古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

续古诗十首

白居易

朝采山上薇,暮采山上薇。cháo cǎi shān shàng wēi,mù cǎi shān shàng wēi。
岁晏薇亦尽,饥来何所为。suì yàn wēi yì jǐn,jī lái hé suǒ wèi。
坐饮白石水,手把青松枝。zuò yǐn bái shí shuǐ,shǒu bǎ qīng sōng zhī。
击节独长歌,其声清且悲。jī jié dú zhǎng gē,qí shēng qīng qiě bēi。
枥马非不肥,所苦常絷维。lì mǎ fēi bù féi,suǒ kǔ cháng zhí wéi。
豢豕非不饱,所忧竟为牺。huàn shǐ fēi bù bǎo,suǒ yōu jìng wèi xī。
行行歌此曲,以慰常苦饥。xíng xíng gē cǐ qū,yǐ wèi cháng kǔ jī。

续古诗十首

白居易

雨露长纤草,山苗高入云。yǔ lù zhǎng xiān cǎo,shān miáo gāo rù yún。
风雪折劲木,涧松摧为薪。fēng xuě zhé jìn mù,jiàn sōng cuī wèi xīn。
风摧此何意,雨长彼何因。fēng cuī cǐ hé yì,yǔ zhǎng bǐ hé yīn。
百丈涧底死,寸茎山上春。bǎi zhàng jiàn dǐ sǐ,cùn jīng shān shàng chūn。
可怜苦节士,感此涕盈巾。kě lián kǔ jié shì,gǎn cǐ tì yíng jīn。

续古诗十首

白居易

窈窕双鬟女,容德俱如玉。yǎo tiǎo shuāng huán nǚ,róng dé jù rú yù。
昼居不逾阈,夜行常秉烛。zhòu jū bù yú yù,yè xíng cháng bǐng zhú。
气如含露兰,心如贯霜竹。qì rú hán lù lán,xīn rú guàn shuāng zhú。
宜当备嫔御,胡为守幽独。yí dāng bèi pín yù,hú wèi shǒu yōu dú。
无媒不得选,年忽过三六。wú méi bù dé xuǎn,nián hū guò sān liù。
岁暮望汉宫,谁在黄金屋。suì mù wàng hàn gōng,shuí zài huáng jīn wū。
邯郸进倡女,能唱黄花曲。hán dān jìn chàng nǚ,néng chàng huáng huā qū。
一曲称君心,恩荣连九族。yī qū chēng jūn xīn,ēn róng lián jiǔ zú。

续古诗十首

白居易

栖栖远方士,读书三十年。qī qī yuǎn fāng shì,dú shū sān shí nián。
业成无知己,徒步来入关。yè chéng wú zhī jǐ,tú bù lái rù guān。
长安多王侯,英俊竞攀援。zhǎng ān duō wáng hóu,yīng jùn jìng pān yuán。
幸随众宾末,得厕门馆间。xìng suí zhòng bīn mò,dé cè mén guǎn jiān。
东閤有旨酒,中堂有管弦。dōng gé yǒu zhǐ jiǔ,zhōng táng yǒu guǎn xián。
何为向隅客,对此不开颜。hé wèi xiàng yú kè,duì cǐ bù kāi yán。
富贵无是非,主人终日欢。fù guì wú shì fēi,zhǔ rén zhōng rì huān。
贫贱多悔尤,客子中夜叹。pín jiàn duō huǐ yóu,kè zi zhōng yè tàn。
归去复归去,故乡贫亦安。guī qù fù guī qù,gù xiāng pín yì ān。

续古诗十首

白居易

凉风飘嘉树,日夜减芳华。liáng fēng piāo jiā shù,rì yè jiǎn fāng huá。
下有感秋妇,攀条苦悲嗟。xià yǒu gǎn qiū fù,pān tiáo kǔ bēi jiē。
我本幽闲女,结发事豪家。wǒ běn yōu xián nǚ,jié fā shì háo jiā。
豪家多婢仆,门内颇骄奢。háo jiā duō bì pū,mén nèi pǒ jiāo shē。
良人近封侯,出入鸣玉珂。liáng rén jìn fēng hóu,chū rù míng yù kē。
自从富贵来,恩薄谗言多。zì cóng fù guì lái,ēn báo chán yán duō。
冢妇独守礼,群妾互奇邪。zhǒng fù dú shǒu lǐ,qún qiè hù qí xié。
但信言有玷,不察心无瑕。dàn xìn yán yǒu diàn,bù chá xīn wú xiá。
容光未销歇,欢爱忽蹉跎。róng guāng wèi xiāo xiē,huān ài hū cuō tuó。
何意掌上玉,化为眼中砂。hé yì zhǎng shàng yù,huà wèi yǎn zhōng shā。
盈盈一尺水,浩浩千丈河。yíng yíng yī chǐ shuǐ,hào hào qiān zhàng hé。
勿言小大异,随分有风波。wù yán xiǎo dà yì,suí fēn yǒu fēng bō。
闺房犹复尔,邦国当如何。guī fáng yóu fù ěr,bāng guó dāng rú hé。

