古诗词

读襄阳耆旧传因作诗五百言寄皮袭美

陆龟蒙

汉皋古来雄,山水天下秀。hàn gāo gǔ lái xióng,shān shuǐ tiān xià xiù。
高当轸翼分,化作英髦囿。gāo dāng zhěn yì fēn,huà zuò yīng máo yòu。
暴秦之前人,灰灭不可究。bào qín zhī qián rén,huī miè bù kě jiū。
自从宋生贤,特立冠耆旧。zì cóng sòng shēng xián,tè lì guān qí jiù。
离骚既日月,九辩即列宿。lí sāo jì rì yuè,jiǔ biàn jí liè sù。
卓哉悲秋辞,合在风雅右。zhuó zāi bēi qiū cí,hé zài fēng yǎ yòu。
庞公乐幽隐,辟聘无所就。páng gōng lè yōu yǐn,pì pìn wú suǒ jiù。
祗爱鹿门泉,泠泠倚岩漱。zhī ài lù mén quán,líng líng yǐ yán shù。
孔明卧龙者,潜伏躬耕耨。kǒng míng wò lóng zhě,qián fú gōng gēng nòu。
忽遭玄德云,遂起鳞角斗。hū zāo xuán dé yún,suì qǐ lín jiǎo dòu。
三胡节皆峻,二习名亦茂。sān hú jié jiē jùn,èr xí míng yì mào。
其馀文武家,相望如斥堠。qí yú wén wǔ jiā,xiāng wàng rú chì hòu。
缅思齐梁降,寂寞寡清胄。miǎn sī qí liáng jiàng,jì mò guǎ qīng zhòu。
凝融为漪澜,复结作莹琇。níng róng wèi yī lán,fù jié zuò yíng xiù。
不知粹和气,有得方大受。bù zhī cuì hé qì,yǒu dé fāng dà shòu。
将生皮夫子,上帝可其奏。jiāng shēng pí fū zi,shàng dì kě qí zòu。
并包数公才,用以殿厥后。bìng bāo shù gōng cái,yòng yǐ diàn jué hòu。
尝闻儿童岁,嬉戏陈俎豆。cháng wén ér tóng suì,xī xì chén zǔ dòu。
积渐开词源,一派分万溜。jī jiàn kāi cí yuán,yī pài fēn wàn liū。
先崇丘旦室,大惧隳结构。xiān chóng qiū dàn shì,dà jù huī jié gòu。
次补荀孟垣,所贵亡罅漏。cì bǔ xún mèng yuán,suǒ guì wáng xià lòu。
仰瞻三皇道,虮虱在宇宙。yǎng zhān sān huáng dào,jǐ shī zài yǔ zhòu。
却视五霸图,股掌弄孩幼。què shì wǔ bà tú,gǔ zhǎng nòng hái yòu。
或能醢髋髀,或与翼雏鷇。huò néng hǎi kuān bì,huò yǔ yì chú kòu。
或喜掉直舌,或乐斩邪脰。huò xǐ diào zhí shé,huò lè zhǎn xié dòu。
或耨锄翳荟,或整理错谬。huò nòu chú yì huì,huò zhěng lǐ cuò miù。
或如百千骑,合沓原野狩。huò rú bǎi qiān qí,hé dá yuán yě shòu。
又如晓江平,风死波不皱。yòu rú xiǎo jiāng píng,fēng sǐ bō bù zhòu。
幽埋力须掘,遗落赀必购。yōu mái lì xū jué,yí luò zī bì gòu。
乃于文学中,十倍猗顿富。nǎi yú wén xué zhōng,shí bèi yī dùn fù。
囊乏向咸镐,马重迟步骤。náng fá xiàng xián gǎo,mǎ zhòng chí bù zhòu。
专场射策时,缚虎当羿彀。zhuān chǎng shè cè shí,fù hǔ dāng yì gòu。
归来把通籍,且作高堂寿。guī lái bǎ tōng jí,qiě zuò gāo táng shòu。
未足逞戈矛,谁云被文绣。wèi zú chěng gē máo,shuí yún bèi wén xiù。
从知偶东下,帆影拂吴岫。cóng zhī ǒu dōng xià,fān yǐng fú wú xiù。
物象悉摧藏,精灵畏雕镂。wù xiàng xī cuī cáng,jīng líng wèi diāo lòu。
伊余抱沈疾,憔悴守圭窦。yī yú bào shěn jí,qiáo cuì shǒu guī dòu。
方推洪范畴,更念大玄首。fāng tuī hóng fàn chóu,gèng niàn dà xuán shǒu。
陈诗采风俗,学古穷篆籀。chén shī cǎi fēng sú,xué gǔ qióng zhuàn zhòu。
朝朝贳薪米,往往逢责诟。cháo cháo shì xīn mǐ,wǎng wǎng féng zé gòu。
既被邻里轻,亦为妻子陋。jì bèi lín lǐ qīng,yì wèi qī zi lòu。
持冠适瓯越,敢怨不得售。chí guān shì ōu yuè,gǎn yuàn bù dé shòu。
窘若晒沙鱼,悲如哭霜狖。jiǒng ruò shài shā yú,bēi rú kū shuāng yòu。
唯君枉车辙,以逐海上臭。wéi jūn wǎng chē zhé,yǐ zhú hǎi shàng chòu。
披襟两相对,半夜忽白昼。pī jīn liǎng xiāng duì,bàn yè hū bái zhòu。
执热濯清风,忘忧饮醇酎。zhí rè zhuó qīng fēng,wàng yōu yǐn chún zhòu。
驱为文翰侣,驽皂参骥厩。qū wèi wén hàn lǚ,nú zào cān jì jiù。
有时谐宫商,自喜真邂逅。yǒu shí xié gōng shāng,zì xǐ zhēn xiè hòu。
道孤情易苦,语直诗还瘦。dào gū qíng yì kǔ,yǔ zhí shī hái shòu。
藻匠如见酬,终身致怀袖。zǎo jiàng rú jiàn chóu,zhōng shēn zhì huái xiù。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

