古诗词

病中寄郑十六兄

司空曙

倦枕欲徐行,开帘秋月明。juàn zhěn yù xú xíng,kāi lián qiū yuè míng。
手便筇杖冷,头喜葛巾轻。shǒu biàn qióng zhàng lěng,tóu xǐ gé jīn qīng。
绿草前侵水,黄花半上城。lǜ cǎo qián qīn shuǐ,huáng huā bàn shàng chéng。
虚消此尘景,不见十年兄。xū xiāo cǐ chén jǐng,bù jiàn shí nián xiōng。
司空曙

司空曙

司空曙(约720-790年),字文明,或作文初。广平(今河北永年县东南)人,大历十才子之一,唐代诗人。约唐代宗大历初前后在世。大历年进士,磊落有奇才,与李约为至交。性耿介,不干权要。家无担石,晏如也。尝因病中不给,遣其爱姬。韦辠节度剑南,辟致幕府。授洛阳主簿。。其诗多为行旅赠别之作,长于抒情,多有名句。胡震亨曰:“司空虞部婉雅闲淡,语近性情。“(《唐音癸签》卷七)有《司空文明诗集》。其诗朴素真挚,情感细腻,多写自然景色和乡情旅思,长于五律。诗风闲雅疏淡。 司空曙的作品>>

猜您喜欢

送翰林张学士岭南勒圣碑

司空曙

汉恩天外洽,周颂日边称。hàn ēn tiān wài qià,zhōu sòng rì biān chēng。
文独司空羡,书兼太尉能。wén dú sī kōng xiàn,shū jiān tài wèi néng。
出关逢北雁,度岭逐南鹏。chū guān féng běi yàn,dù lǐng zhú nán péng。
使者翰林客,馀春归灞陵。shǐ zhě hàn lín kè,yú chūn guī bà líng。

送吉校书东归

司空曙

少年芸阁吏,罢直暂归休。shǎo nián yún gé lì,bà zhí zàn guī xiū。
独与亲知别,行逢江海秋。dú yǔ qīn zhī bié,xíng féng jiāng hǎi qiū。
听猿看楚岫,随雁到吴洲。tīng yuán kàn chǔ xiù,suí yàn dào wú zhōu。
处处园林好,何人待子猷。chù chù yuán lín hǎo,hé rén dài zi yóu。

送郑明府贬岭南

司空曙

青枫江色晚,楚客独伤春。qīng fēng jiāng sè wǎn,chǔ kè dú shāng chūn。
共对一尊酒,相看万里人。gòng duì yī zūn jiǔ,xiāng kàn wàn lǐ rén。
猜嫌成谪宦,正直不防身。cāi xián chéng zhé huàn,zhèng zhí bù fáng shēn。
莫畏炎方久,年年雨露新。mò wèi yán fāng jiǔ,nián nián yǔ lù xīn。

晚秋西省寄上李韩二舍人

司空曙

昼漏传清唱,天恩禁旅秋。zhòu lòu chuán qīng chàng,tiān ēn jìn lǚ qiū。
雁亲承露掌,砧隔曝衣楼。yàn qīn chéng lù zhǎng,zhēn gé pù yī lóu。
赐膳中人送,馀香侍女收。cì shàn zhōng rén sòng,yú xiāng shì nǚ shōu。
仍闻劳上直,晚步凤池头。réng wén láo shàng zhí,wǎn bù fèng chí tóu。

下武昌江行望涔阳

司空曙

悠悠次楚乡,楚口下涔阳。yōu yōu cì chǔ xiāng,chǔ kǒu xià cén yáng。
雪隐洲渚暗,沙高芦荻黄。xuě yǐn zhōu zhǔ àn,shā gāo lú dí huáng。
渔人共留滞,水鸟自喧翔。yú rén gòng liú zhì,shuǐ niǎo zì xuān xiáng。
怀土年空尽,春风又淼茫。huái tǔ nián kōng jǐn,chūn fēng yòu miǎo máng。

送史申之峡州

司空曙

峡口巴江外,无风浪亦翻。xiá kǒu bā jiāng wài,wú fēng làng yì fān。
蒹葭新有雁,云雨不离猿。jiān jiā xīn yǒu yàn,yún yǔ bù lí yuán。
行客思乡远,愁人赖酒昏。xíng kè sī xiāng yuǎn,chóu rén lài jiǔ hūn。
檀郎好联句,共滞谢家门。tán láng hǎo lián jù,gòng zhì xiè jiā mén。

