古诗词

奉和袭美初夏游楞伽精舍次韵

陆龟蒙

吴都涵汀洲,碧液浸郡郭。wú dōu hán tīng zhōu,bì yè jìn jùn guō。
微雨荡春醉,上下一清廓。wēi yǔ dàng chūn zuì,shàng xià yī qīng kuò。
奇踪欲探讨,灵物先瘵瘼。qí zōng yù tàn tǎo,líng wù xiān zhài mò。
飘然兰叶舟,旋倚烟霞泊。piāo rán lán yè zhōu,xuán yǐ yān xiá pō。
吟谭乱篙橹,梦寐杂巘崿。yín tán luàn gāo lǔ,mèng mèi zá yǎn è。
纤情不可逃,洪笔难暂阁。xiān qíng bù kě táo,hóng bǐ nán zàn gé。
岂知楞伽会,乃在山水箔。qǐ zhī léng gā huì,nǎi zài shān shuǐ bó。
金仙著书日,世界名极乐。jīn xiān zhù shū rì,shì jiè míng jí lè。
薝卜冠诸香,琉璃代华垩。zhān bo guān zhū xiāng,liú lí dài huá è。
禽言经不辍,象口川宁涸。qín yán jīng bù chuò,xiàng kǒu chuān níng hé。
万善峻为城,巉巉捍群恶。wàn shàn jùn wèi chéng,chán chán hàn qún è。
清晨欲登造,安得无自愕。qīng chén yù dēng zào,ān dé wú zì è。
险穴骇坤牢,高萝挂天笮。xiǎn xué hài kūn láo,gāo luó guà tiān zé。
池容澹相向,蛟怪如可摸。chí róng dàn xiāng xiàng,jiāo guài rú kě mō。
苔蔽石髓根,蒲差水心锷。tái bì shí suǐ gēn,pú chà shuǐ xīn è。
岚侵答摩髻,日照狻猊络。lán qīn dá mó jì,rì zhào suān ní luò。
仰首乍眩旋,回眸更辉㸌。yǎng shǒu zhà xuàn xuán,huí móu gèng huī huò。
檐端凝飞羽,磴外浮碧落。yán duān níng fēi yǔ,dèng wài fú bì luò。
到回解风襟,临幽濯云屩。dào huí jiě fēng jīn,lín yōu zhuó yún juē。
尘机性非便,静境心所著。chén jī xìng fēi biàn,jìng jìng xīn suǒ zhù。
自取海鸥知,何烦尸祝酢。zì qǔ hǎi ōu zhī,hé fán shī zhù cù。
峰围震泽岸,翠浪舞绡幕。fēng wéi zhèn zé àn,cuì làng wǔ xiāo mù。
潋滟岂尧遭,㟞嵃非禹凿。liàn yàn qǐ yáo zāo,zhàn yǎn fēi yǔ záo。
潜听钟梵处,别有松桂壑。qián tīng zhōng fàn chù,bié yǒu sōng guì hè。
霭重灯不光,泉寒网犹薄。ǎi zhòng dēng bù guāng,quán hán wǎng yóu báo。
僮能蹑孤刹,鸟惯亲摐铎。tóng néng niè gū shā,niǎo guàn qīn chuāng duó。
服道身可遗,乞闲心已诺。fú dào shēn kě yí,qǐ xián xīn yǐ nuò。
人间亦何事,万态相毒蠚。rén jiān yì hé shì,wàn tài xiāng dú hē。
战垒竞高深,儒衣谩褒博。zhàn lěi jìng gāo shēn,rú yī mán bāo bó。
宣尼名位达,未必春秋作。xuān ní míng wèi dá,wèi bì chūn qiū zuò。
管氏包霸图,须人解其缚。guǎn shì bāo bà tú,xū rén jiě qí fù。
伊余采樵者,蓬藋方索寞。yī yú cǎi qiáo zhě,péng diào fāng suǒ mò。
近得风雅情,聊将圣贤度。jìn dé fēng yǎ qíng,liáo jiāng shèng xián dù。
多君富遒采,识度两清恪。duō jūn fù qiú cǎi,shí dù liǎng qīng kè。
讵宠生灭词,肯教夷夏错。jù chǒng shēng miè cí,kěn jiào yí xià cuò。
未为尧舜用,且向烟霞托。wèi wèi yáo shùn yòng,qiě xiàng yān xiá tuō。
我亦摆尘埃,他年附鸿鹤。wǒ yì bǎi chén āi,tā nián fù hóng hè。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

早秋吴体寄袭美

陆龟蒙

荒庭古树只独倚,败蝉残蛩苦相仍。huāng tíng gǔ shù zhǐ dú yǐ,bài chán cán qióng kǔ xiāng réng。
虽然诗胆大如斗,争奈愁肠牵似绳。suī rán shī dǎn dà rú dòu,zhēng nài chóu cháng qiān shì shéng。
短烛初添蕙幌影,微风渐折蕉衣棱。duǎn zhú chū tiān huì huǎng yǐng,wēi fēng jiàn zhé jiāo yī léng。
安得弯弓似明月,快箭拂下西飞鹏。ān dé wān gōng shì míng yuè,kuài jiàn fú xià xī fēi péng。

