古诗词

秋登涔阳城

李群玉

穿针楼上闭秋烟,织女佳期又隔年。chuān zhēn lóu shàng bì qiū yān,zhī nǚ jiā qī yòu gé nián。
斜笛夜深吹不落,一条银汉挂秋天。xié dí yè shēn chuī bù luò,yī tiáo yín hàn guà qiū tiān。
李群玉

李群玉

李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。 李群玉的作品>>

猜您喜欢

题竹

李群玉

一顷含秋绿,森风十万竿。yī qǐng hán qiū lǜ,sēn fēng shí wàn gān。
气吹朱夏转,声扫碧霄寒。qì chuī zhū xià zhuǎn,shēng sǎo bì xiāo hán。

怀初公

李群玉

不见休上人,空伤碧云思。bù jiàn xiū shàng rén,kōng shāng bì yún sī。
何处开宝书,秋风海光寺。hé chù kāi bǎo shū,qiū fēng hǎi guāng sì。

送客往涔阳

李群玉

春与春愁逐日长,远人天畔远思乡。chūn yǔ chūn chóu zhú rì zhǎng,yuǎn rén tiān pàn yuǎn sī xiāng。
蘋生水绿不归去,孤负东溪七里庄。píng shēng shuǐ lǜ bù guī qù,gū fù dōng xī qī lǐ zhuāng。

寄友人鹿胎冠子

李群玉

数点疏星紫锦斑,仙家新样剪三山。shù diǎn shū xīng zǐ jǐn bān,xiān jiā xīn yàng jiǎn sān shān。
宜与谢公松下戴,净簪云发翠微间。yí yǔ xiè gōng sōng xià dài,jìng zān yún fā cuì wēi jiān。

江南

李群玉

鳞鳞别浦起微波,泛泛轻舟桃叶歌。lín lín bié pǔ qǐ wēi bō,fàn fàn qīng zhōu táo yè gē。
斜雪北风何处宿,江南一路酒旗多。xié xuě běi fēng hé chù sù,jiāng nán yī lù jiǔ qí duō。

答友人寄新茗

李群玉

满火芳香碾曲尘,吴瓯湘水绿花新。mǎn huǒ fāng xiāng niǎn qū chén,wú ōu xiāng shuǐ lǜ huā xīn。
愧君千里分滋味,寄与春风酒渴人。kuì jūn qiān lǐ fēn zī wèi,jì yǔ chūn fēng jiǔ kě rén。

峡山寺上方

李群玉

满院泉声水殿凉,疏帘微雨野松香。mǎn yuàn quán shēng shuǐ diàn liáng,shū lián wēi yǔ yě sōng xiāng。
东峰下视南溟月,笑踏金波看海光。dōng fēng xià shì nán míng yuè,xiào tà jīn bō kàn hǎi guāng。

秋登涔阳城

李群玉

万户砧声水国秋,凉风吹起故乡愁。wàn hù zhēn shēng shuǐ guó qiū,liáng fēng chuī qǐ gù xiāng chóu。
行人望远偏伤思,白浪青枫满北楼。xíng rén wàng yuǎn piān shāng sī,bái làng qīng fēng mǎn běi lóu。

钓鱼

李群玉

七尺青竿一丈丝,菰蒲叶里逐风吹。qī chǐ qīng gān yī zhàng sī,gū pú yè lǐ zhú fēng chuī。
几回举手抛芳饵,惊起沙滩水鸭儿。jǐ huí jǔ shǒu pāo fāng ěr,jīng qǐ shā tān shuǐ yā ér。

酬魏三十七

李群玉

静里寒香触思初,开缄忽见二琼琚。jìng lǐ hán xiāng chù sī chū,kāi jiān hū jiàn èr qióng jū。
一吟丽句风流极,没得弘文李校书。yī yín lì jù fēng liú jí,méi dé hóng wén lǐ xiào shū。

赠琵琶妓

李群玉

我见鸳鸯飞水上,君还望月苦相思。wǒ jiàn yuān yāng fēi shuǐ shàng,jūn hái wàng yuè kǔ xiāng sī。
一双裙带同心结,早寄黄鹂孤雁儿。yī shuāng qún dài tóng xīn jié,zǎo jì huáng lí gū yàn ér。

赠人

李群玉

曾留宋玉旧衣裳,惹得巫山梦里香。céng liú sòng yù jiù yī shang,rě dé wū shān mèng lǐ xiāng。
云雨无情难管领,任他别嫁楚襄王。yún yǔ wú qíng nán guǎn lǐng,rèn tā bié jià chǔ xiāng wáng。

赠妓人

李群玉

谁家少女字千金,省向人间逐处寻。shuí jiā shǎo nǚ zì qiān jīn,shěng xiàng rén jiān zhú chù xún。
今日分明花里见,一双红脸动春心。jīn rì fēn míng huā lǐ jiàn,yī shuāng hóng liǎn dòng chūn xīn。

山榴

李群玉

洞中春气蒙笼暄,尚有红英千树繁。dòng zhōng chūn qì méng lóng xuān,shàng yǒu hóng yīng qiān shù fán。
可怜夹水锦步障,羞数石家金谷园。kě lián jiā shuǐ jǐn bù zhàng,xiū shù shí jiā jīn gǔ yuán。

鸂鶒

李群玉

锦羽相呼暮沙曲,波上双声戛哀玉。jǐn yǔ xiāng hū mù shā qū,bō shàng shuāng shēng jiá āi yù。
霞明川静极望中,一时飞灭青山绿。xiá míng chuān jìng jí wàng zhōng,yī shí fēi miè qīng shān lǜ。