古诗词

续古二十九首

陈陶

大尧登宝位,麟凤焕宸居。dà yáo dēng bǎo wèi,lín fèng huàn chén jū。
海曲沾恩泽,还生比目鱼。hǎi qū zhān ēn zé,hái shēng bǐ mù yú。
生值揖逊历,长歌东南春。shēng zhí yī xùn lì,zhǎng gē dōng nán chūn。
钓鳌年三十,未见天子巡。diào áo nián sān shí,wèi jiàn tiān zi xún。
轩辕承化日,群凤戏池台。xuān yuán chéng huà rì,qún fèng xì chí tái。
大朴衰丧后,仲尼生不来。dà pǔ shuāi sàng hòu,zhòng ní shēng bù lái。
大道归孟门,萧兰日争长。dà dào guī mèng mén,xiāo lán rì zhēng zhǎng。
想得巢居时,碧江应无浪。xiǎng dé cháo jū shí,bì jiāng yīng wú làng。
矻矻蓬舍下,慕君麒麟阁。kū kū péng shě xià,mù jūn qí lín gé。
笑杀王子乔,寥天乘白鹤。xiào shā wáng zi qiáo,liáo tiān chéng bái hè。
杳杳巫峡云,悠悠汉江水。yǎo yǎo wū xiá yún,yōu yōu hàn jiāng shuǐ。
愁杀几少年,春风相忆地。chóu shā jǐ shǎo nián,chūn fēng xiāng yì dì。
吴洲采芳客,桂棹木兰船。wú zhōu cǎi fāng kè,guì zhào mù lán chuán。
日晚欲有寄,裴回春风前。rì wǎn yù yǒu jì,péi huí chūn fēng qián。
仙家风景晏,浮世年华速。xiān jiā fēng jǐng yàn,fú shì nián huá sù。
邂逅汉武时,蟠桃海东熟。xiè hòu hàn wǔ shí,pán táo hǎi dōng shú。
南国珊瑚树,好裁天马鞭。nán guó shān hú shù,hǎo cái tiān mǎ biān。
鱼龙不解语,海曲空蝉娟。yú lóng bù jiě yǔ,hǎi qū kōng chán juān。
周穆恣游幸,横天驱八龙。zhōu mù zì yóu xìng,héng tiān qū bā lóng。
宁知泰山下,日日望登封。níng zhī tài shān xià,rì rì wàng dēng fēng。
秦国饶罗网,中原绝麟凤。qín guó ráo luó wǎng,zhōng yuán jué lín fèng。
万乘巡海回,鲍鱼空相送。wàn chéng xún hǎi huí,bào yú kōng xiāng sòng。
秦家无庙略,遮虏续长城。qín jiā wú miào lüè,zhē lǔ xù zhǎng chéng。
万姓陇头死,中原荆棘生。wàn xìng lǒng tóu sǐ,zhōng yuán jīng jí shēng。
秦作东海桥,中州鬼辛苦。qín zuò dōng hǎi qiáo,zhōng zhōu guǐ xīn kǔ。
纵得跨蓬莱,群仙亦飞去。zòng dé kuà péng lái,qún xiān yì fēi qù。
隋炀弃中国,龙舟巡海涯。suí yáng qì zhōng guó,lóng zhōu xún hǎi yá。
春风广陵苑,不见秦宫花。chūn fēng guǎng líng yuàn,bù jiàn qín gōng huā。
范子相句践,灭吴成大勋。fàn zi xiāng jù jiàn,miè wú chéng dà xūn。
虽然五湖去,终愧磻溪云。suī rán wǔ hú qù,zhōng kuì pán xī yún。
麟凤识翔蛰,圣贤明卷舒。lín fèng shí xiáng zhé,shèng xián míng juǎn shū。
哀哉嵇叔夜,智不及鶢鶋。āi zāi jī shū yè,zhì bù jí yuán jū。
战地三尺骨,将军一身贵。zhàn dì sān chǐ gǔ,jiāng jūn yī shēn guì。
自古若吊冤,落花少于泪。zì gǔ ruò diào yuān,luò huā shǎo yú lèi。
楚国千里旱,土龙日已多。chǔ guó qiān lǐ hàn,tǔ lóng rì yǐ duō。
九谷竟枯死,好云闲嵯峨。jiǔ gǔ jìng kū sǐ,hǎo yún xián cuó é。
汉家三殿色,恩泽若飘风。hàn jiā sān diàn sè,ēn zé ruò piāo fēng。
今日黄金屋,明朝长信宫。jīn rì huáng jīn wū,míng cháo zhǎng xìn gōng。
南园杏花发,北渚梅花落。nán yuán xìng huā fā,běi zhǔ méi huā luò。
吴女妒西施,容华日消铄。wú nǚ dù xī shī,róng huá rì xiāo shuò。
山鸡理毛羽,自言胜乌鸢。shān jī lǐ máo yǔ,zì yán shèng wū yuān。
一朝逢鸑鷟,羞死南海边。yī cháo féng yuè zhuó,xiū sǐ nán hǎi biān。
秦家卷衣贵,本是倡家子。qín jiā juǎn yī guì,běn shì chàng jiā zi。
金殿一承恩,貂蝉满乡里。jīn diàn yī chéng ēn,diāo chán mǎn xiāng lǐ。
魏宫薛家女,秀色倾三殿。wèi gōng xuē jiā nǚ,xiù sè qīng sān diàn。
武帝鼎湖归,一身似秋扇。wǔ dì dǐng hú guī,yī shēn shì qiū shàn。
婵娟越机里,织得双栖凤。chán juān yuè jī lǐ,zhī dé shuāng qī fèng。
慰此殊世花,金梭忽停弄。wèi cǐ shū shì huā,jīn suō hū tíng nòng。
学古三十载,犹依白云居。xué gǔ sān shí zài,yóu yī bái yún jū。
每览班超传,令人慵读书。měi lǎn bān chāo chuán,lìng rén yōng dú shū。
雄剑久濩落,夜吟秋风起。xióng jiàn jiǔ huò luò,yè yín qiū fēng qǐ。
不是懒为龙,此非延平水。bù shì lǎn wèi lóng,cǐ fēi yán píng shuǐ。
朝为杨柳色,暮作芙蓉好。cháo wèi yáng liǔ sè,mù zuò fú róng hǎo。
春风若有情,江山相逐老。chūn fēng ruò yǒu qíng,jiāng shān xiāng zhú lǎo。
景龙临太极,五凤当庭舞。jǐng lóng lín tài jí,wǔ fèng dāng tíng wǔ。
谁信壁间梭,升天作云雨。shuí xìn bì jiān suō,shēng tiān zuò yún yǔ。
曾梦诸侯笑,康囚议脱枷。céng mèng zhū hóu xiào,kāng qiú yì tuō jiā。
千根池底藕,一朵火中花。qiān gēn chí dǐ ǒu,yī duǒ huǒ zhōng huā。
陈陶

