古诗词

苦吟

崔涂

朝吟复暮吟,只此望知音。cháo yín fù mù yín,zhǐ cǐ wàng zhī yīn。
举世轻孤立,何人念苦心。jǔ shì qīng gū lì,hé rén niàn kǔ xīn。
他乡无旧识,落日羡归禽。tā xiāng wú jiù shí,luò rì xiàn guī qín。
况住寒江上,渔家似故林。kuàng zhù hán jiāng shàng,yú jiā shì gù lín。

崔涂

崔涂(854~?),字礼山,今浙江富春江一带人。唐僖宗光启四年(888)进士。终生飘泊,漫游巴蜀、吴楚、河南,秦陇等地,故其诗多以飘泊生活为题材,情调苍凉。《全唐诗》存其诗1卷。 崔涂的作品>>

猜您喜欢

樵者

崔涂

行山行采薇,闲剪蕙为衣。xíng shān xíng cǎi wēi,xián jiǎn huì wèi yī。
避世嫌山浅,逢人说姓稀。bì shì xián shān qiǎn,féng rén shuō xìng xī。
有时还独醉,何处掩衡扉?yǒu shí hái dú zuì,hé chù yǎn héng fēi?
莫看棋终局,溪风晚待归。mò kàn qí zhōng jú,xī fēng wǎn dài guī。

南涧耕叟

崔涂

年年南涧滨,力尽志犹存。nián nián nán jiàn bīn,lì jǐn zhì yóu cún。
雨雪朝耕苦,桑麻岁计贫。yǔ xuě cháo gēng kǔ,sāng má suì jì pín。
战添丁壮役,老忆太平春。zhàn tiān dīng zhuàng yì,lǎo yì tài píng chūn。
见说经荒后,田园半属人。jiàn shuō jīng huāng hòu,tián yuán bàn shǔ rén。

春日闲居忆江南旧业

崔涂

杜门朝复夕,岂是解谋身。dù mén cháo fù xī,qǐ shì jiě móu shēn。
梦不离泉石,林唯称隐沦。mèng bù lí quán shí,lín wéi chēng yǐn lún。
渐谙浮世事,转忆故山春。jiàn ān fú shì shì,zhuǎn yì gù shān chūn。
南国水风暖,又应生白蘋。nán guó shuǐ fēng nuǎn,yòu yīng shēng bái píng。

屈原庙

崔涂

谗胜祸难防,沈冤信可伤。chán shèng huò nán fáng,shěn yuān xìn kě shāng。
本图安楚国,不是怨怀王。běn tú ān chǔ guó,bù shì yuàn huái wáng。
庙古碑无字,洲晴蕙有香。miào gǔ bēi wú zì,zhōu qíng huì yǒu xiāng。
独醒人尚笑,谁与奠椒浆。dú xǐng rén shàng xiào,shuí yǔ diàn jiāo jiāng。

宿庐山绝顶山舍

崔涂

一磴出林端,千峰次第看。yī dèng chū lín duān,qiān fēng cì dì kàn。
长闲如未遂,暂到亦应难。zhǎng xián rú wèi suì,zàn dào yì yīng nán。
谷树云埋老,僧窗瀑影寒。gǔ shù yún mái lǎo,sēng chuāng pù yǐng hán。
自嫌心不达,向此梦长安。zì xián xīn bù dá,xiàng cǐ mèng zhǎng ān。

王逸人隐居

崔涂

一径入千岑,幽人许重寻。yī jìng rù qiān cén,yōu rén xǔ zhòng xún。
不逢秦世乱,未觉武陵深。bù féng qín shì luàn,wèi jué wǔ líng shēn。
石转生寒色,云归带夕阴。shí zhuǎn shēng hán sè,yún guī dài xī yīn。
却愁危坐久,看尽暝栖禽。què chóu wēi zuò jiǔ,kàn jǐn míng qī qín。

申州道中

崔涂

风紧日凄凄,乡心向此迷。fēng jǐn rì qī qī,xiāng xīn xiàng cǐ mí。
水分平楚阔,山接故关低。shuǐ fēn píng chǔ kuò,shān jiē gù guān dī。
客路缘烽火,人家厌鼓鼙。kè lù yuán fēng huǒ,rén jiā yàn gǔ pí。
那堪独驰马,江树穆陵西。nà kān dú chí mǎ,jiāng shù mù líng xī。

