古诗词

牡丹

白居易

绝代祇西子,众芳惟牡丹。jué dài qí xī zi,zhòng fāng wéi mǔ dān。
月中虚有桂,天上漫夸兰。yuè zhōng xū yǒu guì,tiān shàng màn kuā lán。
夜濯金波满,朝倾玉露残。yè zhuó jīn bō mǎn,cháo qīng yù lù cán。
性应轻菡萏,根本是琅玕。xìng yīng qīng hàn dàn,gēn běn shì láng gān。
夺目霞千片,凌风绮一端。duó mù xiá qiān piàn,líng fēng qǐ yī duān。
稍宜经宿雨,偏觉耐春寒。shāo yí jīng sù yǔ,piān jué nài chūn hán。
见说开元岁,初令植御栏。jiàn shuō kāi yuán suì,chū lìng zhí yù lán。
贵妃娇欲比,侍女妒羞看。guì fēi jiāo yù bǐ,shì nǚ dù xiū kàn。
巧类鸳机织,光攒麝月团。qiǎo lèi yuān jī zhī,guāng zǎn shè yuè tuán。
暂移公子第,还种杏花坛。zàn yí gōng zi dì,hái zhǒng xìng huā tán。
豪士倾囊买,贫儒假乘观。háo shì qīng náng mǎi,pín rú jiǎ chéng guān。
叶藏梧际凤,枝动镜中鸾。yè cáng wú jì fèng,zhī dòng jìng zhōng luán。
似笑宾初至,如愁酒欲阑。shì xiào bīn chū zhì,rú chóu jiǔ yù lán。
诗人忘芍药,释子愧栴檀。shī rén wàng sháo yào,shì zi kuì zhān tán。
酷烈宜名寿,姿容想姓潘。kù liè yí míng shòu,zī róng xiǎng xìng pān。
素光翻鹭羽,丹艳赩鸡冠。sù guāng fān lù yǔ,dān yàn xì jī guān。
燕拂惊还语,蜂贪困未安。yàn fú jīng hái yǔ,fēng tān kùn wèi ān。
倘令红脸笑,兼解翠眉攒。tǎng lìng hóng liǎn xiào,jiān jiě cuì méi zǎn。
少长呈连萼,骄矜寄合欢。shǎo zhǎng chéng lián è,jiāo jīn jì hé huān。
息肩移九轨,无胫到千官。xī jiān yí jiǔ guǐ,wú jìng dào qiān guān。
日曜香房拆,风披蕊粉乾。rì yào xiāng fáng chāi,fēng pī ruǐ fěn qián。
好酬青玉案,称贮碧冰盘。hǎo chóu qīng yù àn,chēng zhù bì bīng pán。
璧要连城与,珠堪十斛判。bì yào lián chéng yǔ,zhū kān shí hú pàn。
更思初甲坼,那得异泥蟠。gèng sī chū jiǎ chè,nà dé yì ní pán。
骚咏应遗恨,农经祇略刊。sāo yǒng yīng yí hèn,nóng jīng qí lüè kān。
鲁班雕不得,延寿笔将殚。lǔ bān diāo bù dé,yán shòu bǐ jiāng dān。
醉客同攀折,佳人惜犯干。zuì kè tóng pān zhé,jiā rén xī fàn gàn。
始知来苑囿,全胜在林峦。shǐ zhī lái yuàn yòu,quán shèng zài lín luán。
泥滓常浇洒,庭除又绰宽。ní zǐ cháng jiāo sǎ,tíng chú yòu chuò kuān。
若将桃李并,更觉效颦难。ruò jiāng táo lǐ bìng,gèng jué xiào pín nán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

寄题上强山精舍寺

白居易

惯游山水住南州,行尽天台及虎丘。guàn yóu shān shuǐ zhù nán zhōu,xíng jǐn tiān tái jí hǔ qiū。
惟有上强精舍寺,最堪游处未曾游。wéi yǒu shàng qiáng jīng shě sì,zuì kān yóu chù wèi céng yóu。

九老图诗

白居易

雪作须眉云作衣,辽东华表鹤双归。xuě zuò xū méi yún zuò yī,liáo dōng huá biǎo hè shuāng guī。
当时一鹤犹希有,何况今逢两令威。dāng shí yī hè yóu xī yǒu,hé kuàng jīn féng liǎng lìng wēi。

