古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

重题别东楼

白居易

东楼胜事我偏知,气象多随昏旦移。dōng lóu shèng shì wǒ piān zhī,qì xiàng duō suí hūn dàn yí。
湖卷衣裳白重叠,山张屏障绿参差。hú juǎn yī shang bái zhòng dié,shān zhāng píng zhàng lǜ cān chà。
海仙楼塔晴方出,江女笙箫夜始吹。hǎi xiān lóu tǎ qíng fāng chū,jiāng nǚ shēng xiāo yè shǐ chuī。
春雨星攒寻蟹火,秋风霞飐弄涛旗。chūn yǔ xīng zǎn xún xiè huǒ,qiū fēng xiá zhǎn nòng tāo qí。
宴宜云髻新梳后,曲爱霓裳未拍时。yàn yí yún jì xīn shū hòu,qū ài ní shang wèi pāi shí。
太守三年嘲不尽,郡斋空作百篇诗。tài shǒu sān nián cháo bù jǐn,jùn zhāi kōng zuò bǎi piān shī。

忆杭州梅花因叙旧游寄萧协律

白居易

三年闲闷在馀杭,曾为梅花醉几场。sān nián xián mèn zài yú háng,céng wèi méi huā zuì jǐ chǎng。
伍相庙边繁似雪,孤山园里丽如妆。wǔ xiāng miào biān fán shì xuě,gū shān yuán lǐ lì rú zhuāng。
蹋随游骑心长惜,折赠佳人手亦香。tà suí yóu qí xīn zhǎng xī,zhé zèng jiā rén shǒu yì xiāng。
赏自初开直至落,欢因小饮便成狂。shǎng zì chū kāi zhí zhì luò,huān yīn xiǎo yǐn biàn chéng kuáng。
薛刘相次埋新垄,沈谢双飞出故乡。xuē liú xiāng cì mái xīn lǒng,shěn xiè shuāng fēi chū gù xiāng。
歌伴酒徒零散尽,唯残头白老萧郎。gē bàn jiǔ tú líng sàn jǐn,wéi cán tóu bái lǎo xiāo láng。

登阊门闲望

白居易

阊门四望郁苍苍,始觉州雄土俗强。chāng mén sì wàng yù cāng cāng,shǐ jué zhōu xióng tǔ sú qiáng。
十万夫家供课税,五千子弟守封疆。shí wàn fū jiā gōng kè shuì,wǔ qiān zi dì shǒu fēng jiāng。
阖闾城碧铺秋草,乌鹊桥红带夕阳。hé lǘ chéng bì pù qiū cǎo,wū què qiáo hóng dài xī yáng。
处处楼前飘管吹,家家门外泊舟航。chù chù lóu qián piāo guǎn chuī,jiā jiā mén wài pō zhōu háng。
云埋虎寺山藏色,月耀娃宫水放光。yún mái hǔ sì shān cáng sè,yuè yào wá gōng shuǐ fàng guāng。
曾赏钱唐嫌茂苑,今来未敢苦夸张。céng shǎng qián táng xián mào yuàn,jīn lái wèi gǎn kǔ kuā zhāng。

泛太湖书事寄微之

白居易

烟渚云帆处处通,飘然舟似入虚空。yān zhǔ yún fān chù chù tōng,piāo rán zhōu shì rù xū kōng。
玉杯浅酌巡初匝,金管徐吹曲未终。yù bēi qiǎn zhuó xún chū zā,jīn guǎn xú chuī qū wèi zhōng。
黄夹缬林寒有叶,碧琉璃水净无风。huáng jiā xié lín hán yǒu yè,bì liú lí shuǐ jìng wú fēng。
避旗飞鹭翩翻白,惊鼓跳鱼拨剌红。bì qí fēi lù piān fān bái,jīng gǔ tiào yú bō lá hóng。
涧雪压多松偃蹇,岩泉滴久石玲珑。jiàn xuě yā duō sōng yǎn jiǎn,yán quán dī jiǔ shí líng lóng。
书为故事留湖上,吟作新诗寄浙东。shū wèi gù shì liú hú shàng,yín zuò xīn shī jì zhè dōng。
军府威容从道盛,江山气色定知同。jūn fǔ wēi róng cóng dào shèng,jiāng shān qì sè dìng zhī tóng。
报君一事君应羡,五宿澄波皓月中。bào jūn yī shì jūn yīng xiàn,wǔ sù chéng bō hào yuè zhōng。

