古诗词

苍梧云气

项斯

何年化作愁,漠漠便难收。hé nián huà zuò chóu,mò mò biàn nán shōu。
数点山能远,平铺水不流。shù diǎn shān néng yuǎn,píng pù shuǐ bù liú。
湿连湘竹暮,浓盖舜坟秋。shī lián xiāng zhú mù,nóng gài shùn fén qiū。
亦有思归客,看来尽白头。yì yǒu sī guī kè,kàn lái jǐn bái tóu。
项斯

项斯

项斯(唐约公元八三六年前后在世),字子迁,晚唐著名诗人,台州府乐安县(今浙江仙居)人。 因受国子祭酒杨敬之的赏识而声名鹊起,诗达长安,于会昌四年擢进士第,官终丹徒尉,卒于任所。项斯是台州第一位进士,也是台州第一位走向全国的诗人。他的诗在《全唐诗》中就收录了一卷计88首,被列为唐朝百家之一。项斯著有诗集一卷,《新唐书·艺文志》传于世。 项斯的作品>>

猜您喜欢

闻蝉

项斯

动叶复惊神,声声断续匀。dòng yè fù jīng shén,shēng shēng duàn xù yún。
坐来同听者,俱是未归人。zuò lái tóng tīng zhě,jù shì wèi guī rén。
一棹三湘浪,单车二蜀尘。yī zhào sān xiāng làng,dān chē èr shǔ chén。
伤秋各有日,千可念因循。shāng qiū gè yǒu rì,qiān kě niàn yīn xún。

李处土道院南楼

项斯

霜晚复秋残,楼明近远山。shuāng wǎn fù qiū cán,lóu míng jìn yuǎn shān。
满壶邀我醉,一榻为僧闲。mǎn hú yāo wǒ zuì,yī tà wèi sēng xián。
树簇孤汀眇,帆欹积浪间。shù cù gū tīng miǎo,fān yī jī làng jiān。
从容更南望,殊欲外人寰。cóng róng gèng nán wàng,shū yù wài rén huán。

送顾非熊及第归茅山

项斯

吟诗三十载,成此一名难。yín shī sān shí zài,chéng cǐ yī míng nán。
自有恩门入,全无帝里欢。zì yǒu ēn mén rù,quán wú dì lǐ huān。
湖光愁里碧,岩景梦中寒。hú guāng chóu lǐ bì,yán jǐng mèng zhōng hán。
到后松杉月,何人共晓看。dào hòu sōng shān yuè,hé rén gòng xiǎo kàn。

春日题李中丞樊川别墅

项斯

心知受恩地,到此亦裴回。xīn zhī shòu ēn dì,dào cǐ yì péi huí。
上路移时立,中轩隔宿来。shàng lù yí shí lì,zhōng xuān gé sù lái。
川光通沼沚,寺影带楼台。chuān guāng tōng zhǎo zhǐ,sì yǐng dài lóu tái。
无限成蹊树,花多向客开。wú xiàn chéng qī shù,huā duō xiàng kè kāi。

龙州与韩将军夜会

项斯

庭绿草纤纤,边州白露沾。tíng lǜ cǎo xiān xiān,biān zhōu bái lù zhān。
别歌缘剑起,客泪是愁添。bié gē yuán jiàn qǐ,kè lèi shì chóu tiān。
见月鹊啼树,避风云满帘。jiàn yuè què tí shù,bì fēng yún mǎn lián。
将军尽尊酒,楼上赋星占。jiāng jūn jǐn zūn jiǔ,lóu shàng fù xīng zhàn。

途中逢友人

项斯

长大有南北,山川各所之。zhǎng dà yǒu nán běi,shān chuān gè suǒ zhī。
相逢孤馆夜,共忆少年时。xiāng féng gū guǎn yè,gòng yì shǎo nián shí。
烂醉百花酒,狂题几首诗。làn zuì bǎi huā jiǔ,kuáng tí jǐ shǒu shī。
来朝又分袂,后会鬓应丝。lái cháo yòu fēn mèi,hòu huì bìn yīng sī。

送友人下第归襄阳

项斯

失意已春残,归愁与别难。shī yì yǐ chūn cán,guī chóu yǔ bié nán。
山分关路细,江绕夜城寒。shān fēn guān lù xì,jiāng rào yè chéng hán。
草色连晴坂,鼍声离晓滩。cǎo sè lián qíng bǎn,tuó shēng lí xiǎo tān。
差池是秋赋,何以暂怀安。chà chí shì qiū fù,hé yǐ zàn huái ān。

