古诗词

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

寄李十一建

白居易

外事牵我形,外物诱我情。wài shì qiān wǒ xíng,wài wù yòu wǒ qíng。
李君别来久,褊吝从中生。lǐ jūn bié lái jiǔ,biǎn lìn cóng zhōng shēng。
忆昨访君时,立马扣柴荆。yì zuó fǎng jūn shí,lì mǎ kòu chái jīng。
有时君未起,稚子喜先迎。yǒu shí jūn wèi qǐ,zhì zi xǐ xiān yíng。
连步笑出门,衣翻冠或倾。lián bù xiào chū mén,yī fān guān huò qīng。
扫阶苔纹绿,拂榻藤阴清。sǎo jiē tái wén lǜ,fú tà téng yīn qīng。
家酝及春熟,园葵乘露烹。jiā yùn jí chūn shú,yuán kuí chéng lù pēng。
看山东亭坐,待月南原行。kàn shān dōng tíng zuò,dài yuè nán yuán xíng。
门静唯鸟语,坊远少鼓声。mén jìng wéi niǎo yǔ,fāng yuǎn shǎo gǔ shēng。
相对尽日言,不及利与名。xiāng duì jǐn rì yán,bù jí lì yǔ míng。
分手来几时,明月三四盈。fēn shǒu lái jǐ shí,míng yuè sān sì yíng。
别时残花落,及此新蝉鸣。bié shí cán huā luò,jí cǐ xīn chán míng。
芳岁忽已晚,离抱怅未平。fāng suì hū yǐ wǎn,lí bào chàng wèi píng。
岂不思命驾,吏职坐相萦。qǐ bù sī mìng jià,lì zhí zuò xiāng yíng。
前时君有期,访我来山城。qián shí jūn yǒu qī,fǎng wǒ lái shān chéng。
心赏久云阻,言约无自轻。xīn shǎng jiǔ yún zǔ,yán yuē wú zì qīng。
相去幸非远,走马一日程。xiāng qù xìng fēi yuǎn,zǒu mǎ yī rì chéng。

旅次华州赠袁右丞

白居易

渭水绿溶溶,华山青崇崇。wèi shuǐ lǜ róng róng,huá shān qīng chóng chóng。
山水一何丽,君子在其中。shān shuǐ yī hé lì,jūn zi zài qí zhōng。
才与世会合,物随诚感通。cái yǔ shì huì hé,wù suí chéng gǎn tōng。
德星降人福,时雨助岁功。dé xīng jiàng rén fú,shí yǔ zhù suì gōng。
化行人无讼,囹圄千日空。huà xíng rén wú sòng,líng yǔ qiān rì kōng。
政顺气亦和,黍稷三年丰。zhèng shùn qì yì hé,shǔ jì sān nián fēng。
客自帝城来,驱马出关东。kè zì dì chéng lái,qū mǎ chū guān dōng。
爱此一郡人,如见太古风。ài cǐ yī jùn rén,rú jiàn tài gǔ fēng。
方今天子心,忧人正忡忡。fāng jīn tiān zi xīn,yōu rén zhèng chōng chōng。
安得天下守,尽得如袁公。ān dé tiān xià shǒu,jǐn dé rú yuán gōng。

酬杨九弘贞长安病中见寄

白居易

伏枕君寂寂,折腰我营营。fú zhěn jūn jì jì,zhé yāo wǒ yíng yíng。
所嗟经时别,相去一宿程。suǒ jiē jīng shí bié,xiāng qù yī sù chéng。
携手昨何时,昆明春水平。xié shǒu zuó hé shí,kūn míng chūn shuǐ píng。
离郡来几日,太白夏云生。lí jùn lái jǐ rì,tài bái xià yún shēng。
之子未得意,贫病客帝城。zhī zi wèi dé yì,pín bìng kè dì chéng。
贫坚志士节,病长高人情。pín jiān zhì shì jié,bìng zhǎng gāo rén qíng。
隐几自恬澹,闭门无送迎。yǐn jǐ zì tián dàn,bì mén wú sòng yíng。
龙卧心有待,鹤瘦貌弥清。lóng wò xīn yǒu dài,hè shòu mào mí qīng。
清机发为文,投我如振琼。qīng jī fā wèi wén,tóu wǒ rú zhèn qióng。
何以慰饥渴,捧之吟一声。hé yǐ wèi jī kě,pěng zhī yín yī shēng。