九日寄微之

白居易

眼闇头风事事妨,绕篱新菊为谁黄。yǎn àn tóu fēng shì shì fáng,rào lí xīn jú wèi shuí huáng。
闲游日久心慵倦,痛饮年深肺损伤。xián yóu rì jiǔ xīn yōng juàn,tòng yǐn nián shēn fèi sǔn shāng。
吴郡两回逢九月,越州四度见重阳。wú jùn liǎng huí féng jiǔ yuè,yuè zhōu sì dù jiàn zhòng yáng。
怕飞杯酒多分数,厌听笙歌旧曲章。pà fēi bēi jiǔ duō fēn shù,yàn tīng shēng gē jiù qū zhāng。
蟋蟀声寒初过雨,茱萸色浅未经霜。xī shuài shēng hán chū guò yǔ,zhū yú sè qiǎn wèi jīng shuāng。
去秋共数登高会,又被今年减一场。qù qiū gòng shù dēng gāo huì,yòu bèi jīn nián jiǎn yī chǎng。

和汴州令狐相公新于郡内栽竹百竿拆壁开轩旦夕对玩偶题七言五韵

白居易

梁园修竹旧传名,园废年深竹不生。liáng yuán xiū zhú jiù chuán míng,yuán fèi nián shēn zhú bù shēng。
千亩荒凉寻未得,百竿青翠种新成。qiān mǔ huāng liáng xún wèi dé,bǎi gān qīng cuì zhǒng xīn chéng。
墙开乍见重添兴,窗静时闻别有情。qiáng kāi zhà jiàn zhòng tiān xīng,chuāng jìng shí wén bié yǒu qíng。
烟叶蒙笼侵夜色,风枝萧飒欲秋声。yān yè méng lóng qīn yè sè,fēng zhī xiāo sà yù qiū shēng。
更登楼望尤堪重,千万人家无一茎。gèng dēng lóu wàng yóu kān zhòng,qiān wàn rén jiā wú yī jīng。

咏家酝十韵

白居易

独醒从古笑灵均,长醉如今敩伯伦。dú xǐng cóng gǔ xiào líng jūn,zhǎng zuì rú jīn xiào bó lún。
旧法依稀传自杜,新方要妙得于陈。jiù fǎ yī xī chuán zì dù,xīn fāng yào miào dé yú chén。
井泉王相资重九,曲糵精灵用上寅。jǐng quán wáng xiāng zī zhòng jiǔ,qū niè jīng líng yòng shàng yín。
酿糯岂劳炊范黍,撇篘何假漉陶巾。niàng nuò qǐ láo chuī fàn shǔ,piē chōu hé jiǎ lù táo jīn。
常嫌竹叶犹凡浊,始觉榴花不正真。cháng xián zhú yè yóu fán zhuó,shǐ jué liú huā bù zhèng zhēn。
瓮揭开时香酷烈,瓶封贮后味甘辛。wèng jiē kāi shí xiāng kù liè,píng fēng zhù hòu wèi gān xīn。
捧疑明水从空化,饮似阳和满腹春。pěng yí míng shuǐ cóng kōng huà,yǐn shì yáng hé mǎn fù chūn。
色洞玉壶无表里,光摇金盏有精神。sè dòng yù hú wú biǎo lǐ,guāng yáo jīn zhǎn yǒu jīng shén。
能销忙事成闲事,转得忧人作乐人。néng xiāo máng shì chéng xián shì,zhuǎn dé yōu rén zuò lè rén。
应是世间贤圣物,与君还往拟终身。yīng shì shì jiān xián shèng wù,yǔ jūn hái wǎng nǐ zhōng shēn。

