古诗词

赠刘方处士

吕岩

六国愁看沉与浮,携琴长啸出神州。liù guó chóu kàn chén yǔ fú,xié qín zhǎng xiào chū shén zhōu。
拟向烟霞煮白石,偶来城市见丹丘。nǐ xiàng yān xiá zhǔ bái shí,ǒu lái chéng shì jiàn dān qiū。
受得金华出世术,期于紫府驾云游。shòu dé jīn huá chū shì shù,qī yú zǐ fǔ jià yún yóu。
年来摘得黄岩翠,琪树参差连地肺。nián lái zhāi dé huáng yán cuì,qí shù cān chà lián dì fèi。
露飘香陇玉苗滋,月上碧峰丹鹤唳。lù piāo xiāng lǒng yù miáo zī,yuè shàng bì fēng dān hè lì。
洞天消息春正深,仙路往还俗难继。dòng tiān xiāo xī chūn zhèng shēn,xiān lù wǎng hái sú nán jì。
忽因乘兴下白云,与君邂逅于尘世。hū yīn chéng xīng xià bái yún,yǔ jūn xiè hòu yú chén shì。
尘世相逢开口希,共论太古同流志。chén shì xiāng féng kāi kǒu xī,gòng lùn tài gǔ tóng liú zhì。
瑶琴宝瑟与君弹,琼浆玉液劝我醉。yáo qín bǎo sè yǔ jūn dàn,qióng jiāng yù yè quàn wǒ zuì。
醉中亦话兴亡事,云道总无圭组累。zuì zhōng yì huà xīng wáng shì,yún dào zǒng wú guī zǔ lèi。
浮世短景倏成空,石火电光看即逝。fú shì duǎn jǐng shū chéng kōng,shí huǒ diàn guāng kàn jí shì。
韶年淑质曾非固,花面玉颜还作土。sháo nián shū zhì céng fēi gù,huā miàn yù yán hái zuò tǔ。
芳樽但继晓复昏,乐事不穷今与古。fāng zūn dàn jì xiǎo fù hūn,lè shì bù qióng jīn yǔ gǔ。
何如识个玄玄道,道在杳冥须细考。hé rú shí gè xuán xuán dào,dào zài yǎo míng xū xì kǎo。
壶中一粒化奇物,物外千年功力奥。hú zhōng yī lì huà qí wù,wù wài qiān nián gōng lì ào。
但能制得水中华,水火翻成金丹灶。dàn néng zhì dé shuǐ zhōng huá,shuǐ huǒ fān chéng jīn dān zào。
丹就人间不久居,自有碧霄元命诰。dān jiù rén jiān bù jiǔ jū,zì yǒu bì xiāo yuán mìng gào。
玄洲旸谷悉可居,地寿天龄永相保。xuán zhōu yáng gǔ xī kě jū,dì shòu tiān líng yǒng xiāng bǎo。
鸾车鹤驾逐云飞,迢迢瑶池应易到。luán chē hè jià zhú yún fēi,tiáo tiáo yáo chí yīng yì dào。
耳闻争战还倾覆,眼见妍华成枯槁。ěr wén zhēng zhàn hái qīng fù,yǎn jiàn yán huá chéng kū gǎo。
唐家旧国尽荒芜,汉室诸侯空白草。táng jiā jiù guó jǐn huāng wú,hàn shì zhū hóu kōng bái cǎo。
蜉蝣世界实足悲,槿花性命莫迟迟。fú yóu shì jiè shí zú bēi,jǐn huā xìng mìng mò chí chí。
珠玑溢屋非为福,罗绮满箱徒自危。zhū jī yì wū fēi wèi fú,luó qǐ mǎn xiāng tú zì wēi。
志士戒贪昔所重,达人忘欲宁自期。zhì shì jiè tān xī suǒ zhòng,dá rén wàng yù níng zì qī。
刘方刘方审听我,流光迅速如飞过。liú fāng liú fāng shěn tīng wǒ,liú guāng xùn sù rú fēi guò。
阴媱果决用心除,尸鬼因循为汝祸。yīn yáo guǒ jué yòng xīn chú,shī guǐ yīn xún wèi rǔ huò。
八琼秘诀君自识,莫待铅空车又破。bā qióng mì jué jūn zì shí,mò dài qiān kōng chē yòu pò。
破车坏铅须震惊,直遇伯阳应不可。pò chē huài qiān xū zhèn jīng,zhí yù bó yáng yīng bù kě。
悠悠忧家复忧国,耗尽三田元宅火。yōu yōu yōu jiā fù yōu guó,hào jǐn sān tián yuán zhái huǒ。
咫尺玄关若要开,凭君自解黄金锁。zhǐ chǐ xuán guān ruò yào kāi,píng jūn zì jiě huáng jīn suǒ。
吕岩

吕岩

吕岩,也叫做吕洞宾。唐末、五代著名道士。名□(一作□),号纯阳子,自称回道人。世称吕祖或纯阳祖师,为民间神话故事八仙之一。较早的宋代记载,称他为“关中逸人”或“关右人”,元代以后比较一致的说法,则为河中府蒲坂县永乐镇(今属山西芮城)人,或称世传为东平(治在今山东东平)人。 吕岩的作品>>