和裴相公傍水闲行绝句

白居易

行寻春水坐看山,早出中书晚未还。xíng xún chūn shuǐ zuò kàn shān,zǎo chū zhōng shū wǎn wèi hái。
为报野僧岩客道,偷闲气味胜长闲。wèi bào yě sēng yán kè dào,tōu xián qì wèi shèng zhǎng xián。

城西别元九

白居易

城西三月三十日,别友辞春两恨多。chéng xī sān yuè sān shí rì,bié yǒu cí chūn liǎng hèn duō。
帝里却归犹寂寞,通州独去又如何。dì lǐ què guī yóu jì mò,tōng zhōu dú qù yòu rú hé。

失题

白居易

石榴枝上花千朵,荷叶杯中酒十分。shí liú zhī shàng huā qiān duǒ,hé yè bēi zhōng jiǔ shí fēn。
满院弟兄皆痛饮,就中大户不如君。mǎn yuàn dì xiōng jiē tòng yǐn,jiù zhōng dà hù bù rú jūn。

会二同年

白居易

一樽聊接故人欢,百岁堪嗟鬓渐残。yī zūn liáo jiē gù rén huān,bǎi suì kān jiē bìn jiàn cán。
莫见白云容易爱,照湖澄碧四明寒。mò jiàn bái yún róng yì ài,zhào hú chéng bì sì míng hán。

戏酬皇甫十再劝酒

白居易

净名居士眼方丈,玄晏先生酿老春。jìng míng jū shì yǎn fāng zhàng,xuán yàn xiān shēng niàng lǎo chūn。
手把屈卮未劝我,世间何处觅波旬?shǒu bǎ qū zhī wèi quàn wǒ,shì jiān hé chù mì bō xún?

江郎山

白居易

林虑双童长不食,江郎三子梦还家。lín lǜ shuāng tóng zhǎng bù shí,jiāng láng sān zi mèng hái jiā。
安得此身生羽翼,与君来往共烟霞。ān dé cǐ shēn shēng yǔ yì,yǔ jūn lái wǎng gòng yān xiá。

南岳横龙寺

白居易

月射冷光新殿宇,风敲清韵古杉松。yuè shè lěng guāng xīn diàn yǔ,fēng qiāo qīng yùn gǔ shān sōng。
问师宝额因何立,笑指横溪有卧龙。wèn shī bǎo é yīn hé lì,xiào zhǐ héng xī yǒu wò lóng。

重阳日

白居易

敬亭山外人归远,峡石溪边水去斜。jìng tíng shān wài rén guī yuǎn,xiá shí xī biān shuǐ qù xié。
茅屋老妻良酿酒,东篱黄菊任开花。máo wū lǎo qī liáng niàng jiǔ,dōng lí huáng jú rèn kāi huā。

哭微之

白居易

今在岂有相逢日,未死应无暂忘时。jīn zài qǐ yǒu xiāng féng rì,wèi sǐ yīng wú zàn wàng shí。
从此三篇收泪后,终身无复更吟诗。cóng cǐ sān piān shōu lèi hòu,zhōng shēn wú fù gèng yín shī。

新艳

白居易

云环独?细蜻蜓,雪手轻柔玳瑁筝。yún huán dú xì qīng tíng,xuě shǒu qīng róu dài mào zhēng。
飞雁一行挑玉柱,十三弦上语嘤嘤。fēi yàn yī xíng tiāo yù zhù,shí sān xián shàng yǔ yīng yīng。

懒出

白居易

慵游懒出门多掩,纵暂逢迎不下堂。yōng yóu lǎn chū mén duō yǎn,zòng zàn féng yíng bù xià táng。
不是向人情渐薄,病宜闲静老宜藏。bù shì xiàng rén qíng jiàn báo,bìng yí xián jìng lǎo yí cáng。

赞崔氏夫人

白居易

拜别高堂日欲斜,红巾拭泪贵新花。bài bié gāo táng rì yù xié,hóng jīn shì lèi guì xīn huā。
徒来生处却为客,今日随夫始是家。tú lái shēng chù què wèi kè,jīn rì suí fū shǐ shì jiā。

赞崔氏夫人

白居易

亭亭独步□枝花,红脸青娥不是夸。tíng tíng dú bù zhī huā,hóng liǎn qīng é bù shì kuā。
作将喜貌为愁貌,未惯离家往婿家。zuò jiāng xǐ mào wèi chóu mào,wèi guàn lí jiā wǎng xù jiā。