禁中寓

白居易

西轩草诏暇,松竹深寂寂。xī xuān cǎo zhào xiá,sōng zhú shēn jì jì。
月出清风来,忽似山中夕。yuè chū qīng fēng lái,hū shì shān zhōng xī。
因成西南梦,梦作游仙客。yīn chéng xī nán mèng,mèng zuò yóu xiān kè。
觉闻宫漏声,犹谓山泉滴。jué wén gōng lòu shēng,yóu wèi shān quán dī。

赠王山人

白居易

闻君减寝食,日听神仙说。wén jūn jiǎn qǐn shí,rì tīng shén xiān shuō。
闇待非常人,潜求长生诀。àn dài fēi cháng rén,qián qiú zhǎng shēng jué。
言长本对短,未离生死辙。yán zhǎng běn duì duǎn,wèi lí shēng sǐ zhé。
假使得长生,才能胜夭折。jiǎ shǐ dé zhǎng shēng,cái néng shèng yāo zhé。
松树千年朽,槿花一日歇。sōng shù qiān nián xiǔ,jǐn huā yī rì xiē。
毕竟共虚空,何须夸岁月。bì jìng gòng xū kōng,hé xū kuā suì yuè。
彭殇徒自异,生死终无别。péng shāng tú zì yì,shēng sǐ zhōng wú bié。
不如学无生,无生即无灭。bù rú xué wú shēng,wú shēng jí wú miè。

秋山

白居易

久病旷心赏,今朝一登山。jiǔ bìng kuàng xīn shǎng,jīn cháo yī dēng shān。
山秋云物冷,称我清羸颜。shān qiū yún wù lěng,chēng wǒ qīng léi yán。
白石卧可枕,青萝行可攀。bái shí wò kě zhěn,qīng luó xíng kě pān。
意中如有得,尽日不欲还。yì zhōng rú yǒu dé,jǐn rì bù yù hái。
人生无几何,如寄天地间。rén shēng wú jǐ hé,rú jì tiān dì jiān。
心有千载忧,身无一日闲。xīn yǒu qiān zài yōu,shēn wú yī rì xián。
何时解尘网,此地来掩关。hé shí jiě chén wǎng,cǐ dì lái yǎn guān。

赠能七伦

白居易

涧松高百寻,四时寒森森。jiàn sōng gāo bǎi xún,sì shí hán sēn sēn。
临风有清韵,向日无曲阴。lín fēng yǒu qīng yùn,xiàng rì wú qū yīn。
如何时俗人,但赏桃李林。rú hé shí sú rén,dàn shǎng táo lǐ lín。
岂不知坚贞,芳馨诱其心。qǐ bù zhī jiān zhēn,fāng xīn yòu qí xīn。
能生学为文,气高功亦深。néng shēng xué wèi wén,qì gāo gōng yì shēn。
手中一百篇,句句披沙金。shǒu zhōng yī bǎi piān,jù jù pī shā jīn。
苦节二十年,无人振陆沈。kǔ jié èr shí nián,wú rén zhèn lù shěn。
今我尚贫贱,徒为尔知音。jīn wǒ shàng pín jiàn,tú wèi ěr zhī yīn。

题杨颖

白居易

静得亭上境,远谐尘外踪。jìng dé tíng shàng jìng,yuǎn xié chén wài zōng。
凭轩东南望,鸟灭山重重。píng xuān dōng nán wàng,niǎo miè shān zhòng zhòng。
竹露冷烦襟,杉风清病容。zhú lù lěng fán jīn,shān fēng qīng bìng róng。
旷然宜真趣,道与心相逢。kuàng rán yí zhēn qù,dào yǔ xīn xiāng féng。
即此可遗世,何必蓬壶峰。jí cǐ kě yí shì,hé bì péng hú fēng。