猜您喜欢

七言

吕岩

九曲江边坐卧看,一条长路入天端。jiǔ qū jiāng biān zuò wò kàn,yī tiáo zhǎng lù rù tiān duān。
庆云捧拥朝丹阙,瑞气裴回起白烟。qìng yún pěng yōng cháo dān quē,ruì qì péi huí qǐ bái yān。
铅汞此时为至药,坎离今日结神丹。qiān gǒng cǐ shí wèi zhì yào,kǎn lí jīn rì jié shén dān。
功能济命长无老,只在人心不是难。gōng néng jì mìng zhǎng wú lǎo,zhǐ zài rén xīn bù shì nán。

七言

吕岩

古今机要甚分明,自是众生力量轻。gǔ jīn jī yào shén fēn míng,zì shì zhòng shēng lì liàng qīng。
尽向有中寻有质,谁能无里见无形。jǐn xiàng yǒu zhōng xún yǒu zhì,shuí néng wú lǐ jiàn wú xíng。
真铅圣汞徒虚费,玉室金关不解扃。zhēn qiān shèng gǒng tú xū fèi,yù shì jīn guān bù jiě jiōng。
本色丹瓢推倒后,却吞丸药待延龄。běn sè dān piáo tuī dào hòu,què tūn wán yào dài yán líng。

七言

吕岩

自隐玄都不记春,几回沧海变成尘。zì yǐn xuán dōu bù jì chūn,jǐ huí cāng hǎi biàn chéng chén。
玉京殿里朝元始,金阙宫中拜老君。yù jīng diàn lǐ cháo yuán shǐ,jīn quē gōng zhōng bài lǎo jūn。
闷即驾乘千岁鹤,闲来高卧九重云。mèn jí jià chéng qiān suì hè,xián lái gāo wò jiǔ zhòng yún。
我今学得长生法,未肯轻传与世人。wǒ jīn xué dé zhǎng shēng fǎ,wèi kěn qīng chuán yǔ shì rén。

七言

吕岩

北帝南辰掌内观,潜通造化暗相传。běi dì nán chén zhǎng nèi guān,qián tōng zào huà àn xiāng chuán。
金槌袖里居元宅,玉户星宫降上玄。jīn chuí xiù lǐ jū yuán zhái,yù hù xīng gōng jiàng shàng xuán。
举世尽皆寻此道,谁人空里得玄关。jǔ shì jǐn jiē xún cǐ dào,shuí rén kōng lǐ dé xuán guān。
明明道在堪消息,日月滩头去又还。míng míng dào zài kān xiāo xī,rì yuè tān tóu qù yòu hái。

七言

吕岩

日影元中合自然,奔雷走电入中原。rì yǐng yuán zhōng hé zì rán,bēn léi zǒu diàn rù zhōng yuán。
长驱赤马居东殿,大启朱门泛碧泉。zhǎng qū chì mǎ jū dōng diàn,dà qǐ zhū mén fàn bì quán。
怒拔昆吾歌圣化,喜陪孤月贺新年。nù bá kūn wú gē shèng huà,xǐ péi gū yuè hè xīn nián。
方知此是生生物,得在仁人始受传。fāng zhī cǐ shì shēng shēng wù,dé zài rén rén shǐ shòu chuán。

七言

吕岩

六龙齐驾得升乾,须觉潜通造化权。liù lóng qí jià dé shēng qián,xū jué qián tōng zào huà quán。
真道每吟秋月澹,至言长运碧波寒。zhēn dào měi yín qiū yuè dàn,zhì yán zhǎng yùn bì bō hán。
昼乘白虎游三岛,夜顶金冠立古坛。zhòu chéng bái hǔ yóu sān dǎo,yè dǐng jīn guān lì gǔ tán。
一载已成千岁药,谁人将袖染尘寰。yī zài yǐ chéng qiān suì yào,shuí rén jiāng xiù rǎn chén huán。

七言

吕岩

谁知神水玉华池,中有长生性命基。shuí zhī shén shuǐ yù huá chí,zhōng yǒu zhǎng shēng xìng mìng jī。
运用须凭龙与虎,抽添全藉坎兼离。yùn yòng xū píng lóng yǔ hǔ,chōu tiān quán jí kǎn jiān lí。
晨昏点尽黄金粉,顷刻修成玉石脂。chén hūn diǎn jǐn huáng jīn fěn,qǐng kè xiū chéng yù shí zhī。
斋戒饵之千日后,等闲轻举上云梯。zhāi jiè ěr zhī qiān rì hòu,děng xián qīng jǔ shàng yún tī。

七言

吕岩

四海皆忙几个闲,时人口内说尘缘。sì hǎi jiē máng jǐ gè xián,shí rén kǒu nèi shuō chén yuán。
知君有道来山上,何似无名住世间。zhī jūn yǒu dào lái shān shàng,hé shì wú míng zhù shì jiān。
十二楼台藏秘诀,五千言内隐玄关。shí èr lóu tái cáng mì jué,wǔ qiān yán nèi yǐn xuán guān。
方知鼎贮神仙药,乞取刀圭一粒看。fāng zhī dǐng zhù shén xiān yào,qǐ qǔ dāo guī yī lì kàn。

