古诗词

自澧浦东游江表,途出巴丘,投员外从公虞

李群玉

短翮后飞者,前攀鸾鹤翔。duǎn hé hòu fēi zhě,qián pān luán hè xiáng。
力微应万里,矫首空苍苍。lì wēi yīng wàn lǐ,jiǎo shǒu kōng cāng cāng。
谁昔探花源,考槃西岳阳。shuí xī tàn huā yuán,kǎo pán xī yuè yáng。
高风动商洛,绮皓无馨香。gāo fēng dòng shāng luò,qǐ hào wú xīn xiāng。
一朝下蒲轮,清辉照岩廊。yī cháo xià pú lún,qīng huī zhào yán láng。
孤醒立众醉,古道何由昌。gū xǐng lì zhòng zuì,gǔ dào hé yóu chāng。
经术震浮荡,国风扫齐梁。jīng shù zhèn fú dàng,guó fēng sǎo qí liáng。
文襟即玄圃,笔下成琳琅。wén jīn jí xuán pǔ,bǐ xià chéng lín láng。
霞水散吟啸,松筠奉琴觞。xiá shuǐ sàn yín xiào,sōng yún fèng qín shāng。
冰壶避皎洁,武库羞锋铓。bīng hú bì jiǎo jié,wǔ kù xiū fēng máng。
小子书代耕,束发颇自强。xiǎo zi shū dài gēng,shù fā pǒ zì qiáng。
艰哉水投石,壮志空摧藏。jiān zāi shuǐ tóu shí,zhuàng zhì kōng cuī cáng。
十年侣龟鱼,垂头在沅湘。shí nián lǚ guī yú,chuí tóu zài yuán xiāng。
巴歌掩白雪,鲍肆埋兰芳。bā gē yǎn bái xuě,bào sì mái lán fāng。
骚雅道未丧,何忧名不彰。sāo yǎ dào wèi sàng,hé yōu míng bù zhāng。
饥寒束困厄,默塞飞星霜。jī hán shù kùn è,mò sāi fēi xīng shuāng。
百志不成一,东波掷年光。bǎi zhì bù chéng yī,dōng bō zhì nián guāng。
尘生脱粟甑,万里违高堂。chén shēng tuō sù zèng,wàn lǐ wéi gāo táng。
中夜恨火来,焚烧九回肠。zhōng yè hèn huǒ lái,fén shāo jiǔ huí cháng。
平明梁山泪,缘枕沾匡床。píng míng liáng shān lèi,yuán zhěn zhān kuāng chuáng。
依泊洞庭波,木叶忽已黄。yī pō dòng tíng bō,mù yè hū yǐ huáng。
哀砧捣秋色,晓月啼寒螀。āi zhēn dǎo qiū sè,xiǎo yuè tí hán jiāng。
复此棹孤舟,云涛浩茫茫。fù cǐ zhào gū zhōu,yún tāo hào máng máng。
朱门待媒势,短褐谁揄扬。zhū mén dài méi shì,duǎn hè shuí yú yáng。
仰羡野陂凫,无心忧稻粱。yǎng xiàn yě bēi fú,wú xīn yōu dào liáng。
不如天边雁,南北皆成行。bù rú tiān biān yàn,nán běi jiē chéng xíng。
男儿白日间,变化未可量。nán ér bái rì jiān,biàn huà wèi kě liàng。
所希困辱地,剪拂成腾骧。suǒ xī kùn rǔ dì,jiǎn fú chéng téng xiāng。
咋笔话肝肺,咏兹枯鱼章。zǎ bǐ huà gān fèi,yǒng zī kū yú zhāng。
何由首西路,目断白云乡。hé yóu shǒu xī lù,mù duàn bái yún xiāng。
李群玉

李群玉

李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。 李群玉的作品>>

猜您喜欢

书院二小松

李群玉

一双幽色出凡尘,数粒秋烟二尺鳞。yī shuāng yōu sè chū fán chén,shù lì qiū yān èr chǐ lín。
从此静窗闻细韵,琴声长伴读书人。cóng cǐ jìng chuāng wén xì yùn,qín shēng zhǎng bàn dú shū rén。

劝人庐山读书

李群玉

怜君少隽利如锋,气爽神清刻骨聪。lián jūn shǎo juàn lì rú fēng,qì shuǎng shén qīng kè gǔ cōng。
片玉若磨唯转莹,莫辞云水入庐峰。piàn yù ruò mó wéi zhuǎn yíng,mò cí yún shuǐ rù lú fēng。

言怀

李群玉

白鹤高飞不逐群,嵇康琴酒鲍昭文。bái hè gāo fēi bù zhú qún,jī kāng qín jiǔ bào zhāo wén。
此身未有栖归处,天下人间一片云。cǐ shēn wèi yǒu qī guī chù,tiān xià rén jiān yī piàn yún。

晓宴

李群玉

金波西倾银汉落,绿树含烟倚朱阁。jīn bō xī qīng yín hàn luò,lǜ shù hán yān yǐ zhū gé。
晓华胧?闻调笙,一点残灯隔罗幕。xiǎo huá lóng cōng wén diào shēng,yī diǎn cán dēng gé luó mù。

将游荆州投魏中丞

李群玉

贫埋病压老巑岏,拂拭菱花不喜看。pín mái bìng yā lǎo cuán wán,fú shì líng huā bù xǐ kàn。
又恐无人肯青眼,事须凭仗小还丹。yòu kǒng wú rén kěn qīng yǎn,shì xū píng zhàng xiǎo hái dān。