题赠郑秘书徵君石沟溪隐居

白居易

郑君得自然,虚白生心胸。zhèng jūn dé zì rán,xū bái shēng xīn xiōng。
吸彼沆瀣精,凝为冰雪容。xī bǐ hàng xiè jīng,níng wèi bīng xuě róng。
大君贞元初,求贤致时雍。dà jūn zhēn yuán chū,qiú xián zhì shí yōng。
蒲轮入翠微,迎下天台峰。pú lún rù cuì wēi,yíng xià tiān tái fēng。
赤城别松乔,黄閤交夔龙。chì chéng bié sōng qiáo,huáng gé jiāo kuí lóng。
俯仰受三命,从容辞九重。fǔ yǎng shòu sān mìng,cóng róng cí jiǔ zhòng。
出笼鹤翩翩,归林凤雍雍。chū lóng hè piān piān,guī lín fèng yōng yōng。
在火辨良玉,经霜识贞松。zài huǒ biàn liáng yù,jīng shuāng shí zhēn sōng。
新居寄楚山,山碧溪溶溶。xīn jū jì chǔ shān,shān bì xī róng róng。
丹灶烧烟煴,黄精花丰茸。dān zào shāo yān yūn,huáng jīng huā fēng rōng。
蕙帐夜琴澹,桂尊春酒浓。huì zhàng yè qín dàn,guì zūn chūn jiǔ nóng。
时人不到处,苔石无尘踪。shí rén bù dào chù,tái shí wú chén zōng。
我今何为者,趋世身龙钟。wǒ jīn hé wèi zhě,qū shì shēn lóng zhōng。
不向林壑访,无由朝市逢。bù xiàng lín hè fǎng,wú yóu cháo shì féng。
终当解尘缨,卜筑来相从。zhōng dāng jiě chén yīng,bo zhù lái xiāng cóng。

及第后归觐留别诸同年

白居易

十年常苦学,一上谬成名。shí nián cháng kǔ xué,yī shàng miù chéng míng。
擢第未为贵,贺亲方始荣。zhuó dì wèi wèi guì,hè qīn fāng shǐ róng。
时辈六七人,送我出帝城。shí bèi liù qī rén,sòng wǒ chū dì chéng。
轩车动行色,丝管举离声。xuān chē dòng xíng sè,sī guǎn jǔ lí shēng。
得意减别恨,半酣轻远程。dé yì jiǎn bié hèn,bàn hān qīng yuǎn chéng。
翩翩马蹄疾,春日归乡情。piān piān mǎ tí jí,chūn rì guī xiāng qíng。

清夜琴兴

白居易

月出鸟栖尽,寂然坐空林。yuè chū niǎo qī jǐn,jì rán zuò kōng lín。
是时心境闲,可以弹素琴。shì shí xīn jìng xián,kě yǐ dàn sù qín。
清泠由木性,恬澹随人心。qīng líng yóu mù xìng,tián dàn suí rén xīn。
心积和平气,木应正始音。xīn jī hé píng qì,mù yīng zhèng shǐ yīn。
响馀群动息,曲罢秋夜深。xiǎng yú qún dòng xī,qū bà qiū yè shēn。
正声感元化,天地清沈沈。zhèng shēng gǎn yuán huà,tiān dì qīng shěn shěn。

效陶潜体诗十六首

白居易

不动者厚地,不息者高天。bù dòng zhě hòu dì,bù xī zhě gāo tiān。
无穷者日月,长在者山川。wú qióng zhě rì yuè,zhǎng zài zhě shān chuān。
松柏与龟鹤,其寿皆千年。sōng bǎi yǔ guī hè,qí shòu jiē qiān nián。
嗟嗟群物中,而人独不然。jiē jiē qún wù zhōng,ér rén dú bù rán。
早出向朝市,暮已归下泉。zǎo chū xiàng cháo shì,mù yǐ guī xià quán。
形质及寿命,危脆若浮烟。xíng zhì jí shòu mìng,wēi cuì ruò fú yān。
尧舜与周孔,古来称圣贤。yáo shùn yǔ zhōu kǒng,gǔ lái chēng shèng xián。
借问今何在,一去亦不还。jiè wèn jīn hé zài,yī qù yì bù hái。
我无不死药,万万随化迁。wǒ wú bù sǐ yào,wàn wàn suí huà qiān。
所未定知者,修短迟速间。suǒ wèi dìng zhī zhě,xiū duǎn chí sù jiān。
幸及身健日,当歌一尊前。xìng jí shēn jiàn rì,dāng gē yī zūn qián。
何必待人劝,持此自为欢。hé bì dài rén quàn,chí cǐ zì wèi huān。

