古诗词

读阴符经寄鹿门子

陆龟蒙

清晨整冠坐,朗咏三百言。qīng chén zhěng guān zuò,lǎng yǒng sān bǎi yán。
备识天地意,献词犯乾坤。bèi shí tiān dì yì,xiàn cí fàn qián kūn。
何事不隐德,降灵生轩辕。hé shì bù yǐn dé,jiàng líng shēng xuān yuán。
口衔造化斧,凿破机关门。kǒu xián zào huà fǔ,záo pò jī guān mén。
五贼忽迸逸,万物争崩奔。wǔ zéi hū bèng yì,wàn wù zhēng bēng bēn。
虚施神仙要,莫救华池源。xū shī shén xiān yào,mò jiù huá chí yuán。
但学战胜术,相高甲兵屯。dàn xué zhàn shèng shù,xiāng gāo jiǎ bīng tún。
龙蛇竞起陆,斗血浮中原。lóng shé jìng qǐ lù,dòu xuè fú zhōng yuán。
成汤与周武,反覆更为尊。chéng tāng yǔ zhōu wǔ,fǎn fù gèng wèi zūn。
下及秦汉得,黩弄兵亦烦。xià jí qín hàn dé,dú nòng bīng yì fán。
奸强自林据,仁弱无枝蹲。jiān qiáng zì lín jù,rén ruò wú zhī dūn。
狂喉恣吞噬,逆翼争飞翻。kuáng hóu zì tūn shì,nì yì zhēng fēi fān。
家家伺天发,不肯匡淫昏。jiā jiā cì tiān fā,bù kěn kuāng yín hūn。
生民坠涂炭,比屋为冤魂。shēng mín zhuì tú tàn,bǐ wū wèi yuān hún。
只为读此书,大朴难久存。zhǐ wèi dú cǐ shū,dà pǔ nán jiǔ cún。
微臣与轩辕,亦是万世孙。wēi chén yǔ xuān yuán,yì shì wàn shì sūn。
未能穷意义,岂敢求瑕痕。wèi néng qióng yì yì,qǐ gǎn qiú xiá hén。
曾亦爱两句,可与贤达论。céng yì ài liǎng jù,kě yǔ xián dá lùn。
生者死之根,死者生之根。shēng zhě sǐ zhī gēn,sǐ zhě shēng zhī gēn。
方寸了十字,万化皆胚腪。fāng cùn le shí zì,wàn huà jiē pēi yùn。
身外更何事,眼前徒自喧。shēn wài gèng hé shì,yǎn qián tú zì xuān。
黄河但东注,不见归昆仑。huáng hé dàn dōng zhù,bù jiàn guī kūn lún。
昼短苦夜永,劝君倾一尊。zhòu duǎn kǔ yè yǒng,quàn jūn qīng yī zūn。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

吴宫怀古

陆龟蒙

香径长洲尽棘丛,奢云艳雨只悲风。xiāng jìng zhǎng zhōu jǐn jí cóng,shē yún yàn yǔ zhǐ bēi fēng。
吴王事事须亡国,未必西施胜六宫。wú wáng shì shì xū wáng guó,wèi bì xī shī shèng liù gōng。

送琴客之建康

陆龟蒙

蕙风杉露共泠泠,三峡寒泉漱玉清。huì fēng shān lù gòng líng líng,sān xiá hán quán shù yù qīng。
君到南朝访遗事,柳家双锁旧知名。jūn dào nán cháo fǎng yí shì,liǔ jiā shuāng suǒ jiù zhī míng。

闺怨

陆龟蒙

白袷行人又远游,日斜空上映花楼。bái jiá xíng rén yòu yuǎn yóu,rì xié kōng shàng yìng huā lóu。
愁丝堕絮相逢著,绊惹春风卒未休。chóu sī duò xù xiāng féng zhù,bàn rě chūn fēng zú wèi xiū。

丁香

陆龟蒙

江上悠悠人不问,十年云外醉中身。jiāng shàng yōu yōu rén bù wèn,shí nián yún wài zuì zhōng shēn。
殷勤解却丁香结,纵放繁枝散诞春。yīn qín jiě què dīng xiāng jié,zòng fàng fán zhī sàn dàn chūn。

