古诗词

新乐府 西凉伎 刺封疆之臣也

白居易

西凉伎,假面胡人假狮子。xī liáng jì,jiǎ miàn hú rén jiǎ shī zi。
刻木为头丝作尾,金镀眼睛银帖齿。kè mù wèi tóu sī zuò wěi,jīn dù yǎn jīng yín tiē chǐ。
奋迅毛衣摆双耳,如从流沙来万里。fèn xùn máo yī bǎi shuāng ěr,rú cóng liú shā lái wàn lǐ。
紫髯深目两胡儿,鼓舞跳梁前致辞。zǐ rán shēn mù liǎng hú ér,gǔ wǔ tiào liáng qián zhì cí。
应似凉州未陷日,安西都护进来时。yīng shì liáng zhōu wèi xiàn rì,ān xī dōu hù jìn lái shí。
须臾云得新消息,安西路绝归不得。xū yú yún dé xīn xiāo xī,ān xī lù jué guī bù dé。
泣向狮子涕双垂,凉州陷没知不知。qì xiàng shī zi tì shuāng chuí,liáng zhōu xiàn méi zhī bù zhī。
狮子回头向西望,哀吼一声观者悲。shī zi huí tóu xiàng xī wàng,āi hǒu yī shēng guān zhě bēi。
贞元边将爱此曲,醉坐笑看看不足。zhēn yuán biān jiāng ài cǐ qū,zuì zuò xiào kàn kàn bù zú。
娱宾犒士宴监军,狮子胡儿长在目。yú bīn kào shì yàn jiān jūn,shī zi hú ér zhǎng zài mù。
有一征夫年七十,见弄凉州低面泣。yǒu yī zhēng fū nián qī shí,jiàn nòng liáng zhōu dī miàn qì。
泣罢敛手白将军,主忧臣辱昔所闻。qì bà liǎn shǒu bái jiāng jūn,zhǔ yōu chén rǔ xī suǒ wén。
自从天宝兵戈起,犬戎日夜吞西鄙。zì cóng tiān bǎo bīng gē qǐ,quǎn róng rì yè tūn xī bǐ。
凉州陷来四十年,河陇侵将七千里。liáng zhōu xiàn lái sì shí nián,hé lǒng qīn jiāng qī qiān lǐ。
平时安西万里疆,今日边防在凤翔。píng shí ān xī wàn lǐ jiāng,jīn rì biān fáng zài fèng xiáng。
缘边空屯十万卒,饱食温衣闲过日。yuán biān kōng tún shí wàn zú,bǎo shí wēn yī xián guò rì。
遗民肠断在凉州,将卒相看无意收。yí mín cháng duàn zài liáng zhōu,jiāng zú xiāng kàn wú yì shōu。
天子每思长痛惜,将军欲说合惭羞。tiān zi měi sī zhǎng tòng xī,jiāng jūn yù shuō hé cán xiū。
奈何仍看西凉伎,取笑资欢无所愧。nài hé réng kàn xī liáng jì,qǔ xiào zī huān wú suǒ kuì。
纵无智力未能收,忍取西凉弄为戏。zòng wú zhì lì wèi néng shōu,rěn qǔ xī liáng nòng wèi xì。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赠张处士山人

白居易

萝襟蕙带竹皮巾,虽到尘中不染尘。luó jīn huì dài zhú pí jīn,suī dào chén zhōng bù rǎn chén。
每见俗人多惨澹,惟逢美酒即殷勤。měi jiàn sú rén duō cǎn dàn,wéi féng měi jiǔ jí yīn qín。
浮云心事谁能会,老鹤风标不可亲。fú yún xīn shì shuí néng huì,lǎo hè fēng biāo bù kě qīn。
世说三生如不谬,共疑巢许是前身。shì shuō sān shēng rú bù miù,gòng yí cháo xǔ shì qián shēn。

