古诗词

袭美先辈以龟蒙所献五百言既蒙见和复示荣唱至于千字提奖之重蔑有称实再抒鄙怀用伸酬谢

陆龟蒙

洪范分九畴,转成天下规。hóng fàn fēn jiǔ chóu,zhuǎn chéng tiān xià guī。
河图孕八卦,焕作玄中奇。hé tú yùn bā guà,huàn zuò xuán zhōng qí。
先开否臧源,次筑经纬基。xiān kāi fǒu zāng yuán,cì zhù jīng wěi jī。
粤若鲁圣出,正当周德衰。yuè ruò lǔ shèng chū,zhèng dāng zhōu dé shuāi。
越疆必载质,历国将扶危。yuè jiāng bì zài zhì,lì guó jiāng fú wēi。
诸侯恣崛强,王室方陵迟。zhū hóu zì jué qiáng,wáng shì fāng líng chí。
歌凤时不偶,获麟心益悲。gē fèng shí bù ǒu,huò lín xīn yì bēi。
始嗟吾道穷,竟使空言垂。shǐ jiē wú dào qióng,jìng shǐ kōng yán chuí。
首赞五十易,又删三百诗。shǒu zàn wǔ shí yì,yòu shān sān bǎi shī。
遂令篇籍光,可并日月姿。suì lìng piān jí guāng,kě bìng rì yuè zī。
向非笔削功,未必无瑕疵。xiàng fēi bǐ xuē gōng,wèi bì wú xiá cī。
迨至夫子没,微言散如枝。dài zhì fū zi méi,wēi yán sàn rú zhī。
所宗既不同,所得亦异宜。suǒ zōng jì bù tóng,suǒ dé yì yì yí。
名法在深刻,虚玄至希夷。míng fǎ zài shēn kè,xū xuán zhì xī yí。
自从战伐来,一派纵横驰。zì cóng zhàn fá lái,yī pài zòng héng chí。
寒谷生艳木,沸潭结流澌。hán gǔ shēng yàn mù,fèi tán jié liú sī。
惊奔失壮士,好恶随纤儿。jīng bēn shī zhuàng shì,hǎo è suí xiān ér。
嬴氏并六合,势尊丞相斯。yíng shì bìng liù hé,shì zūn chéng xiāng sī。
加于挟书律,尽取坑焚之。jiā yú xié shū lǜ,jǐn qǔ kēng fén zhī。
南勒会稽颂,北恢胡亥阺。nán lēi huì jī sòng,běi huī hú hài dǐ。
犹怀遍巡狩,不暇亲维持。yóu huái biàn xún shòu,bù xiá qīn wéi chí。
及汉文景后,鸿生方䤨摫。jí hàn wén jǐng hòu,hóng shēng fāng pì guī。
簸扬尧舜风,反作三代吹。bǒ yáng yáo shùn fēng,fǎn zuò sān dài chuī。
飘飖四百载,左右为藩篱。piāo yáo sì bǎi zài,zuǒ yòu wèi fān lí。
邺下曹父子,猎贤甚熊罴。yè xià cáo fù zi,liè xián shén xióng pí。
发论若霞驳,裁诗如锦摛。fā lùn ruò xiá bó,cái shī rú jǐn chī。
徐王应刘辈,头角咸相衰。xú wáng yīng liú bèi,tóu jiǎo xián xiāng shuāi。
或有妙绝赏,或为独步推。huò yǒu miào jué shǎng,huò wèi dú bù tuī。
或许润色美,或嫌诋诃痴。huò xǔ rùn sè měi,huò xián dǐ hē chī。
倏以中利病,且非混醇醨。shū yǐ zhōng lì bìng,qiě fēi hùn chún lí。
雅当乎魏文,丽矣哉陈思。yǎ dāng hū wèi wén,lì yǐ zāi chén sī。
不肯少选妄,恐贻后世嗤。bù kěn shǎo xuǎn wàng,kǒng yí hòu shì chī。
吾祖仗才力,革车蒙虎皮。wú zǔ zhàng cái lì,gé chē méng hǔ pí。
