古诗词

诗三百三首

寒山

我见世间人,堂堂好仪相。wǒ jiàn shì jiān rén,táng táng hǎo yí xiāng。
不报父母恩,方寸底模样。bù bào fù mǔ ēn,fāng cùn dǐ mó yàng。
欠负他人钱,蹄穿始惆怅。qiàn fù tā rén qián,tí chuān shǐ chóu chàng。
个个惜妻儿,爷娘不供养。gè gè xī qī ér,yé niáng bù gōng yǎng。
兄弟似冤家,心中长怅怏。xiōng dì shì yuān jiā,xīn zhōng zhǎng chàng yàng。
忆昔少年时,求神愿成长。yì xī shǎo nián shí,qiú shén yuàn chéng zhǎng。
今为不孝子,世间多此样。jīn wèi bù xiào zi,shì jiān duō cǐ yàng。
买肉自家噇,抹觜道我畅。mǎi ròu zì jiā chuáng,mǒ zī dào wǒ chàng。
自逞说喽啰,聪明无益当。zì chěng shuō lóu luō,cōng míng wú yì dāng。
牛头努目瞋,出去始时向。niú tóu nǔ mù chēn,chū qù shǐ shí xiàng。
择佛烧好香,拣僧归供养。zé fú shāo hǎo xiāng,jiǎn sēng guī gōng yǎng。
罗汉门前乞,趁却闲和尚。luó hàn mén qián qǐ,chèn què xián hé shàng。
不悟无为人,从来无相状。bù wù wú wèi rén,cóng lái wú xiāng zhuàng。
封疏请名僧,䞋钱两三样。fēng shū qǐng míng sēng,chèn qián liǎng sān yàng。
云光好法师,安角在头上。yún guāng hǎo fǎ shī,ān jiǎo zài tóu shàng。
汝无平等心,圣贤俱不降。rǔ wú píng děng xīn,shèng xián jù bù jiàng。
凡圣皆混然,劝君休取相。fán shèng jiē hùn rán,quàn jūn xiū qǔ xiāng。
我法妙难思,天龙尽回向。wǒ fǎ miào nán sī,tiān lóng jǐn huí xiàng。
我今稽首礼,无上法中王。wǒ jīn jī shǒu lǐ,wú shàng fǎ zhōng wáng。
慈悲大喜舍,名称满十方。cí bēi dà xǐ shě,míng chēng mǎn shí fāng。
众生作依怙,智慧身金刚。zhòng shēng zuò yī hù,zhì huì shēn jīn gāng。
顶礼无所著,我师大法王。dǐng lǐ wú suǒ zhù,wǒ shī dà fǎ wáng。
寒山

寒山

寒山(生卒年不详),字、号均不详,唐代长安(今陕西西安)人。出身于官宦人家,多次投考不第,后出家,三十岁后隐居于浙东天台山,享年一百多岁。严振非《寒山子身世考》中更以《北史》、《隋书》等大量史料与寒山诗相印证,指出寒山乃为隋皇室后裔杨瓒之子杨温,因遭皇室内的妒忌与排挤及佛教思想影响而遁入空门,隐于天台山寒岩。这位富有神话色彩的唐代诗人,曾经一度被世人冷落,然而随着二十世纪的到来,其诗却越来越多地被世人接受并广泛流传。正如其诗所写:“有人笑我诗,我诗合典雅。不烦郑氏笺,岂用毛公解。” 寒山的作品>>

猜您喜欢

三字诗六首

寒山

寒山寒,冰锁石。hán shān hán,bīng suǒ shí。
藏山青,现雪白。cáng shān qīng,xiàn xuě bái。
日出照,一时释。rì chū zhào,yī shí shì。
从兹暖,养老客。cóng zī nuǎn,yǎng lǎo kè。

三字诗六首

寒山

我居山,勿人识。wǒ jū shān,wù rén shí。
白云中,常寂寂。bái yún zhōng,cháng jì jì。

三字诗六首

寒山

寒山深,称我心。hán shān shēn,chēng wǒ xīn。
纯白石,勿黄金。chún bái shí,wù huáng jīn。
泉声响,抚伯琴。quán shēng xiǎng,fǔ bó qín。
有子期,辨此音。yǒu zi qī,biàn cǐ yīn。

三字诗六首

寒山

重岩中,足清风。zhòng yán zhōng,zú qīng fēng。
扇不摇,凉冷通。shàn bù yáo,liáng lěng tōng。
明月照,白云笼。míng yuè zhào,bái yún lóng。
独自坐,一老翁。dú zì zuò,yī lǎo wēng。

三字诗六首

寒山

寒山子,长如是。hán shān zi,zhǎng rú shì。
独自居,不生死。dú zì jū,bù shēng sǐ。

寒山

梵志死去来,魂识见阎老。fàn zhì sǐ qù lái,hún shí jiàn yán lǎo。
读尽百王书,未免受捶拷。dú jǐn bǎi wáng shū,wèi miǎn shòu chuí kǎo。
一称南无佛,皆以成佛道。yī chēng nán wú fú,jiē yǐ chéng fú dào。

寒山

井底生红尘,高峰起白浪。jǐng dǐ shēng hóng chén,gāo fēng qǐ bái làng。
石女生石儿,龟毛寸寸长。shí nǚ shēng shí ér,guī máo cùn cùn zhǎng。
若要学菩提,但看此榜样。ruò yào xué pú tí,dàn kàn cǐ bǎng yàng。