和柳公权登齐云楼

白居易

楼外春晴百鸟鸣,楼中春酒美人倾。lóu wài chūn qíng bǎi niǎo míng,lóu zhōng chūn jiǔ měi rén qīng。
路傍花日添衣色,云里天风散佩声。lù bàng huā rì tiān yī sè,yún lǐ tiān fēng sàn pèi shēng。
向此高吟谁得意,偶来闲客独多情。xiàng cǐ gāo yín shuí dé yì,ǒu lái xián kè dú duō qíng。
佳时莫起兴亡恨,游乐今逢四海清。jiā shí mò qǐ xīng wáng hèn,yóu lè jīn féng sì hǎi qīng。

寄韬光禅师

白居易

一山门作两山门,两寺原从一寺分。yī shān mén zuò liǎng shān mén,liǎng sì yuán cóng yī sì fēn。
东涧水流西涧水,南山云起北山云。dōng jiàn shuǐ liú xī jiàn shuǐ,nán shān yún qǐ běi shān yún。
前台花发后台见,上界钟声下界闻。qián tái huā fā hòu tái jiàn,shàng jiè zhōng shēng xià jiè wén。
遥想吾师行道处,天香桂子落纷纷。yáo xiǎng wú shī xíng dào chù,tiān xiāng guì zi luò fēn fēn。

游小洞庭

白居易

湖山上头别有湖,芰荷香气占仙都。hú shān shàng tóu bié yǒu hú,jì hé xiāng qì zhàn xiān dōu。
夜含星斗分乾象,晓映雷云作画图。yè hán xīng dòu fēn qián xiàng,xiǎo yìng léi yún zuò huà tú。
风动绿蘋天上浪,鸟栖寒照月中乌。fēng dòng lǜ píng tiān shàng làng,niǎo qī hán zhào yuè zhōng wū。
若非神物多灵迹,争得长年冬不枯。ruò fēi shén wù duō líng jì,zhēng dé zhǎng nián dōng bù kū。

西岩山

白居易

千古仙居物象饶,道成丹熟昼升霄。qiān gǔ xiān jū wù xiàng ráo,dào chéng dān shú zhòu shēng xiāo。
岩前宝磬转松韵,洞口灵池应海潮。yán qián bǎo qìng zhuǎn sōng yùn,dòng kǒu líng chí yīng hǎi cháo。
崖折百花迟日晚,鹤归清夜唳声遥。yá zhé bǎi huā chí rì wǎn,hè guī qīng yè lì shēng yáo。
登临渐到希夷境,手拂行云度石桥。dēng lín jiàn dào xī yí jìng,shǒu fú xíng yún dù shí qiáo。

和杨同州寒食干坑会后闻杨工部欲到知予与工部有敷水之期荣喜虽多欢宴且阻辱示长句因而答之

白居易

往来东道千余骑,新旧西曹两侍郎。wǎng lái dōng dào qiān yú qí,xīn jiù xī cáo liǎng shì láng。
家占冬官传印绶,路逢春日助恩光。jiā zhàn dōng guān chuán yìn shòu,lù féng chūn rì zhù ēn guāng。
停留五马经寒食,指点三峰过故乡。tíng liú wǔ mǎ jīng hán shí,zhǐ diǎn sān fēng guò gù xiāng。
犹恨干坑敷水会,差池归雁不成行。yóu hèn gàn kēng fū shuǐ huì,chà chí guī yàn bù chéng xíng。

游紫霄宫七言八句

白居易

水洗尘埃道味尝,甘于名利相相忘。shuǐ xǐ chén āi dào wèi cháng,gān yú míng lì xiāng xiāng wàng。
心怀天洞丹霞客,各诵三清紫府章。xīn huái tiān dòng dān xiá kè,gè sòng sān qīng zǐ fǔ zhāng。
早里采莲歌达旦,一轮明月桂飘香。zǎo lǐ cǎi lián gē dá dàn,yī lún míng yuè guì piāo xiāng。
日高公子还相觅,见得山中好酒浆。rì gāo gōng zi hái xiāng mì,jiàn dé shān zhōng hǎo jiǔ jiāng。

