古诗词

牡丹

白居易

绝代祇西子,众芳惟牡丹。jué dài qí xī zi,zhòng fāng wéi mǔ dān。
月中虚有桂,天上漫夸兰。yuè zhōng xū yǒu guì,tiān shàng màn kuā lán。
夜濯金波满,朝倾玉露残。yè zhuó jīn bō mǎn,cháo qīng yù lù cán。
性应轻菡萏,根本是琅玕。xìng yīng qīng hàn dàn,gēn běn shì láng gān。
夺目霞千片,凌风绮一端。duó mù xiá qiān piàn,líng fēng qǐ yī duān。
稍宜经宿雨,偏觉耐春寒。shāo yí jīng sù yǔ,piān jué nài chūn hán。
见说开元岁,初令植御栏。jiàn shuō kāi yuán suì,chū lìng zhí yù lán。
贵妃娇欲比,侍女妒羞看。guì fēi jiāo yù bǐ,shì nǚ dù xiū kàn。
巧类鸳机织,光攒麝月团。qiǎo lèi yuān jī zhī,guāng zǎn shè yuè tuán。
暂移公子第,还种杏花坛。zàn yí gōng zi dì,hái zhǒng xìng huā tán。
豪士倾囊买,贫儒假乘观。háo shì qīng náng mǎi,pín rú jiǎ chéng guān。
叶藏梧际凤,枝动镜中鸾。yè cáng wú jì fèng,zhī dòng jìng zhōng luán。
似笑宾初至,如愁酒欲阑。shì xiào bīn chū zhì,rú chóu jiǔ yù lán。
诗人忘芍药,释子愧栴檀。shī rén wàng sháo yào,shì zi kuì zhān tán。
酷烈宜名寿,姿容想姓潘。kù liè yí míng shòu,zī róng xiǎng xìng pān。
素光翻鹭羽,丹艳赩鸡冠。sù guāng fān lù yǔ,dān yàn xì jī guān。
燕拂惊还语,蜂贪困未安。yàn fú jīng hái yǔ,fēng tān kùn wèi ān。
倘令红脸笑,兼解翠眉攒。tǎng lìng hóng liǎn xiào,jiān jiě cuì méi zǎn。
少长呈连萼,骄矜寄合欢。shǎo zhǎng chéng lián è,jiāo jīn jì hé huān。
息肩移九轨,无胫到千官。xī jiān yí jiǔ guǐ,wú jìng dào qiān guān。
日曜香房拆,风披蕊粉乾。rì yào xiāng fáng chāi,fēng pī ruǐ fěn qián。
好酬青玉案,称贮碧冰盘。hǎo chóu qīng yù àn,chēng zhù bì bīng pán。
璧要连城与,珠堪十斛判。bì yào lián chéng yǔ,zhū kān shí hú pàn。
更思初甲坼,那得异泥蟠。gèng sī chū jiǎ chè,nà dé yì ní pán。
骚咏应遗恨,农经祇略刊。sāo yǒng yīng yí hèn,nóng jīng qí lüè kān。
鲁班雕不得,延寿笔将殚。lǔ bān diāo bù dé,yán shòu bǐ jiāng dān。
醉客同攀折,佳人惜犯干。zuì kè tóng pān zhé,jiā rén xī fàn gàn。
始知来苑囿,全胜在林峦。shǐ zhī lái yuàn yòu,quán shèng zài lín luán。
泥滓常浇洒,庭除又绰宽。ní zǐ cháng jiāo sǎ,tíng chú yòu chuò kuān。
若将桃李并,更觉效颦难。ruò jiāng táo lǐ bìng,gèng jué xiào pín nán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赠诸少年

白居易

少年莫笑我蹉跎,听我狂翁一曲歌。shǎo nián mò xiào wǒ cuō tuó,tīng wǒ kuáng wēng yī qū gē。
入手荣名取虽少,关心稳事得还多。rù shǒu róng míng qǔ suī shǎo,guān xīn wěn shì dé hái duō。
老惭退马沾刍秣,高喜归鸿脱弋罗。lǎo cán tuì mǎ zhān chú mò,gāo xǐ guī hóng tuō yì luó。
官给俸钱天与寿,些些贫病奈吾何。guān gěi fèng qián tiān yǔ shòu,xiē xiē pín bìng nài wú hé。