手持一白旄,直向文场麾。shǒu chí yī bái máo,zhí xiàng wén chǎng huī。
轻若脱钳釱,豁如抽扊扅。qīng ruò tuō qián dì,huō rú chōu yǎn yí。
精钢不足利,騕袅何劳追。jīng gāng bù zú lì,yǎo niǎo hé láo zhuī。
大可罩山岳,微堪析毫厘。dà kě zhào shān yuè,wēi kān xī háo lí。
十体免负赘,百家咸起痿。shí tǐ miǎn fù zhuì,bǎi jiā xián qǐ wěi。
争入鬼神奥,不容天地私。zhēng rù guǐ shén ào,bù róng tiān dì sī。
一篇迈华藻,万古无孑遗。yī piān mài huá zǎo,wàn gǔ wú jié yí。
刻鹄尚未已,雕龙奋而为。kè gǔ shàng wèi yǐ,diāo lóng fèn ér wèi。
刘生吐英辩,上下穷高卑。liú shēng tǔ yīng biàn,shàng xià qióng gāo bēi。
下臻宋与齐,上指轩从羲。xià zhēn sòng yǔ qí,shàng zhǐ xuān cóng xī。
岂但标八索,殆将包两仪。qǐ dàn biāo bā suǒ,dài jiāng bāo liǎng yí。
人谣洞野老,骚怨明湘累。rén yáo dòng yě lǎo,sāo yuàn míng xiāng lèi。
立本以致诘,驱宏来抵巇。lì běn yǐ zhì jí,qū hóng lái dǐ xī。
清如朔雪严,缓若春烟羸。qīng rú shuò xuě yán,huǎn ruò chūn yān léi。
或欲开户牖,或将饰缨緌。huò yù kāi hù yǒu,huò jiāng shì yīng ruí。
虽非倚天剑,亦是囊中锥。suī fēi yǐ tiān jiàn,yì shì náng zhōng zhuī。
皆由内史意,致得东莞词。jiē yóu nèi shǐ yì,zhì dé dōng guǎn cí。
梁元尽索虏,后主终亡隋。liáng yuán jǐn suǒ lǔ,hòu zhǔ zhōng wáng suí。
哀音但浮脆,岂望分雄雌。āi yīn dàn fú cuì,qǐ wàng fēn xióng cí。
吾唐揖让初,陛列森咎夔。wú táng yī ràng chū,bì liè sēn jiù kuí。
作颂媲吉甫,直言过祖伊。zuò sòng pì jí fǔ,zhí yán guò zǔ yī。
明皇践中日,墨客肩参差。míng huáng jiàn zhōng rì,mò kè jiān cān chà。
岳净秀擢削,海寒光陆离。yuè jìng xiù zhuó xuē,hǎi hán guāng lù lí。
皆能取穴凤,尽拟乘云螭。jiē néng qǔ xué fèng,jǐn nǐ chéng yún chī。
迩来二十祀,俊造相追随。ěr lái èr shí sì,jùn zào xiāng zhuī suí。
余生落其下,亦值文明时。yú shēng luò qí xià,yì zhí wén míng shí。
少小不好弄,逡巡奉弓箕。shǎo xiǎo bù hǎo nòng,qūn xún fèng gōng jī。
虽然苦贫贱,未省亲嚅㖇。suī rán kǔ pín jiàn,wèi shěng qīn rú ér。
秋倚抱风桂,晓烹承露葵。qiū yǐ bào fēng guì,xiǎo pēng chéng lù kuí。
穷年只败袍,积日无晨炊。qióng nián zhǐ bài páo,jī rì wú chén chuī。
远访卖药客,闲寻捕鱼师。yuǎn fǎng mài yào kè,xián xún bǔ yú shī。
归来蠹编上,得以含情窥。guī lái dù biān shàng,dé yǐ hán qíng kuī。
抗韵吟比雅,覃思念棿摛。kàng yùn yín bǐ yǎ,tán sī niàn ní chī。
因知昭明前,剖石呈清琪。yīn zhī zhāo míng qián,pōu shí chéng qīng qí。