登西山望硖石湖

白居易

菱歌清唱棹舟回,树里南湖似鉴开。líng gē qīng chàng zhào zhōu huí,shù lǐ nán hú shì jiàn kāi。
平障烟浮低落日,出溪路细长新苔。píng zhàng yān fú dī luò rì,chū xī lù xì zhǎng xīn tái。
居民地僻常无事,太守官闲好独来。jū mín dì pì cháng wú shì,tài shǒu guān xián hǎo dú lái。
犹忆长安论诗句,至今惆怅独书台。yóu yì zhǎng ān lùn shī jù,zhì jīn chóu chàng dú shū tái。

新妇石

白居易

堂堂不语望夫君,四畔无家石作邻。táng táng bù yǔ wàng fū jūn,sì pàn wú jiā shí zuò lín。
蝉鬓一梳千岁髻,蛾眉长扫万年春。chán bìn yī shū qiān suì jì,é méi zhǎng sǎo wàn nián chūn。
雪为轻粉凭风拂,霞作胭脂使日匀。xuě wèi qīng fěn píng fēng fú,xiá zuò yān zhī shǐ rì yún。
莫道面前无宝鉴,月来山下照夫人。mò dào miàn qián wú bǎo jiàn,yuè lái shān xià zhào fū rén。

题天柱峰

白居易

太微星斗拱琼宫,圣祖琳宫镇九垓。tài wēi xīng dòu gǒng qióng gōng,shèng zǔ lín gōng zhèn jiǔ gāi。
天柱一峰擎日月,洞门千仞锁云雷。tiān zhù yī fēng qíng rì yuè,dòng mén qiān rèn suǒ yún léi。
玉光白橘相争秀,金翠佳莲蕊斗开。yù guāng bái jú xiāng zhēng xiù,jīn cuì jiā lián ruǐ dòu kāi。
时访左慈高隐处,紫清仙鹤认巢来。shí fǎng zuǒ cí gāo yǐn chù,zǐ qīng xiān hè rèn cháo lái。

题法华山天衣寺

白居易

山为莲宫作画屏,楼台迤逦插青冥。shān wèi lián gōng zuò huà píng,lóu tái yí lǐ chā qīng míng。
云生座底铺金地,风起松梢韵宝铃。yún shēng zuò dǐ pù jīn dì,fēng qǐ sōng shāo yùn bǎo líng。
龙喷水声连击罄,猿啼月色闲持经。lóng pēn shuǐ shēng lián jī qìng,yuán tí yuè sè xián chí jīng。
时人不信非凡境,试入玄关一夜听。shí rén bù xìn fēi fán jìng,shì rù xuán guān yī yè tīng。

昭君怨

白居易

明妃风貌最娉婷,合在椒房应四星。míng fēi fēng mào zuì pīng tíng,hé zài jiāo fáng yīng sì xīng。
只得当年备宫掖,何曾专夜奉帏屏。zhǐ dé dāng nián bèi gōng yē,hé céng zhuān yè fèng wéi píng。
见疏从道迷图画,知屈那教配虏庭。jiàn shū cóng dào mí tú huà,zhī qū nà jiào pèi lǔ tíng。
自是君恩薄如纸,不须一向恨丹青。zì shì jūn ēn báo rú zhǐ,bù xū yī xiàng hèn dān qīng。

前庭

白居易

露簟色似玉,风幌影如波。lù diàn sè shì yù,fēng huǎng yǐng rú bō。
坐愁树叶落,中庭明月多。zuò chóu shù yè luò,zhōng tíng míng yuè duō。

早秋独夜

白居易

井梧凉叶动,邻杵秋声发。jǐng wú liáng yè dòng,lín chǔ qiū shēng fā。
独向檐下眠,觉来半床月。dú xiàng yán xià mián,jué lái bàn chuáng yuè。

禁中

白居易

门严九重静,窗幽一室闲。mén yán jiǔ zhòng jìng,chuāng yōu yī shì xián。
好是修心处,何必在深山。hǎo shì xiū xīn chù,hé bì zài shēn shān。