江园书事寄卢纶

司空曙

种柳南江边,闭门三四年。zhǒng liǔ nán jiāng biān,bì mén sān sì nián。
艳花那胜竹,凡鸟不如蝉。yàn huā nà shèng zhú,fán niǎo bù rú chán。
嗜酒渐婴渴,读书多欲眠。shì jiǔ jiàn yīng kě,dú shū duō yù mián。
平生故交在,白首远相怜。píng shēng gù jiāo zài,bái shǒu yuǎn xiāng lián。

送郑况往淮南

司空曙

西楚见南关,苍苍落日间。xī chǔ jiàn nán guān,cāng cāng luò rì jiān。
云离大雷树,潮入秣陵山。yún lí dà léi shù,cháo rù mò líng shān。
登戍因高望,停桡放溜闲。dēng shù yīn gāo wàng,tíng ráo fàng liū xián。
陈公有贤榻,君去岂空还。chén gōng yǒu xián tà,jūn qù qǐ kōng hái。

题江陵临沙驿楼

司空曙

江天清更愁,风柳入江楼。jiāng tiān qīng gèng chóu,fēng liǔ rù jiāng lóu。
雁惜楚山晚,蝉知秦树秋。yàn xī chǔ shān wǎn,chán zhī qín shù qiū。
凄凉多独醉,零落半同游。qī liáng duō dú zuì,líng luò bàn tóng yóu。
岂复平生意,苍然兰杜洲。qǐ fù píng shēng yì,cāng rán lán dù zhōu。

送张弋

司空曙

拥棹江天旷,苍然下郢城。yōng zhào jiāng tiān kuàng,cāng rán xià yǐng chéng。
冰霜葭菼变,云泽鹧鸪鸣。bīng shuāng jiā tǎn biàn,yún zé zhè gū míng。
酒倦临流醉,人逢置榻迎。jiǔ juàn lín liú zuì,rén féng zhì tà yíng。
尝闻藉东观,不独鲁诸生。cháng wén jí dōng guān,bù dú lǔ zhū shēng。

送僧无言归山

司空曙

袈裟出尘外,山径几盘缘。jiā shā chū chén wài,shān jìng jǐ pán yuán。
人到白云树,鹤沈青草田。rén dào bái yún shù,hè shěn qīng cǎo tián。
龛泉朝请盥,松籁夜和禅。kān quán cháo qǐng guàn,sōng lài yè hé chán。
自昔闻多学,逍遥注一篇。zì xī wén duō xué,xiāo yáo zhù yī piān。

送史泽之长沙

司空曙

谢朓怀西府,单车触火云。xiè tiǎo huái xī fǔ,dān chē chù huǒ yún。
野蕉依戍客,庙竹映湘君。yě jiāo yī shù kè,miào zhú yìng xiāng jūn。
梦渚巴山断,长沙楚路分。mèng zhǔ bā shān duàn,zhǎng shā chǔ lù fēn。
一杯从别后,风月不相闻。yī bēi cóng bié hòu,fēng yuè bù xiāng wén。

田家

司空曙

田家喜雨足,邻老相招携。tián jiā xǐ yǔ zú,lín lǎo xiāng zhāo xié。
泉溢沟塍坏,麦高桑柘低。quán yì gōu chéng huài,mài gāo sāng zhè dī。
呼儿催放犊,宿客待烹鸡。hū ér cuī fàng dú,sù kè dài pēng jī。
搔首蓬门下,如将轩冕齐。sāo shǒu péng mén xià,rú jiāng xuān miǎn qí。

送卢堪

司空曙

羁贫不易去,此日始西东。jī pín bù yì qù,cǐ rì shǐ xī dōng。
旅舍秋霖叶,行人寒草风。lǚ shě qiū lín yè,xíng rén hán cǎo fēng。
酒醒馀恨在,野饯暂游同。jiǔ xǐng yú hèn zài,yě jiàn zàn yóu tóng。
莫使祢生刺,空留怀袖中。mò shǐ mí shēng cì,kōng liú huái xiù zhōng。

送柳震入蜀

司空曙

粉堞连青气,喧喧杂万家。fěn dié lián qīng qì,xuān xuān zá wàn jiā。
夷人祠竹节,蜀鸟乳桐花。yí rén cí zhú jié,shǔ niǎo rǔ tóng huā。
酒报新丰景,琴迎抵峡斜。jiǔ bào xīn fēng jǐng,qín yíng dǐ xiá xié。
多闻滞游客,不似在天涯。duō wén zhì yóu kè,bù shì zài tiān yá。
1301234567»