古诗词

赠刘方处士

吕岩

六国愁看沉与浮,携琴长啸出神州。liù guó chóu kàn chén yǔ fú,xié qín zhǎng xiào chū shén zhōu。
拟向烟霞煮白石,偶来城市见丹丘。nǐ xiàng yān xiá zhǔ bái shí,ǒu lái chéng shì jiàn dān qiū。
受得金华出世术,期于紫府驾云游。shòu dé jīn huá chū shì shù,qī yú zǐ fǔ jià yún yóu。
年来摘得黄岩翠,琪树参差连地肺。nián lái zhāi dé huáng yán cuì,qí shù cān chà lián dì fèi。
露飘香陇玉苗滋,月上碧峰丹鹤唳。lù piāo xiāng lǒng yù miáo zī,yuè shàng bì fēng dān hè lì。
洞天消息春正深,仙路往还俗难继。dòng tiān xiāo xī chūn zhèng shēn,xiān lù wǎng hái sú nán jì。
忽因乘兴下白云,与君邂逅于尘世。hū yīn chéng xīng xià bái yún,yǔ jūn xiè hòu yú chén shì。
尘世相逢开口希,共论太古同流志。chén shì xiāng féng kāi kǒu xī,gòng lùn tài gǔ tóng liú zhì。
瑶琴宝瑟与君弹,琼浆玉液劝我醉。yáo qín bǎo sè yǔ jūn dàn,qióng jiāng yù yè quàn wǒ zuì。
醉中亦话兴亡事,云道总无圭组累。zuì zhōng yì huà xīng wáng shì,yún dào zǒng wú guī zǔ lèi。
浮世短景倏成空,石火电光看即逝。fú shì duǎn jǐng shū chéng kōng,shí huǒ diàn guāng kàn jí shì。
韶年淑质曾非固,花面玉颜还作土。sháo nián shū zhì céng fēi gù,huā miàn yù yán hái zuò tǔ。
芳樽但继晓复昏,乐事不穷今与古。fāng zūn dàn jì xiǎo fù hūn,lè shì bù qióng jīn yǔ gǔ。
何如识个玄玄道,道在杳冥须细考。hé rú shí gè xuán xuán dào,dào zài yǎo míng xū xì kǎo。
壶中一粒化奇物,物外千年功力奥。hú zhōng yī lì huà qí wù,wù wài qiān nián gōng lì ào。
但能制得水中华,水火翻成金丹灶。dàn néng zhì dé shuǐ zhōng huá,shuǐ huǒ fān chéng jīn dān zào。
丹就人间不久居,自有碧霄元命诰。dān jiù rén jiān bù jiǔ jū,zì yǒu bì xiāo yuán mìng gào。
玄洲旸谷悉可居,地寿天龄永相保。xuán zhōu yáng gǔ xī kě jū,dì shòu tiān líng yǒng xiāng bǎo。
鸾车鹤驾逐云飞,迢迢瑶池应易到。luán chē hè jià zhú yún fēi,tiáo tiáo yáo chí yīng yì dào。
耳闻争战还倾覆,眼见妍华成枯槁。ěr wén zhēng zhàn hái qīng fù,yǎn jiàn yán huá chéng kū gǎo。
唐家旧国尽荒芜,汉室诸侯空白草。táng jiā jiù guó jǐn huāng wú,hàn shì zhū hóu kōng bái cǎo。
蜉蝣世界实足悲,槿花性命莫迟迟。fú yóu shì jiè shí zú bēi,jǐn huā xìng mìng mò chí chí。
珠玑溢屋非为福,罗绮满箱徒自危。zhū jī yì wū fēi wèi fú,luó qǐ mǎn xiāng tú zì wēi。
志士戒贪昔所重,达人忘欲宁自期。zhì shì jiè tān xī suǒ zhòng,dá rén wàng yù níng zì qī。
刘方刘方审听我,流光迅速如飞过。liú fāng liú fāng shěn tīng wǒ,liú guāng xùn sù rú fēi guò。
阴媱果决用心除,尸鬼因循为汝祸。yīn yáo guǒ jué yòng xīn chú,shī guǐ yīn xún wèi rǔ huò。
八琼秘诀君自识,莫待铅空车又破。bā qióng mì jué jūn zì shí,mò dài qiān kōng chē yòu pò。
破车坏铅须震惊,直遇伯阳应不可。pò chē huài qiān xū zhèn jīng,zhí yù bó yáng yīng bù kě。
悠悠忧家复忧国,耗尽三田元宅火。yōu yōu yōu jiā fù yōu guó,hào jǐn sān tián yuán zhái huǒ。
咫尺玄关若要开,凭君自解黄金锁。zhǐ chǐ xuán guān ruò yào kāi,píng jūn zì jiě huáng jīn suǒ。
吕岩