酬别微之

白居易

沣头峡口钱唐岸,三别都经二十年。fēng tóu xiá kǒu qián táng àn,sān bié dōu jīng èr shí nián。
且喜筋骸俱健在,勿嫌须鬓各皤然。qiě xǐ jīn hái jù jiàn zài,wù xián xū bìn gè pó rán。
君归北阙朝天帝,我住东京作地仙。jūn guī běi quē cháo tiān dì,wǒ zhù dōng jīng zuò dì xiān。
博望自来非弃置,承明重入莫拘牵。bó wàng zì lái fēi qì zhì,chéng míng zhòng rù mò jū qiān。
醉收杯杓停灯语,寒展衾裯对枕眠。zuì shōu bēi biāo tíng dēng yǔ,hán zhǎn qīn chóu duì zhěn mián。
犹被分司官系绊,送君不得过甘泉。yóu bèi fēn sī guān xì bàn,sòng jūn bù dé guò gān quán。

新制绫袄成感而有咏

白居易

水波文袄造新成,绫软绵匀温复轻。shuǐ bō wén ǎo zào xīn chéng,líng ruǎn mián yún wēn fù qīng。
晨兴好拥向阳坐,晚出宜披蹋雪行。chén xīng hǎo yōng xiàng yáng zuò,wǎn chū yí pī tà xuě xíng。
鹤氅毳疏无实事,木棉花冷得虚名。hè chǎng cuì shū wú shí shì,mù mián huā lěng dé xū míng。
宴安往往欢侵夜,卧稳昏昏睡到明。yàn ān wǎng wǎng huān qīn yè,wò wěn hūn hūn shuì dào míng。
百姓多寒无可救,一身独暖亦何情。bǎi xìng duō hán wú kě jiù,yī shēn dú nuǎn yì hé qíng。
心中为念农桑苦,耳里如闻饥冻声。xīn zhōng wèi niàn nóng sāng kǔ,ěr lǐ rú wén jī dòng shēng。
争得大裘长万丈,与君都盖洛阳城。zhēng dé dà qiú zhǎng wàn zhàng,yǔ jūn dōu gài luò yáng chéng。

拜表回闲游

白居易

玉佩金章紫花绶,纻衫藤带白纶巾。yù pèi jīn zhāng zǐ huā shòu,zhù shān téng dài bái lún jīn。
晨兴拜表称朝士,晚出游山作野人。chén xīng bài biǎo chēng cháo shì,wǎn chū yóu shān zuò yě rén。
达磨传心令息念,玄元留意遣同尘。dá mó chuán xīn lìng xī niàn,xuán yuán liú yì qiǎn tóng chén。
八关净戒斋销日,一曲狂歌醉送春。bā guān jìng jiè zhāi xiāo rì,yī qū kuáng gē zuì sòng chūn。
酒肆法堂方丈室,其间岂是两般身。jiǔ sì fǎ táng fāng zhàng shì,qí jiān qǐ shì liǎng bān shēn。

诗酒琴人例多薄命予酷好三事雅当此科而所得已多为幸斯甚偶成狂咏聊写愧怀

白居易

爱琴爱酒爱诗客,多贱多穷多苦辛。ài qín ài jiǔ ài shī kè,duō jiàn duō qióng duō kǔ xīn。
中散步兵终不贵,孟郊张籍过于贫。zhōng sàn bù bīng zhōng bù guì,mèng jiāo zhāng jí guò yú pín。
一之已叹关于命,三者何堪并在身。yī zhī yǐ tàn guān yú mìng,sān zhě hé kān bìng zài shēn。
只合飘零随草木,谁教凌厉出风尘。zhǐ hé piāo líng suí cǎo mù,shuí jiào líng lì chū fēng chén。
荣名厚禄二千石,乐饮闲游三十春。róng míng hòu lù èr qiān shí,lè yǐn xián yóu sān shí chūn。
何得无厌时咄咄,犹言薄命不如人。hé dé wú yàn shí duō duō,yóu yán báo mìng bù rú rén。