感所见

白居易

巧者焦劳智者愁,愚翁何喜复何忧。qiǎo zhě jiāo láo zhì zhě chóu,yú wēng hé xǐ fù hé yōu。
莫嫌山木无人用,大胜笼禽不自由。mò xián shān mù wú rén yòng,dà shèng lóng qín bù zì yóu。
网外老鸡因断尾,盘中鲜鲙为吞钩。wǎng wài lǎo jī yīn duàn wěi,pán zhōng xiān kuài wèi tūn gōu。
谁人会我心中事,冷笑时时一掉头。shuí rén huì wǒ xīn zhōng shì,lěng xiào shí shí yī diào tóu。

六年立春日人日作

白居易

二日立春人七日,盘蔬饼饵逐时新。èr rì lì chūn rén qī rì,pán shū bǐng ěr zhú shí xīn。
年方吉郑犹为少,家比刘韩未是贫。nián fāng jí zhèng yóu wèi shǎo,jiā bǐ liú hán wèi shì pín。
乡园节岁应堪重,亲故欢游莫厌频。xiāng yuán jié suì yīng kān zhòng,qīn gù huān yóu mò yàn pín。
试作循潮封眼想,何由得见洛阳春。shì zuò xún cháo fēng yǎn xiǎng,hé yóu dé jiàn luò yáng chūn。

咏身

白居易

自中风来三历闰,从悬军后几逢春。zì zhōng fēng lái sān lì rùn,cóng xuán jūn hòu jǐ féng chūn。
周南留滞称遗老,汉上羸残号半人。zhōu nán liú zhì chēng yí lǎo,hàn shàng léi cán hào bàn rén。
薄有文章传子弟,断无书札答交亲。báo yǒu wén zhāng chuán zi dì,duàn wú shū zhá dá jiāo qīn。
馀年自问将何用,恐是人间剩长身。yú nián zì wèn jiāng hé yòng,kǒng shì rén jiān shèng zhǎng shēn。

予与山

白居易

故交海内只三人,二坐岩廊一卧云。gù jiāo hǎi nèi zhǐ sān rén,èr zuò yán láng yī wò yún。
老爱诗书还似我,荣兼将相不如君。lǎo ài shī shū hái shì wǒ,róng jiān jiāng xiāng bù rú jūn。
百年胶漆初心在,万里烟霄中路分。bǎi nián jiāo qī chū xīn zài,wàn lǐ yān xiāo zhōng lù fēn。
阿阁鸾凰野田鹤,何人信道旧同群。ā gé luán huáng yě tián hè,hé rén xìn dào jiù tóng qún。

读道德经

白居易

玄元皇帝著遗文,乌角先生仰后尘。xuán yuán huáng dì zhù yí wén,wū jiǎo xiān shēng yǎng hòu chén。
金玉满堂非己物,子孙委蜕是他人。jīn yù mǎn táng fēi jǐ wù,zi sūn wěi tuì shì tā rén。
世间尽不关吾事,天下无亲于我身。shì jiān jǐn bù guān wú shì,tiān xià wú qīn yú wǒ shēn。
只有一身宜爱护,少教冰炭逼心神。zhǐ yǒu yī shēn yí ài hù,shǎo jiào bīng tàn bī xīn shén。

送滕庶子致仕归婺州

白居易

春风秋月携歌酒,八十年来玩物华。chūn fēng qiū yuè xié gē jiǔ,bā shí nián lái wán wù huá。
已见曾孙骑竹马,犹听侍女唱梅花。yǐ jiàn céng sūn qí zhú mǎ,yóu tīng shì nǚ chàng méi huā。
入乡不杖归时健,出郭乘轺到处夸。rù xiāng bù zhàng guī shí jiàn,chū guō chéng yáo dào chù kuā。
儿著绣衣身衣锦,东阳门户胜滕家。ér zhù xiù yī shēn yī jǐn,dōng yáng mén hù shèng téng jiā。

送刘郎中赴任苏州

白居易

仁风膏雨去随轮,胜境欢游到逐身。rén fēng gāo yǔ qù suí lún,shèng jìng huān yóu dào zhú shēn。
水驿路穿儿店月,花船棹入女湖春。shuǐ yì lù chuān ér diàn yuè,huā chuán zhào rù nǚ hú chūn。
宣城独咏窗中岫,柳恽单题汀上蘋。xuān chéng dú yǒng chuāng zhōng xiù,liǔ yùn dān tí tīng shàng píng。
何似姑苏诗太守,吟诗相继有三人。hé shì gū sū shī tài shǒu,yín shī xiāng jì yǒu sān rén。