吕岩

吕岩,也叫做吕洞宾。唐末、五代著名道士。名□(一作□),号纯阳子,自称回道人。世称吕祖或纯阳祖师,为民间神话故事八仙之一。较早的宋代记载,称他为“关中逸人”或“关右人”,元代以后比较一致的说法,则为河中府蒲坂县永乐镇(今属山西芮城)人,或称世传为东平(治在今山东东平)人。 吕岩的作品>>

猜您喜欢

七言

吕岩

九六相交道气和,河车昼夜迸金波。jiǔ liù xiāng jiāo dào qì hé,hé chē zhòu yè bèng jīn bō。
呼时一一关头转,吸处重重脉上摩。hū shí yī yī guān tóu zhuǎn,xī chù zhòng zhòng mài shàng mó。
电激离门光海岳,雷轰震户动婆娑。diàn jī lí mén guāng hǎi yuè,léi hōng zhèn hù dòng pó suō。
思量此道真长远,学者多迷溺爱河。sī liàng cǐ dào zhēn zhǎng yuǎn,xué zhě duō mí nì ài hé。

七言

吕岩

因看崔公入药镜,令人心地转分明。yīn kàn cuī gōng rù yào jìng,lìng rén xīn dì zhuǎn fēn míng。
阳龙言向离宫出,阴虎还于坎位生。yáng lóng yán xiàng lí gōng chū,yīn hǔ hái yú kǎn wèi shēng。
二物会时为道本,五方行尽得丹名。èr wù huì shí wèi dào běn,wǔ fāng xíng jǐn dé dān míng。
修真道士如知此,定跨赤龙归玉清。xiū zhēn dào shì rú zhī cǐ,dìng kuà chì lóng guī yù qīng。

七言

吕岩

金丹不是小金丹,阴鼎阳炉里面安。jīn dān bù shì xiǎo jīn dān,yīn dǐng yáng lú lǐ miàn ān。
尽道东山寻汞易,岂知西海觅铅难。jǐn dào dōng shān xún gǒng yì,qǐ zhī xī hǎi mì qiān nán。
玄珠窟里行非远,赤水滩头去便端。xuán zhū kū lǐ xíng fēi yuǎn,chì shuǐ tān tóu qù biàn duān。
认得灵竿真的路,何劳礼月步星坛。rèn dé líng gān zhēn de lù,hé láo lǐ yuè bù xīng tán。

七言

吕岩

莫怪爱吟天上诗,盖缘吟得世间稀。mò guài ài yín tiān shàng shī,gài yuán yín dé shì jiān xī。
惯餐玉帝宫中饭,曾著蓬莱洞里衣。guàn cān yù dì gōng zhōng fàn,céng zhù péng lái dòng lǐ yī。
马踏日轮红露卷,凤衔月角擘云飞。mǎ tà rì lún hóng lù juǎn,fèng xián yuè jiǎo bāi yún fēi。
何时再控青丝辔,又掉金鞭入紫微。hé shí zài kòng qīng sī pèi,yòu diào jīn biān rù zǐ wēi。

七言

吕岩

黄芽白雪两飞金,行即高歌醉即吟。huáng yá bái xuě liǎng fēi jīn,xíng jí gāo gē zuì jí yín。
日月暗扶君甲子,乾坤自与我知音。rì yuè àn fú jūn jiǎ zi,qián kūn zì yǔ wǒ zhī yīn。
精灵灭迹三清剑,风雨腾空一弄琴。jīng líng miè jì sān qīng jiàn,fēng yǔ téng kōng yī nòng qín。
的当南游归甚处,莫交鹤去上天寻。de dāng nán yóu guī shén chù,mò jiāo hè qù shàng tiān xún。

七言

吕岩

浮名浮利两何堪,回首归山味转甘。fú míng fú lì liǎng hé kān,huí shǒu guī shān wèi zhuǎn gān。
举世算无心可契,谁人更与道相参。jǔ shì suàn wú xīn kě qì,shuí rén gèng yǔ dào xiāng cān。
寸犹未到甘谈尺,一尚难明强说三。cùn yóu wèi dào gān tán chǐ,yī shàng nán míng qiáng shuō sān。
经卷葫芦并拄杖,依前担入旧江南。jīng juǎn hú lú bìng zhǔ zhàng,yī qián dān rù jiù jiāng nán。

七言

吕岩

云鬓双明骨更轻,自言寻鹤到蓬瀛。yún bìn shuāng míng gǔ gèng qīng,zì yán xún hè dào péng yíng。
日论药草皆知味,问著神仙自得名。rì lùn yào cǎo jiē zhī wèi,wèn zhù shén xiān zì dé míng。
簪冷夜龙穿碧洞,枕寒晨虎卧银城。zān lěng yè lóng chuān bì dòng,zhěn hán chén hǔ wò yín chéng。
来春又拟携筇去,为忆轩辕海上行。lái chūn yòu nǐ xié qióng qù,wèi yì xuān yuán hǎi shàng xíng。