陈陶

陈陶(约公元812—约885年):字嵩伯,号三教布衣。《全唐诗》卷七百四十五“陈陶”传作“岭南(一云鄱阳,一云剑浦)人”。然而从其《闽川梦归》等诗题,以及称建水(在今福建南平市东南,即闽江上游)一带山水为“家山”(《投赠福建路罗中丞》)来看,当是剑浦(今福建南平)人,而岭南(今广东广西一带)或鄱阳(今江西波阳)只是他的祖籍。早年游学长安,善天文历象,尤工诗。举进士不第,遂恣游名山。唐宣宗大中(847—860年)时,隐居洪州西山(在今江西新建县西),后不知所终。有诗十卷,已散佚,后人辑有《陈嵩伯诗集》一卷。 陈陶的作品>>

猜您喜欢

竹十一首

陈陶

不厌东溪绿玉君,天坛双凤有时闻。bù yàn dōng xī lǜ yù jūn,tiān tán shuāng fèng yǒu shí wén。
一峰晓似朝仙处,青节森森倚绛云。yī fēng xiǎo shì cháo xiān chù,qīng jié sēn sēn yǐ jiàng yún。

竹十一首

陈陶

万枝朝露学潇湘,杳霭孤亭白石凉。wàn zhī cháo lù xué xiāo xiāng,yǎo ǎi gū tíng bái shí liáng。
谁道乖龙不得雨,春雷入地马鞭狂。shuí dào guāi lóng bù dé yǔ,chūn léi rù dì mǎ biān kuáng。

竹十一首

陈陶

啸入新篁一里行,万竿如瓮锁龙泓。xiào rù xīn huáng yī lǐ xíng,wàn gān rú wèng suǒ lóng hóng。
惊巢翡翠无寻处,闲倚云根刻姓名。jīng cháo fěi cuì wú xún chù,xián yǐ yún gēn kè xìng míng。