和李中丞醉中期王徵君月夜同游浐水旧居

项斯

醉后情俱远,难忘素浐间。zuì hòu qíng jù yuǎn,nán wàng sù chǎn jiān。
照花深处月,当户旧时山。zhào huā shēn chù yuè,dāng hù jiù shí shān。
事想同清话,欢期一破颜。shì xiǎng tóng qīng huà,huān qī yī pò yán。
风流还爱竹,此夜尚思闲。fēng liú hái ài zhú,cǐ yè shàng sī xián。

题永忻寺影堂

项斯

不遇修寺日,无钱入影堂。bù yù xiū sì rì,wú qián rù yǐng táng。
故来空礼拜,临去重添香。gù lái kōng lǐ bài,lín qù zhòng tiān xiāng。
僧得名难近,灯传火已长。sēng dé míng nán jìn,dēng chuán huǒ yǐ zhǎng。
发心依止后,借住有邻房。fā xīn yī zhǐ hòu,jiè zhù yǒu lín fáng。

蛮家

项斯

领得卖珠钱,还归铜柱边。lǐng dé mài zhū qián,hái guī tóng zhù biān。
看儿调小象,打鼓放新船。kàn ér diào xiǎo xiàng,dǎ gǔ fàng xīn chuán。
醉后眠神树,耕时语瘴烟。zuì hòu mián shén shù,gēng shí yǔ zhàng yān。
又逢衰蹇老,相问莫知年。yòu féng shuāi jiǎn lǎo,xiāng wèn mò zhī nián。

宿山寺

项斯

栗叶重重覆翠微,黄昏溪上语人稀。lì yè zhòng zhòng fù cuì wēi,huáng hūn xī shàng yǔ rén xī。
月明古寺客初到,风度闲门僧未归。yuè míng gǔ sì kè chū dào,fēng dù xián mén sēng wèi guī。
山果经霜多自落,水萤穿竹不停飞。shān guǒ jīng shuāng duō zì luò,shuǐ yíng chuān zhú bù tíng fēi。
中宵能得几时睡,又被钟声催着衣。zhōng xiāo néng dé jǐ shí shuì,yòu bèi zhōng shēng cuī zhe yī。

病鹤

项斯

青云有意力犹微,岂料低回得所依。qīng yún yǒu yì lì yóu wēi,qǐ liào dī huí dé suǒ yī。
幸念翅因风雨困,岂教身陷稻粱肥。xìng niàn chì yīn fēng yǔ kùn,qǐ jiào shēn xiàn dào liáng féi。
曾游碧落宁无侣,见有清池不忍飞。céng yóu bì luò níng wú lǚ,jiàn yǒu qīng chí bù rěn fēi。
纵使他年引仙驾,主人恩在亦应归。zòng shǐ tā nián yǐn xiān jià,zhǔ rén ēn zài yì yīng guī。

梦仙

项斯

昨宵魂梦到仙津,得见蓬山不死人。zuó xiāo hún mèng dào xiān jīn,dé jiàn péng shān bù sǐ rén。
云叶许裁成野服,玉浆教吃润愁身。yún yè xǔ cái chéng yě fú,yù jiāng jiào chī rùn chóu shēn。
红楼近月宜寒水,绿杏摇风占古春。hóng lóu jìn yuè yí hán shuǐ,lǜ xìng yáo fēng zhàn gǔ chūn。
次第引看行未遍,浮光牵入世间尘。cì dì yǐn kàn xíng wèi biàn,fú guāng qiān rù shì jiān chén。

古扇

项斯

昨日裁成夺夏威,忽逢秋节便相违。zuó rì cái chéng duó xià wēi,hū féng qiū jié biàn xiāng wéi。
寒尘妒尽秦王女,凉殿恩随汉主妃。hán chén dù jǐn qín wáng nǚ,liáng diàn ēn suí hàn zhǔ fēi。
似月旧临红粉面,有风休动麝香衣。shì yuè jiù lín hóng fěn miàn,yǒu fēng xiū dòng shè xiāng yī。
千年萧瑟关人事,莫语当时掩泪归。qiān nián xiāo sè guān rén shì,mò yǔ dāng shí yǎn lèi guī。

旧宫人

项斯

自出先皇玉殿中,衣裳不更染深红。zì chū xiān huáng yù diàn zhōng,yī shang bù gèng rǎn shēn hóng。
宫钗折尽垂空鬓,内扇穿多减半风。gōng chāi zhé jǐn chuí kōng bìn,nèi shàn chuān duō jiǎn bàn fēng。
桃熟亦曾君手赐,酒阑犹候妾歌终。táo shú yì céng jūn shǒu cì,jiǔ lán yóu hòu qiè gē zhōng。
如今还向城边住,御水东流意不通。rú jīn hái xiàng chéng biān zhù,yù shuǐ dōng liú yì bù tōng。
77123456