效陶潜体诗十六首

白居易

翳翳逾月阴,沈沈连日雨。yì yì yú yuè yīn,shěn shěn lián rì yǔ。
开帘望天色,黄云暗如土。kāi lián wàng tiān sè,huáng yún àn rú tǔ。
行潦毁我墉,疾风坏我宇。xíng lǎo huǐ wǒ yōng,jí fēng huài wǒ yǔ。
蓬莠生庭院,泥涂失场圃。péng yǒu shēng tíng yuàn,ní tú shī chǎng pǔ。
村深绝宾客,窗晦无俦侣。cūn shēn jué bīn kè,chuāng huì wú chóu lǚ。
尽日不下床,跳蛙时入户。jǐn rì bù xià chuáng,tiào wā shí rù hù。
出门无所往,入室还独处。chū mén wú suǒ wǎng,rù shì hái dú chù。
不以酒自娱,块然与谁语。bù yǐ jiǔ zì yú,kuài rán yǔ shuí yǔ。

效陶潜体诗十六首

白居易

朝饮一杯酒,冥心合元化。cháo yǐn yī bēi jiǔ,míng xīn hé yuán huà。
兀然无所思,日高尚闲卧。wù rán wú suǒ sī,rì gāo shàng xián wò。
暮读一卷书,会意如嘉话。mù dú yī juǎn shū,huì yì rú jiā huà。
欣然有所遇,夜深犹独坐。xīn rán yǒu suǒ yù,yè shēn yóu dú zuò。
又得琴上趣,安弦有馀暇。yòu dé qín shàng qù,ān xián yǒu yú xiá。
复多诗中狂,下笔不能罢。fù duō shī zhōng kuáng,xià bǐ bù néng bà。
唯兹三四事,持用度昼夜。wéi zī sān sì shì,chí yòng dù zhòu yè。
所以阴雨中,经旬不出舍。suǒ yǐ yīn yǔ zhōng,jīng xún bù chū shě。
始悟独往人,心安时亦过。shǐ wù dú wǎng rén,xīn ān shí yì guò。

效陶潜体诗十六首

白居易

车家采桑妇,雨来苦愁悲。chē jiā cǎi sāng fù,yǔ lái kǔ chóu bēi。
蔟蚕北堂前,雨冷不成丝。cù cán běi táng qián,yǔ lěng bù chéng sī。
西家荷锄叟,雨来亦怨咨。xī jiā hé chú sǒu,yǔ lái yì yuàn zī。
种豆南山下,雨多落为萁。zhǒng dòu nán shān xià,yǔ duō luò wèi qí。
而我独何幸,酝酒本无期。ér wǒ dú hé xìng,yùn jiǔ běn wú qī。
及此多雨日,正遇新熟时。jí cǐ duō yǔ rì,zhèng yù xīn shú shí。
开瓶泻尊中,玉液黄金脂。kāi píng xiè zūn zhōng,yù yè huáng jīn zhī。
持玩已可悦,欢尝有馀滋。chí wán yǐ kě yuè,huān cháng yǒu yú zī。
一酌发好容,再酌开愁眉。yī zhuó fā hǎo róng,zài zhuó kāi chóu méi。
连延四五酌,酣畅入四肢。lián yán sì wǔ zhuó,hān chàng rù sì zhī。
忽然遗我物,谁复分是非。hū rán yí wǒ wù,shuí fù fēn shì fēi。
是时连夕雨,酩酊无所知。shì shí lián xī yǔ,mǐng dīng wú suǒ zhī。
人心苦颠倒,反为忧者嗤。rén xīn kǔ diān dào,fǎn wèi yōu zhě chī。