早秋吴体寄袭美

陆龟蒙

荒庭古树只独倚,败蝉残蛩苦相仍。huāng tíng gǔ shù zhǐ dú yǐ,bài chán cán qióng kǔ xiāng réng。
虽然诗胆大如斗,争奈愁肠牵似绳。suī rán shī dǎn dà rú dòu,zhēng nài chóu cháng qiān shì shéng。
短烛初添蕙幌影,微风渐折蕉衣棱。duǎn zhú chū tiān huì huǎng yǐng,wēi fēng jiàn zhé jiāo yī léng。
安得弯弓似明月,快箭拂下西飞鹏。ān dé wān gōng shì míng yuè,kuài jiàn fú xià xī fēi péng。

筑城词二首

陆龟蒙

城上一培土,手中千万杵。chéng shàng yī péi tǔ,shǒu zhōng qiān wàn chǔ。
筑城畏不坚,坚城在何处。zhù chéng wèi bù jiān,jiān chéng zài hé chù。

筑城词二首

陆龟蒙

莫叹将军逼,将军要却敌。mò tàn jiāng jūn bī,jiāng jūn yào què dí。
城高功亦高,尔命何劳惜。chéng gāo gōng yì gāo,ěr mìng hé láo xī。

古意

陆龟蒙

君心莫淡薄,妾意正栖托。jūn xīn mò dàn báo,qiè yì zhèng qī tuō。
愿得双车轮,一夜生四角。yuàn dé shuāng chē lún,yī yè shēng sì jiǎo。

春晓

陆龟蒙

春庭晓景别,清露花逦迤。chūn tíng xiǎo jǐng bié,qīng lù huā lǐ yí。
黄蜂一过慵,夜夜栖香蕊。huáng fēng yī guò yōng,yè yè qī xiāng ruǐ。