筑城词二首

陆龟蒙

城上一培土,手中千万杵。chéng shàng yī péi tǔ,shǒu zhōng qiān wàn chǔ。
筑城畏不坚,坚城在何处。zhù chéng wèi bù jiān,jiān chéng zài hé chù。

筑城词二首

陆龟蒙

莫叹将军逼,将军要却敌。mò tàn jiāng jūn bī,jiāng jūn yào què dí。
城高功亦高,尔命何劳惜。chéng gāo gōng yì gāo,ěr mìng hé láo xī。

古意

陆龟蒙

君心莫淡薄,妾意正栖托。jūn xīn mò dàn báo,qiè yì zhèng qī tuō。
愿得双车轮,一夜生四角。yuàn dé shuāng chē lún,yī yè shēng sì jiǎo。

春晓

陆龟蒙

春庭晓景别,清露花逦迤。chūn tíng xiǎo jǐng bié,qīng lù huā lǐ yí。
黄蜂一过慵,夜夜栖香蕊。huáng fēng yī guò yōng,yè yè qī xiāng ruǐ。

杂兴

陆龟蒙

桃李傍檐楹,无人赏春华。táo lǐ bàng yán yíng,wú rén shǎng chūn huá。
时情重不见,却忆菖蒲花。shí qíng zhòng bù jiàn,què yì chāng pú huā。

子夜四时歌·冬

陆龟蒙

南云走冷圭,北籁号空木。nán yún zǒu lěng guī,běi lài hào kōng mù。
年年任霜霰,不减筼筜绿。nián nián rèn shuāng xiàn,bù jiǎn yún dāng lǜ。

子夜变歌三首

陆龟蒙

人传欢负情,我自未尝见。rén chuán huān fù qíng,wǒ zì wèi cháng jiàn。
三更开门去,始知子夜变。sān gèng kāi mén qù,shǐ zhī zi yè biàn。
岁月如流迈,春尽秋已至。suì yuè rú liú mài,chūn jǐn qiū yǐ zhì。
荧荧条上花,零落何乃驶。yíng yíng tiáo shàng huā,líng luò hé nǎi shǐ。
岁月如流迈,行已及素秋。suì yuè rú liú mài,xíng yǐ jí sù qiū。
蟋蟀吟堂前,惆怅使侬愁。xī shuài yín táng qián,chóu chàng shǐ nóng chóu。

汉宫词

陆龟蒙

招灵阁上霓旌绝,柏梁台中珠翠稠。zhāo líng gé shàng ní jīng jué,bǎi liáng tái zhōng zhū cuì chóu。
一身三十六宫夜,露滴玉盘青桂秋。yī shēn sān shí liù gōng yè,lù dī yù pán qīng guì qiū。

上云乐

陆龟蒙

青丝作笮桂为船,白兔捣药虾蟆丸。qīng sī zuò zé guì wèi chuán,bái tù dǎo yào xiā má wán。
便浮天汉泊星渚,回首笑君承露盘。biàn fú tiān hàn pō xīng zhǔ,huí shǒu xiào jūn chéng lù pán。

新秋杂题六首行

陆龟蒙

寻人直到月坞北,觅鹤便过云峰西。xún rén zhí dào yuè wù běi,mì hè biàn guò yún fēng xī。
只今犹有疏野调,但绕莓苔风雨畦。zhǐ jīn yóu yǒu shū yě diào,dàn rào méi tái fēng yǔ qí。

高道士

陆龟蒙

峨眉道士风骨峻,手把玉皇书一通。é méi dào shì fēng gǔ jùn,shǒu bǎ yù huáng shū yī tōng。
东游借得琴高鲤,骑人蓬莱清浅中。dōng yóu jiè dé qín gāo lǐ,qí rén péng lái qīng qiǎn zhōng。

洞宫秋夕

陆龟蒙

浓霜打叶落地声,南溪石泉细泠泠。nóng shuāng dǎ yè luò dì shēng,nán xī shí quán xì líng líng。
洞宫寂寞人不去,坐见月生云母屏。dòng gōng jì mò rén bù qù,zuò jiàn yuè shēng yún mǔ píng。

洞宫夕

陆龟蒙

月午山空桂花落,华阳道士云衣薄。yuè wǔ shān kōng guì huā luò,huá yáng dào shì yún yī báo。
石坛香散步虚声,杉云清泠滴栖鹤。shí tán xiāng sàn bù xū shēng,shān yún qīng líng dī qī hè。

水国诗

陆龟蒙

水国不堪旱,斯民生甚微。shuǐ guó bù kān hàn,sī mín shēng shén wēi。
直至葭菼少,敢言鱼蟹肥。zhí zhì jiā tǎn shǎo,gǎn yán yú xiè féi。
我到荒村无食啖,对案又非梁谢览。wǒ dào huāng cūn wú shí dàn,duì àn yòu fēi liáng xiè lǎn。
况是乾苗结子疏,归时只得藜羹糁。kuàng shì qián miáo jié zi shū,guī shí zhǐ dé lí gēng sǎn。