古诗词

胡无人行

陈陶

十万羽林儿,临洮破郅支。shí wàn yǔ lín ér,lín táo pò zhì zhī。
杀添胡地骨,降足汉营旗。shā tiān hú dì gǔ,jiàng zú hàn yíng qí。
塞阔牛羊散,兵休帐幕移。sāi kuò niú yáng sàn,bīng xiū zhàng mù yí。
空流陇头水,呜咽向人悲。kōng liú lǒng tóu shuǐ,wū yàn xiàng rén bēi。
陈陶

陈陶

陈陶(约公元812—约885年):字嵩伯,号三教布衣。《全唐诗》卷七百四十五“陈陶”传作“岭南(一云鄱阳,一云剑浦)人”。然而从其《闽川梦归》等诗题,以及称建水(在今福建南平市东南,即闽江上游)一带山水为“家山”(《投赠福建路罗中丞》)来看,当是剑浦(今福建南平)人,而岭南(今广东广西一带)或鄱阳(今江西波阳)只是他的祖籍。早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宗大中(847—860年)时,隐居洪州西山(在今江西新建县西),后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。 陈陶的作品>>

猜您喜欢

将进酒

陈陶

金尊莫倚青春健,龌龊浮生如走电。jīn zūn mò yǐ qīng chūn jiàn,wò chuò fú shēng rú zǒu diàn。
琴瑟盘倾从世珠,黄泥局泻流年箭。qín sè pán qīng cóng shì zhū,huáng ní jú xiè liú nián jiàn。
麻姑爪秃瞳子昏,东皇肉角生鱼鳞。má gū zhǎo tū tóng zi hūn,dōng huáng ròu jiǎo shēng yú lín。
灵鳌柱骨半枯朽,骊龙德悔愁耕人。líng áo zhù gǔ bàn kū xiǔ,lí lóng dé huǐ chóu gēng rén。
周孔蓍龟久沦没,黄蒿谁认贤愚骨。zhōu kǒng shī guī jiǔ lún méi,huáng hāo shuí rèn xián yú gǔ。
兔苑词才去不还,兰亭水石空明月。tù yuàn cí cái qù bù hái,lán tíng shuǐ shí kōng míng yuè。
姮娥弄箫香雨收,江滨迸瑟鱼龙愁。héng é nòng xiāo xiāng yǔ shōu,jiāng bīn bèng sè yú lóng chóu。
灵芝九折楚莲醉,翾风一叹梁庭秋。líng zhī jiǔ zhé chǔ lián zuì,xuān fēng yī tàn liáng tíng qiū。
醁亚蛮觥奉君寿,玉山三献春红透。lù yà mán gōng fèng jūn shòu,yù shān sān xiàn chūn hóng tòu。
银鸭金鹅言待谁,隋家岳渎皇家有。yín yā jīn é yán dài shuí,suí jiā yuè dú huáng jiā yǒu。
珊瑚座上凌香云,凤?龙炙猩猩唇。shān hú zuò shàng líng xiāng yún,fèng chǎn lóng zhì xīng xīng chún。
芝兰此日不倾倒,南山白石皆贤人。zhī lán cǐ rì bù qīng dào,nán shān bái shí jiē xián rén。
文康调笑麒麟起,一曲飞龙寿天地。wén kāng diào xiào qí lín qǐ,yī qū fēi lóng shòu tiān dì。

巫山高

陈陶

玉峰青云十二枝,金母和云赐瑶姬。yù fēng qīng yún shí èr zhī,jīn mǔ hé yún cì yáo jī。
花宫磊砢楚宫外,列仙八面星斗垂。huā gōng lěi kē chǔ gōng wài,liè xiān bā miàn xīng dòu chuí。
秀色无双怨三峡,春风几梦襄王猎。xiù sè wú shuāng yuàn sān xiá,chūn fēng jǐ mèng xiāng wáng liè。
青鸾不在懒吹箫,斑竹题诗寄江妾。qīng luán bù zài lǎn chuī xiāo,bān zhú tí shī jì jiāng qiè。
飘飖丝散巴子天,苔裳玉辔红霞幡。piāo yáo sī sàn bā zi tiān,tái shang yù pèi hóng xiá fān。
归时白帝掩青琐,琼枝草草遗湘烟。guī shí bái dì yǎn qīng suǒ,qióng zhī cǎo cǎo yí xiāng yān。