竹十一首

陈陶

青岚帚亚思吾祖,绿润偏多忆蔡邕。qīng lán zhǒu yà sī wú zǔ,lǜ rùn piān duō yì cài yōng。
长听南园风雨夜,恐生鳞甲尽为龙。zhǎng tīng nán yuán fēng yǔ yè,kǒng shēng lín jiǎ jǐn wèi lóng。

竹十一首

陈陶

迸玉闲抽上钓矶,翠苗番次脱霞衣。bèng yù xián chōu shàng diào jī,cuì miáo fān cì tuō xiá yī。
山童泥乞青骢马,骑过春泉掣手飞。shān tóng ní qǐ qīng cōng mǎ,qí guò chūn quán chè shǒu fēi。

竹十一首

陈陶

须题内史琅玕坞,几醉山阳瑟瑟村。xū tí nèi shǐ láng gān wù,jǐ zuì shān yáng sè sè cūn。
剩养万茎将扫俗,莫教凡鸟闹云门。shèng yǎng wàn jīng jiāng sǎo sú,mò jiào fán niǎo nào yún mén。

竹十一首

陈陶

一溪云母间灵花,似到封侯逸士家。yī xī yún mǔ jiān líng huā,shì dào fēng hóu yì shì jiā。
谁识雌雄九成律,子乔丹井在深涯。shuí shí cí xióng jiǔ chéng lǜ,zi qiáo dān jǐng zài shēn yá。

竹十一首

陈陶

燕燕雏时紫米香,野溪羞色过东墙。yàn yàn chú shí zǐ mǐ xiāng,yě xī xiū sè guò dōng qiáng。
诸儿莫拗成蹊笋,从结高笼养凤皇。zhū ér mò ǎo chéng qī sǔn,cóng jié gāo lóng yǎng fèng huáng。

竹十一首

陈陶

一节呼龙万里秋,数茎垂海六鳌愁。yī jié hū lóng wàn lǐ qiū,shù jīng chuí hǎi liù áo chóu。
更须瀑布峰前种,云里阑干过子猷。gèng xū pù bù fēng qián zhǒng,yún lǐ lán gàn guò zi yóu。

竹十一首

陈陶

丘壑谁堪话碧鲜,静寻春谱认婵娟。qiū hè shuí kān huà bì xiān,jìng xún chūn pǔ rèn chán juān。
会当小杀青瑶简,图写龟鱼把上天。huì dāng xiǎo shā qīng yáo jiǎn,tú xiě guī yú bǎ shàng tiān。

竹十一首

陈陶

玄圃千春闭玉丛,湛阳一祖碧云空。xuán pǔ qiān chūn bì yù cóng,zhàn yáng yī zǔ bì yún kōng。
不须骚屑愁江岛,今日南枝在国风。bù xū sāo xiè chóu jiāng dǎo,jīn rì nán zhī zài guó fēng。

江上逢故人

陈陶

十年蓬转金陵道,长哭青云身不早。shí nián péng zhuǎn jīn líng dào,zhǎng kū qīng yún shēn bù zǎo。
故乡逢尽白头人,清江颜色何曾老。gù xiāng féng jǐn bái tóu rén,qīng jiāng yán sè hé céng lǎo。

水调词十首

陈陶

黠虏迢迢未肯和,五陵年少重横戈。xiá lǔ tiáo tiáo wèi kěn hé,wǔ líng nián shǎo zhòng héng gē。
谁家不结空闺恨,玉箸阑干妾最多。shuí jiā bù jié kōng guī hèn,yù zhù lán gàn qiè zuì duō。

水调词十首

陈陶

羽管慵调怨别离,西园新月伴愁眉。yǔ guǎn yōng diào yuàn bié lí,xī yuán xīn yuè bàn chóu méi。
容华不分随年去,独有妆楼明镜知。róng huá bù fēn suí nián qù,dú yǒu zhuāng lóu míng jìng zhī。

水调词十首

陈陶

忆饯良人玉塞行,梨花三见换啼莺。yì jiàn liáng rén yù sāi xíng,lí huā sān jiàn huàn tí yīng。
边场岂得胜闺阁,莫逞雕弓过一生。biān chǎng qǐ dé shèng guī gé,mò chěng diāo gōng guò yī shēng。
1121234567»