古诗词

送永阳崔明府

司空曙

古国群舒地,前当桐柏关。gǔ guó qún shū dì,qián dāng tóng bǎi guān。
连绵江上雨,稠叠楚南山。lián mián jiāng shàng yǔ,chóu dié chǔ nán shān。
沙馆行帆息,枫洲候吏还。shā guǎn xíng fān xī,fēng zhōu hòu lì hái。
乘篮若有暇,精舍在林间。chéng lán ruò yǒu xiá,jīng shě zài lín jiān。
司空曙

司空曙

司空曙(约720-790年),字文明,或作文初。广平(今河北永年县东南)人,大历十才子之一,唐代诗人。约唐代宗大历初前后在世。大历年进士,磊落有奇才,与李约为至交。性耿介,不干权要。家无担石,晏如也。尝因病中不给,遣其爱姬。韦辠节度剑南,辟致幕府。授洛阳主簿。。其诗多为行旅赠别之作,长于抒情,多有名句。胡震亨曰:“司空虞部婉雅闲淡,语近性情。“(《唐音癸签》卷七)有《司空文明诗集》。其诗朴素真挚,情感细腻,多写自然景色和乡情旅思,长于五律。诗风闲雅疏淡。 司空曙的作品>>

猜您喜欢

送李嘉祐正字括图书兼往扬州觐省

司空曙

不事兰台贵,全多韦带风。bù shì lán tái guì,quán duō wéi dài fēng。
儒官比刘向,使者得陈农。rú guān bǐ liú xiàng,shǐ zhě dé chén nóng。
晚烧平芜外,朝阳叠浪东。wǎn shāo píng wú wài,cháo yáng dié làng dōng。
归来喜调膳,寒笋出林中。guī lái xǐ diào shàn,hán sǔn chū lín zhōng。

送刘侍御

司空曙

狱成收夜烛,整豸出登车。yù chéng shōu yè zhú,zhěng zhì chū dēng chē。
黄叶辞荆楚,青山背汉初。huáng yè cí jīng chǔ,qīng shān bèi hàn chū。
早朝新羽卫,晚下步徒胥。zǎo cháo xīn yǔ wèi,wǎn xià bù tú xū。
应念长沙谪,思乡不食鱼。yīng niàn zhǎng shā zhé,sī xiāng bù shí yú。

送庞判官赴黔中

司空曙

天远风烟异,西南见一方。tiān yuǎn fēng yān yì,xī nán jiàn yī fāng。
乱山来蜀道,诸水出辰阳。luàn shān lái shǔ dào,zhū shuǐ chū chén yáng。
堆案青油暮,看棋画角长。duī àn qīng yóu mù,kàn qí huà jiǎo zhǎng。
论文谁可制,记室有何郎。lùn wén shuí kě zhì,jì shì yǒu hé láng。

送人游岭南

司空曙

万里南游客,交州见柳条。wàn lǐ nán yóu kè,jiāo zhōu jiàn liǔ tiáo。
逢迎人易合,时日酒能消。féng yíng rén yì hé,shí rì jiǔ néng xiāo。
浪晓浮青雀,风温解黑貂。làng xiǎo fú qīng què,fēng wēn jiě hēi diāo。
囊金如未足,莫恨故乡遥。náng jīn rú wèi zú,mò hèn gù xiāng yáo。

送曹同

司空曙

青春三十馀,众艺尽无如。qīng chūn sān shí yú,zhòng yì jǐn wú rú。
中散诗传画,将军扇续书。zhōng sàn shī chuán huà,jiāng jūn shàn xù shū。
楚田晴下雁,江日暖游鱼。chǔ tián qíng xià yàn,jiāng rì nuǎn yóu yú。
惆怅空相送,欢游自此疏。chóu chàng kōng xiāng sòng,huān yóu zì cǐ shū。

送鄂州张别驾襄阳觐省

司空曙

苍苍岘亭路,腊月汉阳春。cāng cāng xiàn tíng lù,là yuè hàn yáng chūn。
带雪半山寺,行沙隔水人。dài xuě bàn shān sì,xíng shā gé shuǐ rén。
王祥因就宦,莱子不违亲。wáng xiáng yīn jiù huàn,lái zi bù wéi qīn。
正恨殊乡别,千条楚柳新。zhèng hèn shū xiāng bié,qiān tiáo chǔ liǔ xīn。