七言

吕岩

本来无作亦无行,行着之时是妄情。běn lái wú zuò yì wú xíng,xíng zhe zhī shí shì wàng qíng。
老氏语中犹未决,瞿昙言下更难明。lǎo shì yǔ zhōng yóu wèi jué,qú tán yán xià gèng nán míng。
灵竿有节通天去,至药无根得地生。líng gān yǒu jié tōng tiān qù,zhì yào wú gēn dé dì shēng。
今日与君无吝惜,功成只此是蓬瀛。jīn rì yǔ jūn wú lìn xī,gōng chéng zhǐ cǐ shì péng yíng。

七言

吕岩

解将火种种刀圭,火种刀圭世岂知。jiě jiāng huǒ zhǒng zhǒng dāo guī,huǒ zhǒng dāo guī shì qǐ zhī。
山上长男骑白马,水边少女牧乌龟。shān shàng zhǎng nán qí bái mǎ,shuǐ biān shǎo nǚ mù wū guī。
无中出有还丹象,阴里生阳大道基。wú zhōng chū yǒu hái dān xiàng,yīn lǐ shēng yáng dà dào jī。
颠倒五行凭匠手,不逢匠手莫施为。diān dào wǔ xíng píng jiàng shǒu,bù féng jiàng shǒu mò shī wèi。

七言

吕岩

龙精龟眼两相和,丈六男儿不奈何。lóng jīng guī yǎn liǎng xiāng hé,zhàng liù nán ér bù nài hé。
九盏水中煎赤子,一轮火内养黄婆。jiǔ zhǎn shuǐ zhōng jiān chì zi,yī lún huǒ nèi yǎng huáng pó。
月圆自觉离天网,功满方知出地罗。yuè yuán zì jué lí tiān wǎng,gōng mǎn fāng zhī chū dì luó。
半醉好吞龙凤髓,劝君休更认弥陀。bàn zuì hǎo tūn lóng fèng suǐ,quàn jūn xiū gèng rèn mí tuó。

七言

吕岩

三千馀法论修行,第一烧丹路最亲。sān qiān yú fǎ lùn xiū xíng,dì yī shāo dān lù zuì qīn。
须是坎男端的物,取他离女自然珍。xū shì kǎn nán duān de wù,qǔ tā lí nǚ zì rán zhēn。
烹成不死砂中汞,结出长生水里银。pēng chéng bù sǐ shā zhōng gǒng,jié chū zhǎng shēng shuǐ lǐ yín。
九转九还功若就,定将衰老返长春。jiǔ zhuǎn jiǔ hái gōng ruò jiù,dìng jiāng shuāi lǎo fǎn zhǎng chūn。

七言

吕岩

强居此境绝知音,野景虽多不合吟。qiáng jū cǐ jìng jué zhī yīn,yě jǐng suī duō bù hé yín。
诗句若喧卿相口,姓名还动帝王心。shī jù ruò xuān qīng xiāng kǒu,xìng míng hái dòng dì wáng xīn。
道袍薜带应慵挂,隐帽皮冠尚懒簪。dào páo bì dài yīng yōng guà,yǐn mào pí guān shàng lǎn zān。
除此更无馀个事,一壶村酒一张琴。chú cǐ gèng wú yú gè shì,yī hú cūn jiǔ yī zhāng qín。

七言

吕岩

华阳山里多芝田,华阳山叟复延年。huá yáng shān lǐ duō zhī tián,huá yáng shān sǒu fù yán nián。
青松岩畔攀高干,白云堆里饮飞泉。qīng sōng yán pàn pān gāo gàn,bái yún duī lǐ yǐn fēi quán。
不寒不热神荡荡,东来西去气绵绵。bù hán bù rè shén dàng dàng,dōng lái xī qù qì mián mián。
三千功满好归去,休与时人说洞天。sān qiān gōng mǎn hǎo guī qù,xiū yǔ shí rén shuō dòng tiān。

七言

吕岩

欲种长生不死根,再营阴魄及阳魂。yù zhǒng zhǎng shēng bù sǐ gēn,zài yíng yīn pò jí yáng hún。
先教玄母归离户,后遣空王镇坎门。xiān jiào xuán mǔ guī lí hù,hòu qiǎn kōng wáng zhèn kǎn mén。
虎到甲边风浩浩,龙居庚内水温温。hǔ dào jiǎ biān fēng hào hào,lóng jū gēng nèi shuǐ wēn wēn。
迷途争与轻轻泄,此理须凭达者论。mí tú zhēng yǔ qīng qīng xiè,cǐ lǐ xū píng dá zhě lùn。

七言

吕岩

闭目存神玉户观,时来火候递相传。bì mù cún shén yù hù guān,shí lái huǒ hòu dì xiāng chuán。
云飞海面龙吞汞,风击岩巅虎伏铅。yún fēi hǎi miàn lóng tūn gǒng,fēng jī yán diān hǔ fú qiān。
一旦炼成身内宝,等闲探得道中玄。yī dàn liàn chéng shēn nèi bǎo,děng xián tàn dé dào zhōng xuán。
刀圭饵了丹书降,跳出尘笼上九天。dāo guī ěr le dān shū jiàng,tiào chū chén lóng shàng jiǔ tiān。