古诗词

垂丝钓九月七日自寿

陈亮

菊花细雨。jú huā xì yǔ。
萧萧红蓼汀渚。xiāo xiāo hóng liǎo tīng zhǔ。
景物渐幽,风致如许。jǐng wù jiàn yōu,fēng zhì rú xǔ。
秋未暮。qiū wèi mù。
又值吾初度。yòu zhí wú chū dù。
看天宇。kàn tiān yǔ。
正澄清欲往。zhèng chéng qīng yù wǎng。
登高未也,红尘当面飞舞。dēng gāo wèi yě,hóng chén dāng miàn fēi wǔ。
几人吊古。jǐ rén diào gǔ。
乌帽牢收取。wū mào láo shōu qǔ。
短发还羞觑。duǎn fā hái xiū qù。
遐寿身。xiá shòu shēn。
近五云深处。jìn wǔ yún shēn chù。
陈亮

陈亮

陈亮(1143—1194)原名汝能,后改名陈亮,字同甫,号龙川,婺州永康(今属浙江)人。婺州以解头荐,因上《中兴五论》,奏入不报。孝宗淳熙五年,诣阙上书论国事。后曾两次被诬入狱。绍熙四年光宗策进士第一,状元。授签书建康府判官公事,未行而卒,谥号文毅。所作政论气势纵横,词作豪放,有《龙川文集》《龙川词》,宋史有传。 陈亮的作品>>

猜您喜欢

谪仙歌

陈亮

李白字太白,清风肺腑明月魄。lǐ bái zì tài bái,qīng fēng fèi fǔ míng yuè pò。
扬鞭独步止一人,我诵太白手屡拍。yáng biān dú bù zhǐ yī rén,wǒ sòng tài bái shǒu lǚ pāi。
尝闻太白长庚星,夜半星在天上明。cháng wén tài bái zhǎng gēng xīng,yè bàn xīng zài tiān shàng míng。
仰天高声叫李白,星边不见白应声。yǎng tiān gāo shēng jiào lǐ bái,xīng biān bù jiàn bái yīng shēng。
又疑白星是酒星,银河酿酒天上倾。yòu yí bái xīng shì jiǔ xīng,yín hé niàng jiǔ tiān shàng qīng。
奈无两翅飞见白,王母池边任解酲。nài wú liǎng chì fēi jiàn bái,wáng mǔ chí biān rèn jiě chéng。
欲游金陵自采石,玩月乘舟归赤壁。yù yóu jīn líng zì cǎi shí,wán yuè chéng zhōu guī chì bì。
欲上箕山首阳巅,看白餐雪水底眠紫烟。yù shàng jī shān shǒu yáng diān,kàn bái cān xuě shuǐ dǐ mián zǐ yān。
又不知在何处,漱瑶泉,酌霞杯。yòu bù zhī zài hé chù,shù yáo quán,zhuó xiá bēi。
怅望不见骑鹤来,白也如今安在哉。chàng wàng bù jiàn qí hè lái,bái yě rú jīn ān zài zāi。
我生恨不与同时,死犹喜得见其诗。wǒ shēng hèn bù yǔ tóng shí,sǐ yóu xǐ dé jiàn qí shī。
岂特文章惟足法,凛凛气节安可移。qǐ tè wén zhāng wéi zú fǎ,lǐn lǐn qì jié ān kě yí。
金銮殿上一篇颂,沉香亭里行乐词。jīn luán diàn shàng yī piān sòng,chén xiāng tíng lǐ xíng lè cí。
此特太白细事耳,他人所知吾亦知。cǐ tè tài bái xì shì ěr,tā rén suǒ zhī wú yì zhī。
脱靴奴使高力士,辞官妾视杨贵妃。tuō xuē nú shǐ gāo lì shì,cí guān qiè shì yáng guì fēi。
此真太白大节处,他人不知吾亦知。cǐ zhēn tài bái dà jié chù,tā rén bù zhī wú yì zhī。
歌其什,鬼神泣,解使青冢枯骨立。gē qí shén,guǐ shén qì,jiě shǐ qīng zhǒng kū gǔ lì。
呼其名,鬼神惊,惟有群仙侧耳听。hū qí míng,guǐ shén jīng,wéi yǒu qún xiān cè ěr tīng。
我今去取昆山玉,将白仪形好雕琢。wǒ jīn qù qǔ kūn shān yù,jiāng bái yí xíng hǎo diāo zuó。
四方上下常相随,江东渭北休兴思。sì fāng shàng xià cháng xiāng suí,jiāng dōng wèi běi xiū xīng sī。
会须乞我乾坤造化儿,使我笔下光焰万丈长虹飞。huì xū qǐ wǒ qián kūn zào huà ér,shǐ wǒ bǐ xià guāng yàn wàn zhàng zhǎng hóng fēi。

赠刘改之

陈亮

刘郎饮酒如渴虹,一饮涧壑俱成空。liú láng yǐn jiǔ rú kě hóng,yī yǐn jiàn hè jù chéng kōng。
胸中磊磈浇不下,时吐劲气嘘青红。xiōng zhōng lěi wěi jiāo bù xià,shí tǔ jìn qì xū qīng hóng。
刘郎吟诗如饮酒,淋漓醉墨濡其首。liú láng yín shī rú yǐn jiǔ,lín lí zuì mò rú qí shǒu。
笑鞭列缺起丰隆,变化风雷一挥手。xiào biān liè quē qǐ fēng lóng,biàn huà fēng léi yī huī shǒu。
吟诗饮酒总馀事,试问刘郎一何有。yín shī yǐn jiǔ zǒng yú shì,shì wèn liú láng yī hé yǒu。
刘郎才如万乘器,落濩轮囷难自致。liú láng cái rú wàn chéng qì,luò huò lún qūn nán zì zhì。
彊亲举予作书生,却笑书生败人意。jiàng qīn jǔ yǔ zuò shū shēng,què xiào shū shēng bài rén yì。
合骑快马健如龙,少年追逐曹景宗。hé qí kuài mǎ jiàn rú lóng,shǎo nián zhuī zhú cáo jǐng zōng。
弓弦霹雳饿鸮叫,鼻尖出火耳生风。gōng xián pī lì è xiāo jiào,bí jiān chū huǒ ěr shēng fēng。
安能规行复矩步,敛袂厌厌作新妇。ān néng guī xíng fù jǔ bù,liǎn mèi yàn yàn zuò xīn fù。
黄金挥尽气愈张,男儿龙变那可量。huáng jīn huī jǐn qì yù zhāng,nán ér lóng biàn nà kě liàng。
会须斫取契丹首,金甲牙旗归故乡。huì xū zhuó qǔ qì dān shǒu,jīn jiǎ yá qí guī gù xiāng。
77123456