春早秋初因时即事兼寄浙东李侍郎

白居易

春早秋初昼夜长,可怜天气好年光。chūn zǎo qiū chū zhòu yè zhǎng,kě lián tiān qì hǎo nián guāng。
和风细动帘帷暖,清露微凝枕簟凉。hé fēng xì dòng lián wéi nuǎn,qīng lù wēi níng zhěn diàn liáng。
窗下晓眠初减被,池边晚坐乍移床。chuāng xià xiǎo mián chū jiǎn bèi,chí biān wǎn zuò zhà yí chuáng。
闲从蕙草侵阶绿,静任槐花满地黄。xián cóng huì cǎo qīn jiē lǜ,jìng rèn huái huā mǎn dì huáng。
理曲管弦闻后院,熨衣灯火映深房。lǐ qū guǎn xián wén hòu yuàn,yùn yī dēng huǒ yìng shēn fáng。
四时新景何人别,遥忆多情李侍郎。sì shí xīn jǐng hé rén bié,yáo yì duō qíng lǐ shì láng。

春日题乾元寺上方最高峰亭

白居易

危亭绝顶四无邻,见尽三千世界春。wēi tíng jué dǐng sì wú lín,jiàn jǐn sān qiān shì jiè chūn。
但觉虚空无障碍,不知高下几由旬。dàn jué xū kōng wú zhàng ài,bù zhī gāo xià jǐ yóu xún。
回看官路三条线,却望都城一片尘。huí kàn guān lù sān tiáo xiàn,què wàng dōu chéng yī piàn chén。
宾客暂游无半日,王侯不到便终身。bīn kè zàn yóu wú bàn rì,wáng hóu bù dào biàn zhōng shēn。
始知天造空闲境,不为忙人富贵人。shǐ zhī tiān zào kōng xián jìng,bù wèi máng rén fù guì rén。

追欢偶作

白居易

追欢逐乐少闲时,补贴平生得事迟。zhuī huān zhú lè shǎo xián shí,bǔ tiē píng shēng dé shì chí。
何处花开曾后看,谁家酒熟不先知。hé chù huā kāi céng hòu kàn,shuí jiā jiǔ shú bù xiān zhī。
石楼月下吹芦管,金谷风前舞柳枝。shí lóu yuè xià chuī lú guǎn,jīn gǔ fēng qián wǔ liǔ zhī。
十听春啼变莺舌,三嫌老丑换蛾眉。shí tīng chūn tí biàn yīng shé,sān xián lǎo chǒu huàn é méi。
乐天一过难知分,犹自咨嗟两鬓丝。lè tiān yī guò nán zhī fēn,yóu zì zī jiē liǎng bìn sī。

病中诗十五首枕上作

白居易

风疾侵凌临老头,血凝筋滞不调柔。fēng jí qīn líng lín lǎo tóu,xuè níng jīn zhì bù diào róu。
甘从此后支离卧,赖是从前烂漫游。gān cóng cǐ hòu zhī lí wò,lài shì cóng qián làn màn yóu。
回思往事纷如梦,转觉馀生杳若浮。huí sī wǎng shì fēn rú mèng,zhuǎn jué yú shēng yǎo ruò fú。
浩气自能充静室,惊飙何必荡虚舟。hào qì zì néng chōng jìng shì,jīng biāo hé bì dàng xū zhōu。
腹空先进松花酒,膝冷重装桂布裘。fù kōng xiān jìn sōng huā jiǔ,xī lěng zhòng zhuāng guì bù qiú。
若问乐天忧病否,乐天知命了无忧。ruò wèn lè tiān yōu bìng fǒu,lè tiān zhī mìng le wú yōu。