古诗词

题玉真观公主山池院

司空曙

香殿留遗影,春朝玉户开。xiāng diàn liú yí yǐng,chūn cháo yù hù kāi。
羽衣重素几,珠网俨轻埃。yǔ yī zhòng sù jǐ,zhū wǎng yǎn qīng āi。
石自蓬山得,泉经太液来。shí zì péng shān dé,quán jīng tài yè lái。
柳丝遮绿浪,花粉落青苔。liǔ sī zhē lǜ làng,huā fěn luò qīng tái。
镜掩鸾空在,霞消凤不回。jìng yǎn luán kōng zài,xiá xiāo fèng bù huí。
唯馀古桃树,传是上仙栽。wéi yú gǔ táo shù,chuán shì shàng xiān zāi。
司空曙

司空曙

司空曙(约720-790年),字文明,或作文初。广平(今河北永年县东南)人,大历十才子之一,唐代诗人。约唐代宗大历初前后在世。大历年进士,磊落有奇才,与李约为至交。性耿介,不干权要。家无担石,晏如也。尝因病中不给,遣其爱姬。韦辠节度剑南,辟致幕府。授洛阳主簿。。其诗多为行旅赠别之作,长于抒情,多有名句。胡震亨曰:“司空虞部婉雅闲淡,语近性情。“(《唐音癸签》卷七)有《司空文明诗集》。其诗朴素真挚,情感细腻,多写自然景色和乡情旅思,长于五律。诗风闲雅疏淡。 司空曙的作品>>

猜您喜欢

迎神

司空曙

吉日兮临水,沐青兰兮白芷。jí rì xī lín shuǐ,mù qīng lán xī bái zhǐ。
假山鬼兮请东皇,托灵均兮邀帝子。jiǎ shān guǐ xī qǐng dōng huáng,tuō líng jūn xī yāo dì zi。
吹参差兮正苦,舞婆娑兮未已。chuī cān chà xī zhèng kǔ,wǔ pó suō xī wèi yǐ。
鸾旌圆盖望欲来,山雨霏霏江浪起。luán jīng yuán gài wàng yù lái,shān yǔ fēi fēi jiāng làng qǐ。
神既降兮我独知,目成再拜为陈词。shén jì jiàng xī wǒ dú zhī,mù chéng zài bài wèi chén cí。

送神

司空曙

神之去,回风袅袅云容与。shén zhī qù,huí fēng niǎo niǎo yún róng yǔ。
桂尊瑶席不复陈,苍山绿水暮愁人。guì zūn yáo xí bù fù chén,cāng shān lǜ shuǐ mù chóu rén。

残莺百啭歌同王员外耿拾遗吉中孚李端游慈恩各赋一物

司空曙

残莺一何怨,百啭相寻续。cán yīng yī hé yuàn,bǎi zhuàn xiāng xún xù。
始辨下将高,稍分长复促。shǐ biàn xià jiāng gāo,shāo fēn zhǎng fù cù。
绵蛮巧状语,机节终如曲。mián mán qiǎo zhuàng yǔ,jī jié zhōng rú qū。
野客赏应迟,幽僧闻讵足。yě kè shǎng yīng chí,yōu sēng wén jù zú。
禅斋深树夏阴清,零落空馀三两声。chán zhāi shēn shù xià yīn qīng,líng luò kōng yú sān liǎng shēng。
金谷筝中传不似,山阳笛里写难成。jīn gǔ zhēng zhōng chuán bù shì,shān yáng dí lǐ xiě nán chéng。
忆昨乱啼无远近,晴宫晓色偏相引。yì zuó luàn tí wú yuǎn jìn,qíng gōng xiǎo sè piān xiāng yǐn。
送暖初随柳色来,辞芳暗逐花枝尽。sòng nuǎn chū suí liǔ sè lái,cí fāng àn zhú huā zhī jǐn。
歌残莺,歌残莺,悠然万感生。gē cán yīng,gē cán yīng,yōu rán wàn gǎn shēng。
谢朓羁怀方一听,何郎闲吟本多情。xiè tiǎo jī huái fāng yī tīng,hé láng xián yín běn duō qíng。
乃知众鸟非俦比,暮噪晨鸣倦人耳。nǎi zhī zhòng niǎo fēi chóu bǐ,mù zào chén míng juàn rén ěr。
共爱奇音那可亲,年年出谷待新春。gòng ài qí yīn nà kě qīn,nián nián chū gǔ dài xīn chūn。
此时断绝为君惜,明日玄蝉催发白。cǐ shí duàn jué wèi jūn xī,míng rì xuán chán cuī fā bái。