又嗟昭明后,败叶埋芳蕤。yòu jiē zhāo míng hòu,bài yè mái fāng ruí。
纵有月旦评,未能天下知。zòng yǒu yuè dàn píng,wèi néng tiān xià zhī。
徒为强貔豹,不免参狐狸。tú wèi qiáng pí bào,bù miǎn cān hú lí。
谁蹇行地足,谁抽刺天鬐。shuí jiǎn xíng dì zú,shuí chōu cì tiān qí。
谁作河畔草,谁为洞中芝。shuí zuò hé pàn cǎo,shuí wèi dòng zhōng zhī。
谁若灵囿鹿,谁犹清庙牺。shuí ruò líng yòu lù,shuí yóu qīng miào xī。
谁轻如鸿毛,谁密如凝脂。shuí qīng rú hóng máo,shuí mì rú níng zhī。
谁比蜀严静,谁方巴賨赀。shuí bǐ shǔ yán jìng,shuí fāng bā cóng zī。
谁能钓抃鳌,谁能灼神龟。shuí néng diào biàn áo,shuí néng zhuó shén guī。
谁背如水火,谁同若埙篪。shuí bèi rú shuǐ huǒ,shuí tóng ruò xūn chí。
谁可作梁栋,谁敢驱谷蠡。shuí kě zuò liáng dòng,shuí gǎn qū gǔ lí。
用此常不快,无人动交铍。yòng cǐ cháng bù kuài,wú rén dòng jiāo pī。
空消病里骨,枉白愁中髭。kōng xiāo bìng lǐ gǔ,wǎng bái chóu zhōng zī。
鹿门先生才,大小无不怡。lù mén xiān shēng cái,dà xiǎo wú bù yí。
就彼六籍内,说诗直解颐。jiù bǐ liù jí nèi,shuō shī zhí jiě yí。
顾我迷未远,开怀溃其疑。gù wǒ mí wèi yuǎn,kāi huái kuì qí yí。
初开凿本源,渐乃疏旁支。chū kāi záo běn yuán,jiàn nǎi shū páng zhī。
邃古派泛滥,皇朝光赫曦。suì gǔ pài fàn làn,huáng cháo guāng hè xī。
揣摩是非际,一一如襟期。chuāi mó shì fēi jì,yī yī rú jīn qī。
李杜气不易,孟陈节难移。lǐ dù qì bù yì,mèng chén jié nán yí。
信知君子言,可并神明蓍。xìn zhī jūn zi yán,kě bìng shén míng shī。
枯腐尚求律,膏肓犹谒医。kū fǔ shàng qiú lǜ,gāo huāng yóu yè yī。
况将太牢味,见啖逋悬饥。kuàng jiāng tài láo wèi,jiàn dàn bū xuán jī。
今来置家地,正枕吴江湄。jīn lái zhì jiā dì,zhèng zhěn wú jiāng méi。
饵薄钩不曲,跫然守空坻。ěr báo gōu bù qū,qióng rán shǒu kōng chí。
嘿坐无影响,唯君款茅茨。hēi zuò wú yǐng xiǎng,wéi jūn kuǎn máo cí。
抽书乱签帙,酌茗烦瓯㰕。chōu shū luàn qiān zhì,zhuó míng fán ōu。
或伴补缺砌,或偕诣荒祠。huò bàn bǔ quē qì,huò xié yì huāng cí。
孤筇倚烟蔓,细木横风漪。gū qióng yǐ yān màn,xì mù héng fēng yī。
触雨妨屝屦,临流泥江蓠。chù yǔ fáng fèi jù,lín liú ní jiāng lí。
既狎野人调,甘为豪士訾。jì xiá yě rén diào,gān wèi háo shì zī。
不敢负建鼓,唯忧掉降旗。bù gǎn fù jiàn gǔ,wéi yōu diào jiàng qí。
希君念馀勇,挽袖登文陴。xī jūn niàn yú yǒng,wǎn xiù dēng wén pí。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