二辛夷

李群玉

狂吟乱舞双白鹤,霜翎玉羽纷纷落。kuáng yín luàn wǔ shuāng bái hè,shuāng líng yù yǔ fēn fēn luò。
空庭向晚春雨微,却敛寒香抱瑶萼。kōng tíng xiàng wǎn chūn yǔ wēi,què liǎn hán xiāng bào yáo è。

题龙潭西斋

李群玉

寂寞幽斋暝烟起,满径西风落松子。jì mò yōu zhāi míng yān qǐ,mǎn jìng xī fēng luò sōng zi。
远公一去兜率宫,唯有面前虎溪水。yuǎn gōng yī qù dōu lǜ gōng,wéi yǒu miàn qián hǔ xī shuǐ。

大庾山岭别友人

李群玉

筼筜无子鸳雏饥,毛彩凋摧不得归。yún dāng wú zi yuān chú jī,máo cǎi diāo cuī bù dé guī。
谁念火云千嶂里,低身犹傍鹧鸪飞。shuí niàn huǒ yún qiān zhàng lǐ,dī shēn yóu bàng zhè gū fēi。

石门戍

李群玉

到此空思吴隐之,潮痕草蔓上幽碑。dào cǐ kōng sī wú yǐn zhī,cháo hén cǎo màn shàng yōu bēi。
人来皆望珠玑去,谁咏贪泉四句诗。rén lái jiē wàng zhū jī qù,shuí yǒng tān quán sì jù shī。

文殊院避暑

李群玉

赤日黄埃满世间,松声入耳即心闲。chì rì huáng āi mǎn shì jiān,sōng shēng rù ěr jí xīn xián。
愿寻五百仙人去,一世清凉住雪山。yuàn xún wǔ bǎi xiān rén qù,yī shì qīng liáng zhù xuě shān。

南庄春晚二首

李群玉

连云草映一条陂,鸂鶒双双带水飞。lián yún cǎo yìng yī tiáo bēi,xī chì shuāng shuāng dài shuǐ fēi。
南村小路桃花落,细雨斜风独自归。nán cūn xiǎo lù táo huā luò,xì yǔ xié fēng dú zì guī。

南庄春晚二首

李群玉

草暖沙长望去舟,微茫烟浪向巴丘。cǎo nuǎn shā zhǎng wàng qù zhōu,wēi máng yān làng xiàng bā qiū。
沅江寂寂春归尽,水绿蘋香人自愁。yuán jiāng jì jì chūn guī jǐn,shuǐ lǜ píng xiāng rén zì chóu。

李群玉

静养千年寿,重泉自隐居。jìng yǎng qiān nián shòu,zhòng quán zì yǐn jū。
不应随跛鳖,宁肯滞凡鱼。bù yīng suí bǒ biē,níng kěn zhì fán yú。
灵腹唯玄露,芳巢必翠蕖。líng fù wéi xuán lù,fāng cháo bì cuì qú。
扬花输蚌蛤,奔月恨蟾蜍。yáng huā shū bàng há,bēn yuè hèn chán chú。
曳尾辞泥后,支床得水初。yè wěi cí ní hòu,zhī chuáng dé shuǐ chū。
冠山期不小,铸印事宁虚。guān shān qī bù xiǎo,zhù yìn shì níng xū。
有志酬毛宝,无心畏豫且。yǒu zhì chóu máo bǎo,wú xīn wèi yù qiě。
他时清洛汭,会荐帝尧书。tā shí qīng luò ruì,huì jiàn dì yáo shū。

人日梅花病中作

李群玉

去年今日湘南寺,独把寒梅愁断肠。qù nián jīn rì xiāng nán sì,dú bǎ hán méi chóu duàn cháng。
今年此日江边宅,卧见琼枝低压墙。jīn nián cǐ rì jiāng biān zhái,wò jiàn qióng zhī dī yā qiáng。
半落半开临野岸,团情团思醉韶光。bàn luò bàn kāi lín yě àn,tuán qíng tuán sī zuì sháo guāng。
玉鳞寂寂飞斜月,素艳亭亭对夕阳。yù lín jì jì fēi xié yuè,sù yàn tíng tíng duì xī yáng。
已被儿童苦攀折,更遭风雨损馨香。yǐ bèi ér tóng kǔ pān zhé,gèng zāo fēng yǔ sǔn xīn xiāng。
洛阳桃李渐撩乱,回首行宫春景长。luò yáng táo lǐ jiàn liāo luàn,huí shǒu xíng gōng chūn jǐng zhǎng。

乌夜号

李群玉

层波隔梦渚,一望青枫林。céng bō gé mèng zhǔ,yī wàng qīng fēng lín。
有鸟在其间,达晓自悲吟。yǒu niǎo zài qí jiān,dá xiǎo zì bēi yín。
是时月黑天,四野烟雨深。shì shí yuè hēi tiān,sì yě yān yǔ shēn。
如闻生离哭,其声痛人心。rú wén shēng lí kū,qí shēng tòng rén xīn。
悄悄夜正长,空山响哀音。qiāo qiāo yè zhèng zhǎng,kōng shān xiǎng āi yīn。
远客不可听,坐愁华发侵。yuǎn kè bù kě tīng,zuò chóu huá fā qīn。
既非蜀帝魂,恐是桓山禽。jì fēi shǔ dì hún,kǒng shì huán shān qín。
四子各分散,母声犹至今。sì zi gè fēn sàn,mǔ shēng yóu zhì jīn。