关山月

陈陶

昔年嫖姚护羌月,今照嫖姚双鬓雪。xī nián piáo yáo hù qiāng yuè,jīn zhào piáo yáo shuāng bìn xuě。
青冢曾无尺寸归,锦书多记穷荒骨。qīng zhǒng céng wú chǐ cùn guī,jǐn shū duō jì qióng huāng gǔ。
百战金疮体沙碛,乡心一片悬秋碧。bǎi zhàn jīn chuāng tǐ shā qì,xiāng xīn yī piàn xuán qiū bì。
汉城应期破镜时,胡尘万里婵娟隔。hàn chéng yīng qī pò jìng shí,hú chén wàn lǐ chán juān gé。
度碛冲云朔风起,边笳欲晚生青珥。dù qì chōng yún shuò fēng qǐ,biān jiā yù wǎn shēng qīng ěr。
陇上横吹霜色刀,何年断得匈奴臂。lǒng shàng héng chuī shuāng sè dāo,hé nián duàn dé xiōng nú bì。

有所思

陈陶

欲唱玄云曲,知音复谁是。yù chàng xuán yún qū,zhī yīn fù shuí shì。
采掇情未来,临池画春水。cǎi duō qíng wèi lái,lín chí huà chūn shuǐ。

续古二十九首

陈陶

大尧登宝位,麟凤焕宸居。dà yáo dēng bǎo wèi,lín fèng huàn chén jū。
海曲沾恩泽,还生比目鱼。hǎi qū zhān ēn zé,hái shēng bǐ mù yú。
生值揖逊历,长歌东南春。shēng zhí yī xùn lì,zhǎng gē dōng nán chūn。
钓鳌年三十,未见天子巡。diào áo nián sān shí,wèi jiàn tiān zi xún。
轩辕承化日,群凤戏池台。xuān yuán chéng huà rì,qún fèng xì chí tái。
大朴衰丧后,仲尼生不来。dà pǔ shuāi sàng hòu,zhòng ní shēng bù lái。
大道归孟门,萧兰日争长。dà dào guī mèng mén,xiāo lán rì zhēng zhǎng。
想得巢居时,碧江应无浪。xiǎng dé cháo jū shí,bì jiāng yīng wú làng。
矻矻蓬舍下,慕君麒麟阁。kū kū péng shě xià,mù jūn qí lín gé。
笑杀王子乔,寥天乘白鹤。xiào shā wáng zi qiáo,liáo tiān chéng bái hè。
杳杳巫峡云,悠悠汉江水。yǎo yǎo wū xiá yún,yōu yōu hàn jiāng shuǐ。
愁杀几少年,春风相忆地。chóu shā jǐ shǎo nián,chūn fēng xiāng yì dì。
吴洲采芳客,桂棹木兰船。wú zhōu cǎi fāng kè,guì zhào mù lán chuán。
日晚欲有寄,裴回春风前。rì wǎn yù yǒu jì,péi huí chūn fēng qián。
仙家风景晏,浮世年华速。xiān jiā fēng jǐng yàn,fú shì nián huá sù。
邂逅汉武时,蟠桃海东熟。xiè hòu hàn wǔ shí,pán táo hǎi dōng shú。
南国珊瑚树,好裁天马鞭。nán guó shān hú shù,hǎo cái tiān mǎ biān。
鱼龙不解语,海曲空蝉娟。yú lóng bù jiě yǔ,hǎi qū kōng chán juān。
周穆恣游幸,横天驱八龙。zhōu mù zì yóu xìng,héng tiān qū bā lóng。
宁知泰山下,日日望登封。níng zhī tài shān xià,rì rì wàng dēng fēng。
秦国饶罗网,中原绝麟凤。qín guó ráo luó wǎng,zhōng yuán jué lín fèng。
万乘巡海回,鲍鱼空相送。wàn chéng xún hǎi huí,bào yú kōng xiāng sòng。
秦家无庙略,遮虏续长城。qín jiā wú miào lüè,zhē lǔ xù zhǎng chéng。
万姓陇头死,中原荆棘生。wàn xìng lǒng tóu sǐ,zhōng yuán jīng jí shēng。
秦作东海桥,中州鬼辛苦。qín zuò dōng hǎi qiáo,zhōng zhōu guǐ xīn kǔ。
纵得跨蓬莱,群仙亦飞去。zòng dé kuà péng lái,qún xiān yì fēi qù。
隋炀弃中国,龙舟巡海涯。suí yáng qì zhōng guó,lóng zhōu xún hǎi yá。
春风广陵苑,不见秦宫花。chūn fēng guǎng líng yuàn,bù jiàn qín gōng huā。
范子相句践,灭吴成大勋。fàn zi xiāng jù jiàn,miè wú chéng dà xūn。
虽然五湖去,终愧磻溪云。suī rán wǔ hú qù,zhōng kuì pán xī yún。
麟凤识翔蛰,圣贤明卷舒。lín fèng shí xiáng zhé,shèng xián míng juǎn shū。
哀哉嵇叔夜,智不及鶢鶋。āi zāi jī shū yè,zhì bù jí yuán jū。
战地三尺骨,将军一身贵。zhàn dì sān chǐ gǔ,jiāng jūn yī shēn guì。
自古若吊冤,落花少于泪。zì gǔ ruò diào yuān,luò huā shǎo yú lèi。
楚国千里旱,土龙日已多。chǔ guó qiān lǐ hàn,tǔ lóng rì yǐ duō。
九谷竟枯死,好云闲嵯峨。jiǔ gǔ jìng kū sǐ,hǎo yún xián cuó é。
汉家三殿色,恩泽若飘风。hàn jiā sān diàn sè,ēn zé ruò piāo fēng。
今日黄金屋,明朝长信宫。jīn rì huáng jīn wū,míng cháo zhǎng xìn gōng。
南园杏花发,北渚梅花落。nán yuán xìng huā fā,běi zhǔ méi huā luò。
吴女妒西施,容华日消铄。wú nǚ dù xī shī,róng huá rì xiāo shuò。
山鸡理毛羽,自言胜乌鸢。shān jī lǐ máo yǔ,zì yán shèng wū yuān。
一朝逢鸑鷟,羞死南海边。yī cháo féng yuè zhuó,xiū sǐ nán hǎi biān。
秦家卷衣贵,本是倡家子。qín jiā juǎn yī guì,běn shì chàng jiā zi。
金殿一承恩,貂蝉满乡里。jīn diàn yī chéng ēn,diāo chán mǎn xiāng lǐ。
魏宫薛家女,秀色倾三殿。wèi gōng xuē jiā nǚ,xiù sè qīng sān diàn。
武帝鼎湖归,一身似秋扇。wǔ dì dǐng hú guī,yī shēn shì qiū shàn。
婵娟越机里,织得双栖凤。chán juān yuè jī lǐ,zhī dé shuāng qī fèng。
慰此殊世花,金梭忽停弄。wèi cǐ shū shì huā,jīn suō hū tíng nòng。
学古三十载,犹依白云居。xué gǔ sān shí zài,yóu yī bái yún jū。
每览班超传,令人慵读书。měi lǎn bān chāo chuán,lìng rén yōng dú shū。
雄剑久濩落,夜吟秋风起。xióng jiàn jiǔ huò luò,yè yín qiū fēng qǐ。
不是懒为龙,此非延平水。bù shì lǎn wèi lóng,cǐ fēi yán píng shuǐ。
朝为杨柳色,暮作芙蓉好。cháo wèi yáng liǔ sè,mù zuò fú róng hǎo。
春风若有情,江山相逐老。chūn fēng ruò yǒu qíng,jiāng shān xiāng zhú lǎo。
景龙临太极,五凤当庭舞。jǐng lóng lín tài jí,wǔ fèng dāng tíng wǔ。
谁信壁间梭,升天作云雨。shuí xìn bì jiān suō,shēng tiān zuò yún yǔ。
曾梦诸侯笑,康囚议脱枷。céng mèng zhū hóu xiào,kāng qiú yì tuō jiā。
千根池底藕,一朵火中花。qiān gēn chí dǐ ǒu,yī duǒ huǒ zhōng huā。

