古诗词

种兰

陈陶

种兰幽谷底,四远闻馨香。zhǒng lán yōu gǔ dǐ,sì yuǎn wén xīn xiāng。
春风长养深,枝叶趁人长。chūn fēng zhǎng yǎng shēn,zhī yè chèn rén zhǎng。
智水润其根,仁锄护其芳。zhì shuǐ rùn qí gēn,rén chú hù qí fāng。
蒿藜不生地,恶鸟弓已藏。hāo lí bù shēng dì,è niǎo gōng yǐ cáng。
椒桂夹四隅,茅茨居中央。jiāo guì jiā sì yú,máo cí jū zhōng yāng。
左邻桃花坞,右接莲子塘。zuǒ lín táo huā wù,yòu jiē lián zi táng。
一月薰手足,两月薰衣裳。yī yuè xūn shǒu zú,liǎng yuè xūn yī shang。
三月薰肌骨,四月薰心肠。sān yuè xūn jī gǔ,sì yuè xūn xīn cháng。
幽人饥如何,采兰充糇粮。yōu rén jī rú hé,cǎi lán chōng hóu liáng。
幽人渴如何,酝兰为酒浆。yōu rén kě rú hé,yùn lán wèi jiǔ jiāng。
地无青苗租,白日如散王。dì wú qīng miáo zū,bái rì rú sàn wáng。
不尝仙人药,端坐红霞房。bù cháng xiān rén yào,duān zuò hóng xiá fáng。
日夕望美人,佩花正煌煌。rì xī wàng měi rén,pèi huā zhèng huáng huáng。
美人久不来,佩花徒生光。měi rén jiǔ bù lái,pèi huā tú shēng guāng。
刈穫及葳蕤,无令见雪霜。yì huò jí wēi ruí,wú lìng jiàn xuě shuāng。
清芬信神鬼,一叶岂可忘。qīng fēn xìn shén guǐ,yī yè qǐ kě wàng。
举头愧青天,鼓腹咏时康。jǔ tóu kuì qīng tiān,gǔ fù yǒng shí kāng。
下有贤公卿,上有圣明王。xià yǒu xián gōng qīng,shàng yǒu shèng míng wáng。
无阶答风雨,愿献兰一筐。wú jiē dá fēng yǔ,yuàn xiàn lán yī kuāng。
陈陶

陈陶

陈陶(约公元812—约885年):字嵩伯,号三教布衣。《全唐诗》卷七百四十五“陈陶”传作“岭南(一云鄱阳,一云剑浦)人”。然而从其《闽川梦归》等诗题,以及称建水(在今福建南平市东南,即闽江上游)一带山水为“家山”(《投赠福建路罗中丞》)来看,当是剑浦(今福建南平)人,而岭南(今广东广西一带)或鄱阳(今江西波阳)只是他的祖籍。早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宗大中(847—860年)时,隐居洪州西山(在今江西新建县西),后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。 陈陶的作品>>

猜您喜欢

竹十一首

陈陶

不厌东溪绿玉君,天坛双凤有时闻。bù yàn dōng xī lǜ yù jūn,tiān tán shuāng fèng yǒu shí wén。
一峰晓似朝仙处,青节森森倚绛云。yī fēng xiǎo shì cháo xiān chù,qīng jié sēn sēn yǐ jiàng yún。

竹十一首

陈陶

万枝朝露学潇湘,杳霭孤亭白石凉。wàn zhī cháo lù xué xiāo xiāng,yǎo ǎi gū tíng bái shí liáng。
谁道乖龙不得雨,春雷入地马鞭狂。shuí dào guāi lóng bù dé yǔ,chūn léi rù dì mǎ biān kuáng。

竹十一首

陈陶

啸入新篁一里行,万竿如瓮锁龙泓。xiào rù xīn huáng yī lǐ xíng,wàn gān rú wèng suǒ lóng hóng。
惊巢翡翠无寻处,闲倚云根刻姓名。jīng cháo fěi cuì wú xún chù,xián yǐ yún gēn kè xìng míng。

