn hóng lún。
何必为迁客,无劳是病身。hé bì wèi qiān kè,wú láo shì bìng shēn。
但来临此望,少有不愁人。dàn lái lín cǐ wàng,shǎo yǒu bù chóu rén。