七言

吕岩

倾侧华阳醉再三,骑龙遇晚下南岩。qīng cè huá yáng zuì zài sān,qí lóng yù wǎn xià nán yán。
眉因拍剑留星电,衣为眠云惹碧岚。méi yīn pāi jiàn liú xīng diàn,yī wèi mián yún rě bì lán。
金液变来成雨露,玉都归去老松杉。jīn yè biàn lái chéng yǔ lù,yù dōu guī qù lǎo sōng shān。
曾将铁镜照神鬼,霹雳搜寻火满潭。céng jiāng tiě jìng zhào shén guǐ,pī lì sōu xún huǒ mǎn tán。

七言

吕岩

杳杳冥冥莫问涯,雕虫篆刻道之华。yǎo yǎo míng míng mò wèn yá,diāo chóng zhuàn kè dào zhī huá。
守中绝学方知奥,抱一无言始见佳。shǒu zhōng jué xué fāng zhī ào,bào yī wú yán shǐ jiàn jiā。
自有物如黄菊蕊,更无色似碧桃花。zì yǒu wù rú huáng jú ruǐ,gèng wú sè shì bì táo huā。
休将心地虚劳用,煮铁烧金转转差。xiū jiāng xīn dì xū láo yòng,zhǔ tiě shāo jīn zhuǎn zhuǎn chà。

七言

吕岩

紫极宫中我自知,亲磨神剑剑还飞。zǐ jí gōng zhōng wǒ zì zhī,qīn mó shén jiàn jiàn hái fēi。
先差玉子开南殿,后遣青龙入紫微。xiān chà yù zi kāi nán diàn,hòu qiǎn qīng lóng rù zǐ wēi。
九鼎黄芽栖瑞凤,一躯仙骨养灵芝。jiǔ dǐng huáng yá qī ruì fèng,yī qū xiān gǔ yǎng líng zhī。
蓬莱不是凡人处,只怕愚人泄世机。péng lái bù shì fán rén chù,zhǐ pà yú rén xiè shì jī。

七言

吕岩

别来洛汭六东风,醉眼吟情慵不慵。bié lái luò ruì liù dōng fēng,zuì yǎn yín qíng yōng bù yōng。
摆撼乾坤金剑吼,烹煎日月玉炉红。bǎi hàn qián kūn jīn jiàn hǒu,pēng jiān rì yuè yù lú hóng。
杖摇楚甸三千里,鹤翥秦烟几万重。zhàng yáo chǔ diān sān qiān lǐ,hè zhù qín yān jǐ wàn zhòng。
为报晋成仙子道,再期春色会稽峰。wèi bào jìn chéng xiān zi dào,zài qī chūn sè huì jī fēng。

七言

吕岩

闲来掉臂入天门,拂袂徐徐撮彩云。xián lái diào bì rù tiān mén,fú mèi xú xú cuō cǎi yún。
无语下窥黄谷子,破颜平揖紫霞君。wú yǔ xià kuī huáng gǔ zi,pò yán píng yī zǐ xiá jūn。
拟登瑶殿参金母,回访瀛洲看日轮。nǐ dēng yáo diàn cān jīn mǔ,huí fǎng yíng zhōu kàn rì lún。
恰值嫦娥排宴会,瑶浆新熟味氤氲。qià zhí cháng é pái yàn huì,yáo jiāng xīn shú wèi yīn yūn。

七言

吕岩

头角苍浪声似钟,貌如冰雪骨如松。tóu jiǎo cāng làng shēng shì zhōng,mào rú bīng xuě gǔ rú sōng。
匣中宝剑时频吼,袖里金锤逞露风。xiá zhōng bǎo jiàn shí pín hǒu,xiù lǐ jīn chuí chěng lù fēng。
会饮酒时为伴侣,能行诗句便参同。huì yǐn jiǔ shí wèi bàn lǚ,néng xíng shī jù biàn cān tóng。
来年定赴蓬莱会,骑个生狞九色龙。lái nián dìng fù péng lái huì,qí gè shēng níng jiǔ sè lóng。

真人行巴陵市太守怒其不避使案吏具其罪真人曰须酒醒耳顷忽失之但留诗曰

吕岩

暂别蓬莱海上游,偶逢太守问根由。zàn bié péng lái hǎi shàng yóu,ǒu féng tài shǒu wèn gēn yóu。
身居北斗星杓下,剑挂南宫月角头。shēn jū běi dòu xīng biāo xià,jiàn guà nán gōng yuè jiǎo tóu。
道我醉来真个醉,不知愁是怎生愁。dào wǒ zuì lái zhēn gè zuì,bù zhī chóu shì zěn shēng chóu。
相逢何事不相认,却驾白云归去休。xiāng féng hé shì bù xiāng rèn,què jià bái yún guī qù xiū。