续古诗十首

白居易

心亦无所迫,身亦无所拘。xīn yì wú suǒ pò,shēn yì wú suǒ jū。
何为肠中气,郁郁不得舒。hé wèi cháng zhōng qì,yù yù bù dé shū。
不舒良有以,同心久离居。bù shū liáng yǒu yǐ,tóng xīn jiǔ lí jū。
五年不见面,三年不得书。wǔ nián bù jiàn miàn,sān nián bù dé shū。
念此令人老,抱膝坐长吁。niàn cǐ lìng rén lǎo,bào xī zuò zhǎng xū。
岂无盈尊酒,非君谁与娱。qǐ wú yíng zūn jiǔ,fēi jūn shuí yǔ yú。

续古诗十首

白居易

揽衣出门行,游观绕林渠。lǎn yī chū mén xíng,yóu guān rào lín qú。
澹澹春水暖,东风生绿蒲。dàn dàn chūn shuǐ nuǎn,dōng fēng shēng lǜ pú。
上有和鸣雁,下有掉尾鱼。shàng yǒu hé míng yàn,xià yǒu diào wěi yú。
飞沈一何乐,鳞羽各有徒。fēi shěn yī hé lè,lín yǔ gè yǒu tú。
而我方独处,不与之子俱。ér wǒ fāng dú chù,bù yǔ zhī zi jù。
顾彼自伤己,禽鱼之不如。gù bǐ zì shāng jǐ,qín yú zhī bù rú。
出游欲遣忧,孰知忧有馀。chū yóu yù qiǎn yōu,shú zhī yōu yǒu yú。

续古诗十首

白居易

春旦日初出,曈曈耀晨辉。chūn dàn rì chū chū,tóng tóng yào chén huī。
草木照未远,浮云已蔽之。cǎo mù zhào wèi yuǎn,fú yún yǐ bì zhī。
天地黯以晦,当午如昏时。tiān dì àn yǐ huì,dāng wǔ rú hūn shí。
虽有东南风,力微不能吹。suī yǒu dōng nán fēng,lì wēi bù néng chuī。
中园何所有,满地青青葵。zhōng yuán hé suǒ yǒu,mǎn dì qīng qīng kuí。
阳光委云上,倾心欲何依。yáng guāng wěi yún shàng,qīng xīn yù hé yī。

秦中吟十首·其一·议婚

白居易

天下无正声,悦耳即为娱。tiān xià wú zhèng shēng,yuè ěr jí wèi yú。
人间无正色,悦目即为姝。rén jiān wú zhèng sè,yuè mù jí wèi shū。
颜色非相远,贫富则有殊。yán sè fēi xiāng yuǎn,pín fù zé yǒu shū。
贫为时所弃,富为时所趋。pín wèi shí suǒ qì,fù wèi shí suǒ qū。
红楼富家女,金缕绣罗襦。hóng lóu fù jiā nǚ,jīn lǚ xiù luó rú。
见人不敛手,娇痴二八初。jiàn rén bù liǎn shǒu,jiāo chī èr bā chū。
母兄未开口,已嫁不须臾。mǔ xiōng wèi kāi kǒu,yǐ jià bù xū yú。
绿窗贫家女,寂莫二十馀。lǜ chuāng pín jiā nǚ,jì mò èr shí yú。
荆钗不直钱,衣上无真珠。jīng chāi bù zhí qián,yī shàng wú zhēn zhū。
几回人欲聘,临日又踟蹰。jǐ huí rén yù pìn,lín rì yòu chí chú。
主人会良媒,置酒满玉壶。zhǔ rén huì liáng méi,zhì jiǔ mǎn yù hú。
四座且勿饮,听我歌两途。sì zuò qiě wù yǐn,tīng wǒ gē liǎng tú。
富家女易嫁,嫁早轻其夫。fù jiā nǚ yì jià,jià zǎo qīng qí fū。
贫家女难嫁,嫁晚孝于姑。pín jiā nǚ nán jià,jià wǎn xiào yú gū。
闻君欲娶妇,娶妇意何如。wén jūn yù qǔ fù,qǔ fù yì hé rú。

