古诗词

奉和袭美酬前进士崔潞盛制见寄因赠至一百四十言

陆龟蒙

孔圣铸颜事,垂之千载馀。kǒng shèng zhù yán shì,chuí zhī qiān zài yú。
其间王道乖,化作荆榛墟。qí jiān wáng dào guāi,huà zuò jīng zhēn xū。
天必授贤哲,为时攻剪除。tiān bì shòu xián zhé,wèi shí gōng jiǎn chú。
轲雄骨已朽,百代徒趑趄。kē xióng gǔ yǐ xiǔ,bǎi dài tú zī jū。
近者韩文公,首为闲辟锄。jìn zhě hán wén gōng,shǒu wèi xián pì chú。
夫子又继起,阴霾终廓如。fū zi yòu jì qǐ,yīn mái zhōng kuò rú。
搜得万古遗,裁成十编书。sōu dé wàn gǔ yí,cái chéng shí biān shū。
南山盛云雨,东序堆琼琚。nán shān shèng yún yǔ,dōng xù duī qióng jū。
偶此真籍客,悠扬两情摅。ǒu cǐ zhēn jí kè,yōu yáng liǎng qíng shū。
清词忽窈窕,雅韵何虚徐。qīng cí hū yǎo tiǎo,yǎ yùn hé xū xú。
唱既野芳坼,酬还天籁疏。chàng jì yě fāng chè,chóu hái tiān lài shū。
轻波掠翡翠,晓露披芙渠。qīng bō lüè fěi cuì,xiǎo lù pī fú qú。
俪曲信寡合,末流难嗣初。lì qū xìn guǎ hé,mò liú nán sì chū。
空持一竿饵,有意鲸鱼。kōng chí yī gān ěr,yǒu yì yú jīng yú。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞鸣雁行

陆龟蒙

朔风动地来,吹起沙上声。shuò fēng dòng dì lái,chuī qǐ shā shàng shēng。
闺中有边思,玉箸此时横。guī zhōng yǒu biān sī,yù zhù cǐ shí héng。
莫怕儿女恨,主人烹不鸣。mò pà ér nǚ hèn,zhǔ rén pēng bù míng。

大子夜歌二首·其二

陆龟蒙

丝竹发歌响,假器扬清音。sī zhú fā gē xiǎng,jiǎ qì yáng qīng yīn。
不知歌谣妙,声势出口心。bù zhī gē yáo miào,shēng shì chū kǒu xīn。

回文

陆龟蒙

静烟临碧树,残雪背晴楼。jìng yān lín bì shù,cán xuě bèi qíng lóu。
冷天侵极戍,寒月对行舟。lěng tiān qīn jí shù,hán yuè duì xíng zhōu。