送程秀才

司空曙

悠悠多路岐,相见又别离。yōu yōu duō lù qí,xiāng jiàn yòu bié lí。
东风催节换,燄燄春阳散。dōng fēng cuī jié huàn,yàn yàn chūn yáng sàn。
楚草渐烟绵,江云亦芜漫。chǔ cǎo jiàn yān mián,jiāng yún yì wú màn。
送子恨何穷,故关如梦中。sòng zi hèn hé qióng,gù guān rú mèng zhōng。
游人尽还北,旅雁辞南国。yóu rén jǐn hái běi,lǚ yàn cí nán guó。
枫树几回青,逐臣归不得。fēng shù jǐ huí qīng,zhú chén guī bù dé。

长林令卫象饧丝结歌

司空曙

主人雕盘盘素丝,寒女眷眷墨子悲。zhǔ rén diāo pán pán sù sī,hán nǚ juàn juàn mò zi bēi。
乃言假使饧为之,八珍重沓失颜色。nǎi yán jiǎ shǐ táng wèi zhī,bā zhēn zhòng dá shī yán sè。
手援玉箸不敢持,始状芙蓉新出水。shǒu yuán yù zhù bù gǎn chí,shǐ zhuàng fú róng xīn chū shuǐ。
仰坼重衣倾万蕊,又如合欢交乱枝。yǎng chè zhòng yī qīng wàn ruǐ,yòu rú hé huān jiāo luàn zhī。
红茸向暮花参差,吴蚕络茧抽尚绝。hóng rōng xiàng mù huā cān chà,wú cán luò jiǎn chōu shàng jué。
细缕纤毫看欲灭,雪发羞垂倭堕鬟。xì lǚ xiān háo kàn yù miè,xuě fā xiū chuí wō duò huán。
绣囊畏并茱萸结,我爱此丝巧。xiù náng wèi bìng zhū yú jié,wǒ ài cǐ sī qiǎo。
妙绝世间无,为君作歌陈座隅。miào jué shì jiān wú,wèi jūn zuò gē chén zuò yú。

和卢校书文若早入使院书事

司空曙

解带独裴回,秋风如水来。jiě dài dú péi huí,qiū fēng rú shuǐ lái。
轩墀湿繁露,琴几拂轻埃。xuān chí shī fán lù,qín jǐ fú qīng āi。
晨鸟犹在叶,夕虫馀囗苔。chén niǎo yóu zài yè,xī chóng yú wéi tái。
苍然发高兴,相仰坐难陪。cāng rán fā gāo xīng,xiāng yǎng zuò nán péi。

送张鍊师还峨嵋山

司空曙

太一天坛天柱西,垂萝为幌石为梯。tài yī tiān tán tiān zhù xī,chuí luó wèi huǎng shí wèi tī。
前登灵境青霄绝,下视人间白日低。qián dēng líng jìng qīng xiāo jué,xià shì rén jiān bái rì dī。
松籁万声和管磐,丹光五色杂虹蜺。sōng lài wàn shēng hé guǎn pán,dān guāng wǔ sè zá hóng ní。
春山一入寻无路,鸟响烟深水满溪。chūn shān yī rù xún wú lù,niǎo xiǎng yān shēn shuǐ mǎn xī。

关山月

司空曙

苍茫明月上,夜久光如积。cāng máng míng yuè shàng,yè jiǔ guāng rú jī。
野幕冷胡霜,关楼宿边客。yě mù lěng hú shuāng,guān lóu sù biān kè。
陇头秋露暗,碛外寒沙白。lǒng tóu qiū lù àn,qì wài hán shā bái。
唯有故乡人,沾裳此闻笛。wéi yǒu gù xiāng rén,zhān shang cǐ wén dí。

云阳寺石竹花

司空曙

一自幽山别,相逢此寺中。yī zì yōu shān bié,xiāng féng cǐ sì zhōng。
高低俱出叶,深浅不分丛。gāo dī jù chū yè,shēn qiǎn bù fēn cóng。
野蝶难争白,庭榴暗让红。yě dié nán zhēng bái,tíng liú àn ràng hóng。
谁怜芳最久,春露到秋风。shuí lián fāng zuì jiǔ,chūn lù dào qiū fēng。

峡口送友人

司空曙

峡口花飞欲尽春,天涯去住泪沾巾。xiá kǒu huā fēi yù jǐn chūn,tiān yá qù zhù lèi zhān jīn。
来时万里同为客,今日翻成送故人。lái shí wàn lǐ tóng wèi kè,jīn rì fān chéng sòng gù rén。
130«3456789