秦中吟十首·其二·重赋

白居易

厚地植桑麻,所要济生民。hòu dì zhí sāng má,suǒ yào jì shēng mín。
生民理布帛,所求活一身。shēng mín lǐ bù bó,suǒ qiú huó yī shēn。
身外充征赋,上以奉君亲。shēn wài chōng zhēng fù,shàng yǐ fèng jūn qīn。
国家定两税,本意在爱人。guó jiā dìng liǎng shuì,běn yì zài ài rén。
厥初防其淫,明敕内外臣。jué chū fáng qí yín,míng chì nèi wài chén。
税外加一物,皆以枉法论。shuì wài jiā yī wù,jiē yǐ wǎng fǎ lùn。
奈何岁月久,贪吏得因循。nài hé suì yuè jiǔ,tān lì dé yīn xún。
浚我以求宠,敛索无冬春。jùn wǒ yǐ qiú chǒng,liǎn suǒ wú dōng chūn。
织绢未成匹,缫丝未盈斤。zhī juàn wèi chéng pǐ,sāo sī wèi yíng jīn。
里胥迫我纳,不许暂逡巡。lǐ xū pò wǒ nà,bù xǔ zàn qūn xún。
岁暮天地闭,阴风生破村。suì mù tiān dì bì,yīn fēng shēng pò cūn。
夜深烟火尽,霰雪白纷纷。yè shēn yān huǒ jǐn,xiàn xuě bái fēn fēn。
幼者形不蔽,老者体无温。yòu zhě xíng bù bì,lǎo zhě tǐ wú wēn。
悲喘与寒气,并入鼻中辛。bēi chuǎn yǔ hán qì,bìng rù bí zhōng xīn。
昨日输残税,因窥官库门。zuó rì shū cán shuì,yīn kuī guān kù mén。
缯帛如山积,丝絮如云屯。zēng bó rú shān jī,sī xù rú yún tún。
号为羡馀物,随月献至尊。hào wèi xiàn yú wù,suí yuè xiàn zhì zūn。
夺我身上暖,买尔眼前恩。duó wǒ shēn shàng nuǎn,mǎi ěr yǎn qián ēn。
进入琼林库,岁久化为尘。jìn rù qióng lín kù,suì jiǔ huà wèi chén。

秦中吟十首·其三· 伤宅

白居易

谁家起甲第,朱门大道边。shuí jiā qǐ jiǎ dì,zhū mén dà dào biān。
丰屋中栉比,高墙外回环。fēng wū zhōng zhì bǐ,gāo qiáng wài huí huán。
累累六七堂,栋宇相连延。lèi lèi liù qī táng,dòng yǔ xiāng lián yán。
一堂费百万,郁郁起青烟。yī táng fèi bǎi wàn,yù yù qǐ qīng yān。
洞房温且清,寒暑不能干。dòng fáng wēn qiě qīng,hán shǔ bù néng gàn。
高堂虚且迥,坐卧见南山。gāo táng xū qiě jiǒng,zuò wò jiàn nán shān。
绕廊柴藤架,夹砌红药栏。rào láng chái téng jià,jiā qì hóng yào lán。
攀枝摘樱桃,带花移牡丹。pān zhī zhāi yīng táo,dài huā yí mǔ dān。
主人此中坐,十载为大官。zhǔ rén cǐ zhōng zuò,shí zài wèi dà guān。
厨有臭败肉,库有贯朽钱。chú yǒu chòu bài ròu,kù yǒu guàn xiǔ qián。
谁能将我语,问尔骨肉间。shuí néng jiāng wǒ yǔ,wèn ěr gǔ ròu jiān。
岂无穷贱者,忍不救饥寒。qǐ wú qióng jiàn zhě,rěn bù jiù jī hán。
如何奉一身,直欲保千年。rú hé fèng yī shēn,zhí yù bǎo qiān nián。
不见马家宅,今作奉诚园。bù jiàn mǎ jiā zhái,jīn zuò fèng chéng yuán。