杂兴

陆龟蒙

桃李傍檐楹,无人赏春华。táo lǐ bàng yán yíng,wú rén shǎng chūn huá。
时情重不见,却忆菖蒲花。shí qíng zhòng bù jiàn,què yì chāng pú huā。

子夜四时歌·冬

陆龟蒙

南云走冷圭,北籁号空木。nán yún zǒu lěng guī,běi lài hào kōng mù。
年年任霜霰,不减筼筜绿。nián nián rèn shuāng xiàn,bù jiǎn yún dāng lǜ。

子夜变歌三首

陆龟蒙

人传欢负情,我自未尝见。rén chuán huān fù qíng,wǒ zì wèi cháng jiàn。
三更开门去,始知子夜变。sān gèng kāi mén qù,shǐ zhī zi yè biàn。
岁月如流迈,春尽秋已至。suì yuè rú liú mài,chūn jǐn qiū yǐ zhì。
荧荧条上花,零落何乃驶。yíng yíng tiáo shàng huā,líng luò hé nǎi shǐ。
岁月如流迈,行已及素秋。suì yuè rú liú mài,xíng yǐ jí sù qiū。
蟋蟀吟堂前,惆怅使侬愁。xī shuài yín táng qián,chóu chàng shǐ nóng chóu。

汉宫词

陆龟蒙

招灵阁上霓旌绝,柏梁台中珠翠稠。zhāo líng gé shàng ní jīng jué,bǎi liáng tái zhōng zhū cuì chóu。
一身三十六宫夜,露滴玉盘青桂秋。yī shēn sān shí liù gōng yè,lù dī yù pán qīng guì qiū。

上云乐

陆龟蒙

青丝作笮桂为船,白兔捣药虾蟆丸。qīng sī zuò zé guì wèi chuán,bái tù dǎo yào xiā má wán。
便浮天汉泊星渚,回首笑君承露盘。biàn fú tiān hàn pō xīng zhǔ,huí shǒu xiào jūn chéng lù pán。

新秋杂题六首行

陆龟蒙

寻人直到月坞北,觅鹤便过云峰西。xún rén zhí dào yuè wù běi,mì hè biàn guò yún fēng xī。
只今犹有疏野调,但绕莓苔风雨畦。zhǐ jīn yóu yǒu shū yě diào,dàn rào méi tái fēng yǔ qí。

高道士

陆龟蒙

峨眉道士风骨峻,手把玉皇书一通。é méi dào shì fēng gǔ jùn,shǒu bǎ yù huáng shū yī tōng。
东游借得琴高鲤,骑人蓬莱清浅中。dōng yóu jiè dé qín gāo lǐ,qí rén péng lái qīng qiǎn zhōng。

洞宫秋夕

陆龟蒙

浓霜打叶落地声,南溪石泉细泠泠。nóng shuāng dǎ yè luò dì shēng,nán xī shí quán xì líng líng。
洞宫寂寞人不去,坐见月生云母屏。dòng gōng jì mò rén bù qù,zuò jiàn yuè shēng yún mǔ píng。

洞宫夕

陆龟蒙

月午山空桂花落,华阳道士云衣薄。yuè wǔ shān kōng guì huā luò,huá yáng dào shì yún yī báo。
石坛香散步虚声,杉云清泠滴栖鹤。shí tán xiāng sàn bù xū shēng,shān yún qīng líng dī qī hè。

水国诗

陆龟蒙

水国不堪旱,斯民生甚微。shuǐ guó bù kān hàn,sī mín shēng shén wēi。
直至葭菼少,敢言鱼蟹肥。zhí zhì jiā tǎn shǎo,gǎn yán yú xiè féi。
我到荒村无食啖,对案又非梁谢览。wǒ dào huāng cūn wú shí dàn,duì àn yòu fēi liáng xiè lǎn。
况是乾苗结子疏,归时只得藜羹糁。kuàng shì qián miáo jié zi shū,guī shí zhǐ dé lí gēng sǎn。