竹十一首

陈陶

青岚帚亚思吾祖,绿润偏多忆蔡邕。qīng lán zhǒu yà sī wú zǔ,lǜ rùn piān duō yì cài yōng。
长听南园风雨夜,恐生鳞甲尽为龙。zhǎng tīng nán yuán fēng yǔ yè,kǒng shēng lín jiǎ jǐn wèi lóng。

竹十一首

陈陶

迸玉闲抽上钓矶,翠苗番次脱霞衣。bèng yù xián chōu shàng diào jī,cuì miáo fān cì tuō xiá yī。
山童泥乞青骢马,骑过春泉掣手飞。shān tóng ní qǐ qīng cōng mǎ,qí guò chūn quán chè shǒu fēi。

竹十一首

陈陶

须题内史琅玕坞,几醉山阳瑟瑟村。xū tí nèi shǐ láng gān wù,jǐ zuì shān yáng sè sè cūn。
剩养万茎将扫俗,莫教凡鸟闹云门。shèng yǎng wàn jīng jiāng sǎo sú,mò jiào fán niǎo nào yún mén。

竹十一首

陈陶

一溪云母间灵花,似到封侯逸士家。yī xī yún mǔ jiān líng huā,shì dào fēng hóu yì shì jiā。
谁识雌雄九成律,子乔丹井在深涯。shuí shí cí xióng jiǔ chéng lǜ,zi qiáo dān jǐng zài shēn yá。

竹十一首

陈陶

燕燕雏时紫米香,野溪羞色过东墙。yàn yàn chú shí zǐ mǐ xiāng,yě xī xiū sè guò dōng qiáng。
诸儿莫拗成蹊笋,从结高笼养凤皇。zhū ér mò ǎo chéng qī sǔn,cóng jié gāo lóng yǎng fèng huáng。

竹十一首

陈陶

一节呼龙万里秋,数茎垂海六鳌愁。yī jié hū lóng wàn lǐ qiū,shù jīng chuí hǎi liù áo chóu。
更须瀑布峰前种,云里阑干过子猷。gèng xū pù bù fēng qián zhǒng,yún lǐ lán gàn guò zi yóu。

竹十一首

陈陶

丘壑谁堪话碧鲜,静寻春谱认婵娟。qiū hè shuí kān huà bì xiān,jìng xún chūn pǔ rèn chán juān。
会当小杀青瑶简,图写龟鱼把上天。huì dāng xiǎo shā qīng yáo jiǎn,tú xiě guī yú bǎ shàng tiān。

竹十一首

陈陶

玄圃千春闭玉丛,湛阳一祖碧云空。xuán pǔ qiān chūn bì yù cóng,zhàn yáng yī zǔ bì yún kōng。
不须骚屑愁江岛,今日南枝在国风。bù xū sāo xiè chóu jiāng dǎo,jīn rì nán zhī zài guó fēng。

江上逢故人

陈陶

十年蓬转金陵道,长哭青云身不早。shí nián péng zhuǎn jīn líng dào,zhǎng kū qīng yún shēn bù zǎo。
故乡逢尽白头人,清江颜色何曾老。gù xiāng féng jǐn bái tóu rén,qīng jiāng yán sè hé céng lǎo。

水调词十首

陈陶

黠虏迢迢未肯和,五陵年少重横戈。xiá lǔ tiáo tiáo wèi kěn hé,wǔ líng nián shǎo zhòng héng gē。
谁家不结空闺恨,玉箸阑干妾最多。shuí jiā bù jié kōng guī hèn,yù zhù lán gàn qiè zuì duō。

水调词十首

陈陶

羽管慵调怨别离,西园新月伴愁眉。yǔ guǎn yōng diào yuàn bié lí,xī yuán xīn yuè bàn chóu méi。
容华不分随年去,独有妆楼明镜知。róng huá bù fēn suí nián qù,dú yǒu zhuāng lóu míng jìng zhī。

水调词十首

陈陶

忆饯良人玉塞行,梨花三见换啼莺。yì jiàn liáng rén yù sāi xíng,lí huā sān jiàn huàn tí yīng。
边场岂得胜闺阁,莫逞雕弓过一生。biān chǎng qǐ dé shèng guī gé,mò chěng diāo gōng guò yī shēng。
1121234567»