福先寺雪中饯刘苏州

白居易

送君何处展离筵,大梵王宫大雪天。sòng jūn hé chù zhǎn lí yán,dà fàn wáng gōng dà xuě tiān。
庾岭梅花落歌管,谢家柳絮扑金田。yǔ lǐng méi huā luò gē guǎn,xiè jiā liǔ xù pū jīn tián。
乱从纨袖交加舞,醉入篮舆取次眠。luàn cóng wán xiù jiāo jiā wǔ,zuì rù lán yú qǔ cì mián。
却笑召邹兼访戴,只持空酒驾空船。què xiào zhào zōu jiān fǎng dài,zhǐ chí kōng jiǔ jià kōng chuán。

除夜言怀兼赠张常侍

白居易

三百六旬今夜尽,六十四年明日催。sān bǎi liù xún jīn yè jǐn,liù shí sì nián míng rì cuī。
不用叹身随日老,亦须知寿逐年来。bù yòng tàn shēn suí rì lǎo,yì xū zhī shòu zhú nián lái。
加添雪兴凭毡帐,消杀春愁付酒杯。jiā tiān xuě xīng píng zhān zhàng,xiāo shā chūn chóu fù jiǔ bēi。
唯恨诗成君去后,红笺纸卷为谁开。wéi hèn shī chéng jūn qù hòu,hóng jiān zhǐ juǎn wèi shuí kāi。

送张常侍西归

白居易

二年花下为闲伴,一旦尊前弃老夫。èr nián huā xià wèi xián bàn,yī dàn zūn qián qì lǎo fū。
西午桥街行怅望,南龙兴寺立踟蹰。xī wǔ qiáo jiē xíng chàng wàng,nán lóng xīng sì lì chí chú。
洛城久住留情否,省骑重归称意无。luò chéng jiǔ zhù liú qíng fǒu,shěng qí zhòng guī chēng yì wú。
出镇归朝但相访,此身应不离东都。chū zhèn guī cháo dàn xiāng fǎng,cǐ shēn yīng bù lí dōng dōu。

和河南郑尹新岁对雪

白居易

白雪吟诗铃阁开,故情新兴两裴回。bái xuě yín shī líng gé kāi,gù qíng xīn xīng liǎng péi huí。
昔经勤苦照书卷,今助欢娱飘酒杯。xī jīng qín kǔ zhào shū juǎn,jīn zhù huān yú piāo jiǔ bēi。
楚客难酬郢中曲,吴公兼占洛阳才。chǔ kè nán chóu yǐng zhōng qū,wú gōng jiān zhàn luò yáng cái。
铜街金谷春知否,又有诗人作尹来。tóng jiē jīn gǔ chūn zhī fǒu,yòu yǒu shī rén zuò yǐn lái。

吹笙内人出家

白居易

雨露难忘君念重,电泡易灭妾身轻。yǔ lù nán wàng jūn niàn zhòng,diàn pào yì miè qiè shēn qīng。
金刀已剃头然发,玉管休吹肠断声。jīn dāo yǐ tì tóu rán fā,yù guǎn xiū chuī cháng duàn shēng。
新戒珠从衣里得,初心莲向火中生。xīn jiè zhū cóng yī lǐ dé,chū xīn lián xiàng huǒ zhōng shēng。
道场夜半香花冷,犹在灯前礼佛名。dào chǎng yè bàn xiāng huā lěng,yóu zài dēng qián lǐ fú míng。

醉中见微之旧卷有感

白居易

今朝何事一沾襟,检得君诗醉后吟。jīn cháo hé shì yī zhān jīn,jiǎn dé jūn shī zuì hòu yín。
老泪交流风病眼,春笺摇动酒杯心。lǎo lèi jiāo liú fēng bìng yǎn,chūn jiān yáo dòng jiǔ bēi xīn。
银钩尘覆年年暗,玉树泥埋日日深。yín gōu chén fù nián nián àn,yù shù ní mái rì rì shēn。
闻道墓松高一丈,更无消息到如今。wén dào mù sōng gāo yī zhàng,gèng wú xiāo xī dào rú jīn。

寿安歇马重吟

白居易

春衫细薄马蹄轻,一日迟迟进一程。chūn shān xì báo mǎ tí qīng,yī rì chí chí jìn yī chéng。
野枣花含新蜜气,山禽语带破匏声。yě zǎo huā hán xīn mì qì,shān qín yǔ dài pò páo shēng。
垂鞭晚就槐阴歇,低倡闲冲柳絮行。chuí biān wǎn jiù huái yīn xiē,dī chàng xián chōng liǔ xù xíng。
忽忆家园须速去,樱桃欲熟笋应生。hū yì jiā yuán xū sù qù,yīng táo yù shú sǔn yīng shēng。