江上怀翠微寺空上人

崔涂

旅泛本无定,相逢那可期。lǚ fàn běn wú dìng,xiāng féng nà kě qī。
空怀白阁夜,未答碧云诗。kōng huái bái gé yè,wèi dá bì yún shī。
暮雨潮生早,春寒雁到迟。mù yǔ cháo shēng zǎo,chūn hán yàn dào chí。
所思今不见,乡国正天涯。suǒ sī jīn bù jiàn,xiāng guó zhèng tiān yá。

秋宿鹤林寺

崔涂

步步入林中,山穷意未穷。bù bù rù lín zhōng,shān qióng yì wèi qióng。
偏逢僧话久,转与鹤栖同。piān féng sēng huà jiǔ,zhuǎn yǔ hè qī tóng。
烛焰风销尽,兰条露湿空。zhú yàn fēng xiāo jǐn,lán tiáo lù shī kōng。
又须从此别,江上正秋鸿。yòu xū cóng cǐ bié,jiāng shàng zhèng qiū hóng。

远望

崔涂

长为乡思侵,望极即沾襟。zhǎng wèi xiāng sī qīn,wàng jí jí zhān jīn。
不是前山色,能伤愁客心。bù shì qián shān sè,néng shāng chóu kè xīn。
平芜连海尽,独树隐云深。píng wú lián hǎi jǐn,dú shù yǐn yún shēn。
况复斜阳外,分明有去禽。kuàng fù xié yáng wài,fēn míng yǒu qù qín。

秋晚书怀

崔涂

看看秋色晚,又是出门时。kàn kàn qiū sè wǎn,yòu shì chū mén shí。
白发生非早,青云去自迟。bái fā shēng fēi zǎo,qīng yún qù zì chí。
梦唯怀上国,迹不到他岐。mèng wéi huái shàng guó,jì bù dào tā qí。
以此坚吾道,还无愧已知。yǐ cǐ jiān wú dào,hái wú kuì yǐ zhī。

幽兰

崔涂

幽植众宁知,芬芳只暗持。yōu zhí zhòng níng zhī,fēn fāng zhǐ àn chí。
自无君子佩,未是国香衰。zì wú jūn zi pèi,wèi shì guó xiāng shuāi。
白露沾长草,春风到每迟。bái lù zhān zhǎng cǎo,chūn fēng dào měi chí。
不如当路草,芬馥欲何为。bù rú dāng lù cǎo,fēn fù yù hé wèi。

巴山道中除夜书怀

崔涂

迢遰三巴路,羁危万里身。tiáo dì sān bā lù,jī wēi wàn lǐ shēn。
乱山残雪夜,孤烛异乡春。luàn shān cán xuě yè,gū zhú yì xiāng chūn。
渐与骨肉远,转于僮仆亲。jiàn yǔ gǔ ròu yuǎn,zhuǎn yú tóng pū qīn。
那堪正漂泊,明日岁华新。nà kān zhèng piāo pō,míng rì suì huá xīn。

途中秋晚送友人归江南

崔涂

又指烟波算路岐,此生多是厌羁离。yòu zhǐ yān bō suàn lù qí,cǐ shēng duō shì yàn jī lí。
正逢摇落仍须别,不待登临已合悲。zhèng féng yáo luò réng xū bié,bù dài dēng lín yǐ hé bēi。
里巷半空兵过后,水云初冷雁来时。lǐ xiàng bàn kōng bīng guò hòu,shuǐ yún chū lěng yàn lái shí。
扁舟未得如君去,空向沧江梦所思。biǎn zhōu wèi dé rú jūn qù,kōng xiàng cāng jiāng mèng suǒ sī。

己亥岁感事

崔涂

正闻青犊起葭萌,又报黄巾犯汉营。zhèng wén qīng dú qǐ jiā méng,yòu bào huáng jīn fàn hàn yíng。
岂是将皆无上略,直疑天自弃苍生。qǐ shì jiāng jiē wú shàng lüè,zhí yí tiān zì qì cāng shēng。
瓜沙旧戍犹传檄,吴楚新春已废耕。guā shā jiù shù yóu chuán xí,wú chǔ xīn chūn yǐ fèi gēng。
见说圣君能仄席,不知谁是请长缨。jiàn shuō shèng jūn néng zè xí,bù zhī shuí shì qǐng zhǎng yīng。
80123456