秦中吟十首·其四·伤友

白居易

陋巷孤寒士,出门苦恓恓。lòu xiàng gū hán shì,chū mén kǔ xī xī。
虽云志气高,岂免颜色低。suī yún zhì qì gāo,qǐ miǎn yán sè dī。
平生同门友,通籍在金闺。píng shēng tóng mén yǒu,tōng jí zài jīn guī。
曩者胶漆契,迩来云雨睽。nǎng zhě jiāo qī qì,ěr lái yún yǔ kuí。
正逢下朝归,轩骑五门西。zhèng féng xià cháo guī,xuān qí wǔ mén xī。
是时天久阴,三日雨凄凄。shì shí tiān jiǔ yīn,sān rì yǔ qī qī。
蹇驴避路立,肥马当风嘶。jiǎn lǘ bì lù lì,féi mǎ dāng fēng sī。
回头忘相识,占道上沙堤。huí tóu wàng xiāng shí,zhàn dào shàng shā dī。
昔年洛阳社,贫贱相提携。xī nián luò yáng shè,pín jiàn xiāng tí xié。
今日长安道,对面隔云泥。jīn rì zhǎng ān dào,duì miàn gé yún ní。
近日多如此,非君独惨悽。jìn rì duō rú cǐ,fēi jūn dú cǎn qī。
死生不变者,唯闻任与黎。sǐ shēng bù biàn zhě,wéi wén rèn yǔ lí。

秦中吟十首·其五· 不致仕

白居易

七十而致仕,礼法有明文。qī shí ér zhì shì,lǐ fǎ yǒu míng wén。
何乃贪荣者,斯言如不闻。hé nǎi tān róng zhě,sī yán rú bù wén。
可怜八九十,齿堕双眸昏。kě lián bā jiǔ shí,chǐ duò shuāng móu hūn。
朝露贪名利,夕阳忧子孙。cháo lù tān míng lì,xī yáng yōu zi sūn。
挂冠顾翠緌,悬车惜朱轮。guà guān gù cuì ruí,xuán chē xī zhū lún。
金章腰不胜,伛偻入君门。jīn zhāng yāo bù shèng,yǔ lóu rù jūn mén。
谁不爱富贵,谁不恋君恩。shuí bù ài fù guì,shuí bù liàn jūn ēn。
年高须告老,名遂合退身。nián gāo xū gào lǎo,míng suì hé tuì shēn。
少时共嗤诮,晚岁多因循。shǎo shí gòng chī qiào,wǎn suì duō yīn xún。
贤哉汉二疏,彼独是何人。xián zāi hàn èr shū,bǐ dú shì hé rén。
寂莫东门路,无人继去尘。jì mò dōng mén lù,wú rén jì qù chén。

秦中吟十首·其六·立碑

白居易

勋德既下衰,文章亦陵夷。xūn dé jì xià shuāi,wén zhāng yì líng yí。
但见山中石,立作路旁碑。dàn jiàn shān zhōng shí,lì zuò lù páng bēi。
铭勋悉太公,叙德皆仲尼。míng xūn xī tài gōng,xù dé jiē zhòng ní。
复以多为贵,千言直万赀。fù yǐ duō wèi guì,qiān yán zhí wàn zī。
为文彼何人,想见下笔时。wèi wén bǐ hé rén,xiǎng jiàn xià bǐ shí。
但欲愚者悦,不思贤者嗤。dàn yù yú zhě yuè,bù sī xián zhě chī。
岂独贤者嗤,仍传后代疑。qǐ dú xián zhě chī,réng chuán hòu dài yí。
古石苍苔字,安知是愧词。gǔ shí cāng tái zì,ān zhī shì kuì cí。
我闻望江县,曲令抚茕嫠。wǒ wén wàng jiāng xiàn,qū lìng fǔ qióng lí。
在官有仁政,名不闻京师。zài guān yǒu rén zhèng,míng bù wén jīng shī。
身殁欲归葬,百姓遮路岐。shēn mò yù guī zàng,bǎi xìng zhē lù qí。
攀辕不得归,留葬此江湄。pān yuán bù dé guī,liú zàng cǐ jiāng méi。
至今道其名,男女涕皆垂。zhì jīn dào qí míng,nán nǚ tì jiē chuí。
无人立碑碣,唯有邑人知。wú rén lì bēi jié,wéi yǒu yì rén zhī。

秦中吟十首·其七·轻肥

白居易

意气骄满路,鞍马光照尘。yì qì jiāo mǎn lù,ān mǎ guāng zhào chén。
借问何为者,人称是内臣。jiè wèn hé wèi zhě,rén chēng shì nèi chén。
朱绂皆大夫,紫绶或将军。zhū fú jiē dà fū,zǐ shòu huò jiāng jūn。
夸赴军中宴,走马去如云。kuā fù jūn zhōng yàn,zǒu mǎ qù rú yún。
尊罍溢九酝,水陆罗八珍。zūn léi yì jiǔ yùn,shuǐ lù luó bā zhēn。
果擘洞庭橘,脍切天池鳞。guǒ bāi dòng tíng jú,kuài qiè tiān chí lín。
食饱心自若,酒酣气益振。shí bǎo xīn zì ruò,jiǔ hān qì yì zhèn。
是岁江南旱,衢州人食人。shì suì jiāng nán hàn,qú zhōu rén shí rén。