鸡鸣曲

陈陶

鸡声春晓上林中,一声惊落虾蟆宫。jī shēng chūn xiǎo shàng lín zhōng,yī shēng jīng luò xiā má gōng。
二声唤破枕边梦,三声行人烟海红。èr shēng huàn pò zhěn biān mèng,sān shēng xíng rén yān hǎi hóng。
平旦慵将百雏语,蓬松锦绣当阳处。píng dàn yōng jiāng bǎi chú yǔ,péng sōng jǐn xiù dāng yáng chù。
愧君饮食长相呼,为君昼鸣下高树。kuì jūn yǐn shí zhǎng xiāng hū,wèi jūn zhòu míng xià gāo shù。

古镜篇

陈陶

紫皇玉镜蟾蜍字,堕地千年光不死。zǐ huáng yù jìng chán chú zì,duò dì qiān nián guāng bù sǐ。
发匣身沈古井寒,fā xiá shēn shěn gǔ jǐng hán,
悬台日照愁成水。xuán tái rì zhào chóu chéng shuǐ。
海户山窗几梳绾,菱花开落何人见。hǎi hù shān chuāng jǐ shū wǎn,líng huā kāi luò hé rén jiàn。
野老曾耕太白星,神狐夜哭秋天片。yě lǎo céng gēng tài bái xīng,shén hú yè kū qiū tiān piàn。
下国青铜旋磨灭,xià guó qīng tóng xuán mó miè,
回鸾万影成枯骨。huí luán wàn yǐng chéng kū gǔ。
会待搏风雨泬寥,长恐莓苔蚀明月。huì dài bó fēng yǔ jué liáo,zhǎng kǒng méi tái shí míng yuè。
112«2345678