种蒲

陆龟蒙

杜若溪边手自移,旋抽烟剑碧参差。dù ruò xī biān shǒu zì yí,xuán chōu yān jiàn bì cān chà。
何时织得孤帆去,悬向秋风访所思。hé shí zhī dé gū fān qù,xuán xiàng qiū fēng fǎng suǒ sī。

范蠡

陆龟蒙

平吴专越祸胎深,岂是功成有去心。píng wú zhuān yuè huò tāi shēn,qǐ shì gōng chéng yǒu qù xīn。
句践不知嫌鸟喙,归来犹自铸良金。jù jiàn bù zhī xián niǎo huì,guī lái yóu zì zhù liáng jīn。

山僧二首

陆龟蒙

山藓几重生草履,涧泉长自满铜瓶。shān xiǎn jǐ zhòng shēng cǎo lǚ,jiàn quán zhǎng zì mǎn tóng píng。
时将如意敲眠虎,遣向林间坐听经。shí jiāng rú yì qiāo mián hǔ,qiǎn xiàng lín jiān zuò tīng jīng。

山僧二首

陆龟蒙

一夏不离苍岛上,秋来频话石城南。yī xià bù lí cāng dǎo shàng,qiū lái pín huà shí chéng nán。
思归瀑布声前坐,却把松枝拂旧庵。sī guī pù bù shēng qián zuò,què bǎ sōng zhī fú jiù ān。

新秋杂题六首眠

陆龟蒙

一簟临窗薤叶秋,小帘风荡半离钩。yī diàn lín chuāng xiè yè qiū,xiǎo lián fēng dàng bàn lí gōu。
魂清雨急梦难到,身在五湖波上头。hún qīng yǔ jí mèng nán dào,shēn zài wǔ hú bō shàng tóu。

新秋杂题六首倚

陆龟蒙

橘下凝情香染巾,竹边留思露摇身。jú xià níng qíng xiāng rǎn jīn,zhú biān liú sī lù yáo shēn。
背烟垂首尽日立,忆得山中无事人。bèi yān chuí shǒu jǐn rì lì,yì dé shān zhōng wú shì rén。

新秋杂题六首吟

陆龟蒙

忆山摇膝石上晚,怀古掉头溪畔凉。yì shān yáo xī shí shàng wǎn,huái gǔ diào tóu xī pàn liáng。
有时得句一声发,惊起鹭鹚和夕阳。yǒu shí dé jù yī shēng fā,jīng qǐ lù cí hé xī yáng。

新秋杂题六首食

陆龟蒙

日午空斋带睡痕,水蔬山药荐盘飧。rì wǔ kōng zhāi dài shuì hén,shuǐ shū shān yào jiàn pán sūn。
林乌信我无机事,长到而今下石盆。lín wū xìn wǒ wú jī shì,zhǎng dào ér jīn xià shí pén。

新秋杂题六首坐

陆龟蒙

偶避蝉声来隙地,忽随鸿影入辽天。ǒu bì chán shēng lái xì dì,hū suí hóng yǐng rù liáo tiān。
闲僧不会寂寥意,道学西方人坐禅。xián sēng bù huì jì liáo yì,dào xué xī fāng rén zuò chán。

新沙

陆龟蒙

渤澥声中涨小堤,官家知后海鸥知。bó xiè shēng zhōng zhǎng xiǎo dī,guān jiā zhī hòu hǎi ōu zhī。
蓬莱有路教人到,应亦年年税紫芝。péng lái yǒu lù jiào rén dào,yīng yì nián nián shuì zǐ zhī。

邺宫词二首

陆龟蒙

魏武平生不好香,枫胶蕙炷洁宫房。wèi wǔ píng shēng bù hǎo xiāng,fēng jiāo huì zhù jié gōng fáng。
可知遗令非前事,却有馀薰在绣囊。kě zhī yí lìng fēi qián shì,què yǒu yú xūn zài xiù náng。