送魏季羔游长沙觐兄

司空曙

芦荻湘江水,萧萧万里秋。lú dí xiāng jiāng shuǐ,xiāo xiāo wàn lǐ qiū。
鹤高看迥野,蝉远入中流。hè gāo kàn jiǒng yě,chán yuǎn rù zhōng liú。
访友多成滞,携家不厌游。fǎng yǒu duō chéng zhì,xié jiā bù yàn yóu。
惠连仍有作,知得从兄酬。huì lián réng yǒu zuò,zhī dé cóng xiōng chóu。

九日洛

司空曙

风息斜阳尽,游人曲落间。fēng xī xié yáng jǐn,yóu rén qū luò jiān。
采花因覆酒,行草转看山。cǎi huā yīn fù jiǔ,xíng cǎo zhuǎn kàn shān。
柳散新霜下,天晴早雁还。liǔ sàn xīn shuāng xià,tiān qíng zǎo yàn hái。
伤秋非骑省,玄发白成斑。shāng qiū fēi qí shěng,xuán fā bái chéng bān。

九日送人

司空曙

送人冠獬豸,值节佩茱萸。sòng rén guān xiè zhì,zhí jié pèi zhū yú。
均覆徵三壤,登车出五湖。jūn fù zhēng sān rǎng,dēng chē chū wǔ hú。
水风凄落日,岸叶飒衰芜。shuǐ fēng qī luò rì,àn yè sà shuāi wú。
自恨尘中使,何因在路隅。zì hèn chén zhōng shǐ,hé yīn zài lù yú。

哭王注

司空曙

已叹漳滨卧,何言驻隙难。yǐ tàn zhāng bīn wò,hé yán zhù xì nán。
异才伤促短,诸友哭门阑。yì cái shāng cù duǎn,zhū yǒu kū mén lán。
古道松声暮,荒阡草色寒。gǔ dào sōng shēng mù,huāng qiān cǎo sè hán。
延陵今葬子,空使鲁人观。yán líng jīn zàng zi,kōng shǐ lǔ rén guān。

遇谷口道士

司空曙

一见林中客,闲知州县劳。yī jiàn lín zhōng kè,xián zhī zhōu xiàn láo。
白云秋色远,苍岭夕阳高。bái yún qiū sè yuǎn,cāng lǐng xī yáng gāo。
自说名因石,谁逢手种桃。zì shuō míng yīn shí,shuí féng shǒu zhǒng táo。
丹经傥相授,何用恋青袍。dān jīng tǎng xiāng shòu,hé yòng liàn qīng páo。

深上人见访忆李端

司空曙

雁稀秋色尽,落日对寒山。yàn xī qiū sè jǐn,luò rì duì hán shān。
避事多称疾,留僧独闭关。bì shì duō chēng jí,liú sēng dú bì guān。
心归尘俗外,道胜有无间。xīn guī chén sú wài,dào shèng yǒu wú jiān。
仍忆东林友,相期久不还。réng yì dōng lín yǒu,xiāng qī jiǔ bù hái。

塞下

司空曙

寒柳接胡桑,军门向大荒。hán liǔ jiē hú sāng,jūn mén xiàng dà huāng。
幕营随月魄,兵气长星芒。mù yíng suí yuè pò,bīng qì zhǎng xīng máng。
横吹催春酒,重裘隔夜霜。héng chuī cuī chūn jiǔ,zhòng qiú gé yè shuāng。
冰开不防虏,青草满辽阳。bīng kāi bù fáng lǔ,qīng cǎo mǎn liáo yáng。

题鲜于秋

司空曙

雨后园林好,幽行迥野通。yǔ hòu yuán lín hǎo,yōu xíng jiǒng yě tōng。
远山芳草外,流水落花中。yuǎn shān fāng cǎo wài,liú shuǐ luò huā zhōng。
客醉悠悠惯,莺啼处处同。kè zuì yōu yōu guàn,yīng tí chù chù tóng。
夕阳自一望,日暮杜陵东。xī yáng zì yī wàng,rì mù dù líng dōng。

独游寄卫长林

司空曙

草绿春阳动,迟迟泽畔游。cǎo lǜ chūn yáng dòng,chí chí zé pàn yóu。
恋花同野蝶,爱水剧江鸥。liàn huā tóng yě dié,ài shuǐ jù jiāng ōu。
身外唯须醉,人间尽是愁。shēn wài wéi xū zuì,rén jiān jǐn shì chóu。
那知鸣玉者,不羡卖瓜侯。nà zhī míng yù zhě,bù xiàn mài guā hóu。
1301234567»