几多云榭倚青冥,越燄烧来一片平。jǐ duō yún xiè yǐ qīng míng,yuè yàn shāo lái yī piàn píng。
此地最应沾恨血,至今春草不匀生。cǐ dì zuì yīng zhān hèn xuè,zhì jīn chūn cǎo bù yún shēng。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

江色分明练绕台,战帆遥隔绮疏开。jiāng sè fēn míng liàn rào tái,zhàn fān yáo gé qǐ shū kāi。
波神自厌荒淫主,句践楼船稳帖来。bō shén zì yàn huāng yín zhǔ,jù jiàn lóu chuán wěn tiē lái。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

宝袜香綦碎晓尘,乱兵谁惜似花人。bǎo wà xiāng qí suì xiǎo chén,luàn bīng shuí xī shì huā rén。
伯劳应是精灵使,犹向残阳泣暮春。bó láo yīng shì jīng líng shǐ,yóu xiàng cán yáng qì mù chūn。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

树号相思枝拂地,鸟语提壶声满溪。shù hào xiāng sī zhī fú dì,niǎo yǔ tí hú shēng mǎn xī。
云涯一里千万曲,直是渔翁行也迷。yún yá yī lǐ qiān wàn qū,zhí shì yú wēng xíng yě mí。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

荒柳卧波浑似困,宿云遮坞未全痴。huāng liǔ wò bō hún shì kùn,sù yún zhē wù wèi quán chī。
云情柳意萧萧会,若问诸馀总不知。yún qíng liǔ yì xiāo xiāo huì,ruò wèn zhū yú zǒng bù zhī。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

每逢孤屿一倚楫,便欲狂歌同采薇。měi féng gū yǔ yī yǐ jí,biàn yù kuáng gē tóng cǎi wēi。
任是烟萝中待月,不妨欹枕扣舷归。rèn shì yān luó zhōng dài yuè,bù fáng yī zhěn kòu xián guī。

和袭美天竺寺八月十五夜桂子

陆龟蒙

霜实常闻秋半夜,天台天竺堕云岑。shuāng shí cháng wén qiū bàn yè,tiān tái tiān zhú duò yún cén。
如何两地无人种,却是湘漓是桂林。rú hé liǎng dì wú rén zhǒng,què shì xiāng lí shì guì lín。

戏题袭美书印囊

陆龟蒙

鹊衔龟顾妙无馀,不爱封侯爱石渠。què xián guī gù miào wú yú,bù ài fēng hóu ài shí qú。
应笑休文过万卷,至今谁道沈家书。yīng xiào xiū wén guò wàn juǎn,zhì jīn shuí dào shěn jiā shū。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

一艇轻撶看晓涛,接䍦抛下漉春醪。yī tǐng qīng huá kàn xiǎo tāo,jiē lí pāo xià lù chūn láo。
相逢便倚蒹葭泊,更唱菱歌擘蟹螯。xiāng féng biàn yǐ jiān jiā pō,gèng chàng líng gē bāi xiè áo。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

雨后沙虚古岸崩,鱼梁移入乱云层。yǔ hòu shā xū gǔ àn bēng,yú liáng yí rù luàn yún céng。
归时月堕汀洲暗,认得妻儿结网灯。guī shí yuè duò tīng zhōu àn,rèn dé qī ér jié wǎng dēng。

和袭美寄同年韦校书

陆龟蒙

万古风烟满故都,清才搜括妙无馀。wàn gǔ fēng yān mǎn gù dōu,qīng cái sōu kuò miào wú yú。
可中寄与芸香客,便是江南地里书。kě zhōng jì yǔ yún xiāng kè,biàn shì jiāng nán dì lǐ shū。

和袭美初冬偶作

陆龟蒙

桐下空阶叠绿钱,貂裘初绽拥高眠。tóng xià kōng jiē dié lǜ qián,diāo qiú chū zhàn yōng gāo mián。
小炉低幌还遮掩,酒滴灰香似去年。xiǎo lú dī huǎng hái zhē yǎn,jiǔ dī huī xiāng shì qù nián。

袭美醉中寄一壶并一绝走笔次韵奉酬

陆龟蒙

酒痕衣上杂莓苔,犹忆红螺一两杯。jiǔ hén yī shàng zá méi tái,yóu yì hóng luó yī liǎng bēi。
正被绕篱荒菊笑,日斜还有白衣来。zhèng bèi rào lí huāng jú xiào,rì xié hái yǒu bái yī lái。

再和次韵

陆龟蒙

阶下饥禽啄嫩苔,野人方倒病中杯。jiē xià jī qín zhuó nèn tái,yě rén fāng dào bìng zhōng bēi。
寒蔬卖却还沽吃,可有金貂换得来。hán shū mài què hái gū chī,kě yǒu jīn diāo huàn dé lái。

和袭美重玄寺双矮桧

陆龟蒙

可怜烟刺是青螺,如到双林误礼多。kě lián yān cì shì qīng luó,rú dào shuāng lín wù lǐ duō。
更忆早秋登北固,海门苍翠出晴波。gèng yì zǎo qiū dēng běi gù,hǎi mén cāng cuì chū qíng bō。