古诗词

赠严仓曹乞推命录

陈子昂

少学纵横术,游楚复游燕。shǎo xué zòng héng shù,yóu chǔ fù yóu yàn。
栖遑长委命,富贵未知天。qī huáng zhǎng wěi mìng,fù guì wèi zhī tiān。
闻道沈冥客,青囊有秘篇。wén dào shěn míng kè,qīng náng yǒu mì piān。
九宫探万象,三算极重玄。jiǔ gōng tàn wàn xiàng,sān suàn jí zhòng xuán。
愿奉唐生诀,将知跃马年。yuàn fèng táng shēng jué,jiāng zhī yuè mǎ nián。
非同墨翟问,空滞杀龙川。fēi tóng mò dí wèn,kōng zhì shā lóng chuān。
陈子昂

陈子昂

陈子昂(约公元661~公元702),唐代文学家,初唐诗文革新人物之一。字伯玉,汉族,梓州射洪(今属四川)人。因曾任右拾遗,后世称为陈拾遗。光宅进士,历仕武则天朝麟台正字、右拾遗。解职归乡后受人所害,忧愤而死。其存诗共100多首,其中最有代表性的是《感遇》诗38首,《蓟丘览古赠卢居士藏用》7首和《登幽州台歌》。 陈子昂的作品>>

猜您喜欢

感遇诗三十八首·其十八

陈子昂

逶迤势已久,骨鲠道斯穷。wēi yí shì yǐ jiǔ,gǔ gěng dào sī qióng。
岂无感激者,时俗颓此风。qǐ wú gǎn jī zhě,shí sú tuí cǐ fēng。
灌园何其鄙,皎皎於陵中。guàn yuán hé qí bǐ,jiǎo jiǎo yú líng zhōng。
世道不相容,嗟嗟张长公。shì dào bù xiāng róng,jiē jiē zhāng zhǎng gōng。

感遇诗三十八首·其十九

陈子昂

圣人不利己,忧济在元元。shèng rén bù lì jǐ,yōu jì zài yuán yuán。
黄屋非尧意,瑶台安可论。huáng wū fēi yáo yì,yáo tái ān kě lùn。
吾闻西方化,清净道弥敦。wú wén xī fāng huà,qīng jìng dào mí dūn。
奈何穷金玉,雕刻以为尊。nài hé qióng jīn yù,diāo kè yǐ wèi zūn。
云构山林尽,瑶图珠翠烦。yún gòu shān lín jǐn,yáo tú zhū cuì fán。
鬼工尚未可,人力安能存。guǐ gōng shàng wèi kě,rén lì ān néng cún。
夸愚适增累,矜智道逾昏。kuā yú shì zēng lèi,jīn zhì dào yú hūn。

感遇诗三十八首其二

陈子昂

玄天幽且默,群议曷嗤嗤。xuán tiān yōu qiě mò,qún yì hé chī chī。
圣人教犹在,世运久陵夷。shèng rén jiào yóu zài,shì yùn jiǔ líng yí。
一绳将何系?忧醉不能持。yī shéng jiāng hé xì?yōu zuì bù néng chí。
去去行采芝,勿为尘所欺。qù qù xíng cǎi zhī,wù wèi chén suǒ qī。

感遇诗三十八首·其二十一

陈子昂

蜻蛉游天地,与世本无患。qīng líng yóu tiān dì,yǔ shì běn wú huàn。
飞飞未能止,黄雀来相干。fēi fēi wèi néng zhǐ,huáng què lái xiāng gàn。
穰侯富秦宠,金石比交欢。ráng hóu fù qín chǒng,jīn shí bǐ jiāo huān。
出入咸阳里,诸侯莫敢言。chū rù xián yáng lǐ,zhū hóu mò gǎn yán。
宁知山东客,激怒秦王肝。níng zhī shān dōng kè,jī nù qín wáng gān。
布衣取丞相,千载为辛酸。bù yī qǔ chéng xiāng,qiān zài wèi xīn suān。

感遇诗三十八首·其二十二

陈子昂

微霜知岁晏,斧柯始青青。wēi shuāng zhī suì yàn,fǔ kē shǐ qīng qīng。
况乃金天夕,浩露沾群英。kuàng nǎi jīn tiān xī,hào lù zhān qún yīng。
登山望宇宙,白日已西暝。dēng shān wàng yǔ zhòu,bái rì yǐ xī míng。
云海方荡潏,孤鳞安得宁。yún hǎi fāng dàng yù,gū lín ān dé níng。

感遇诗三十八首·其二十三

陈子昂

翡翠巢南海,雄雌珠树林。fěi cuì cháo nán hǎi,xióng cí zhū shù lín。
何知美人意,骄爱比黄金。hé zhī měi rén yì,jiāo ài bǐ huáng jīn。
杀身炎州里,委羽玉堂阴。shā shēn yán zhōu lǐ,wěi yǔ yù táng yīn。
旖旎光首饰,葳蕤烂锦衾。yǐ nǐ guāng shǒu shì,wēi ruí làn jǐn qīn。
岂不在遐远,虞罗忽见寻。qǐ bù zài xiá yuǎn,yú luó hū jiàn xún。
多材信为累,叹息此珍禽。duō cái xìn wèi lèi,tàn xī cǐ zhēn qín。

感遇诗三十八首·其二十四

陈子昂

挈瓶者谁子,姣服当青春。qiè píng zhě shuí zi,jiāo fú dāng qīng chūn。
三五明月满,盈盈不自珍。sān wǔ míng yuè mǎn,yíng yíng bù zì zhēn。
高堂委金玉,微缕悬千钧。gāo táng wěi jīn yù,wēi lǚ xuán qiān jūn。
如何负公鼎,被敓笑时人。rú hé fù gōng dǐng,bèi duó xiào shí rén。

感遇诗三十八首·其二十五

陈子昂

玄蝉号白露,兹岁已蹉跎。xuán chán hào bái lù,zī suì yǐ cuō tuó。
群物从大化,孤英将奈何?qún wù cóng dà huà,gū yīng jiāng nài hé?
瑶台有青鸟,远食玉山禾。yáo tái yǒu qīng niǎo,yuǎn shí yù shān hé。
昆仑见玄凤,岂复虞云罗。kūn lún jiàn xuán fèng,qǐ fù yú yún luó。

感遇诗三十八首·其二十六

陈子昂

荒哉穆天子,好与白云期。huāng zāi mù tiān zi,hǎo yǔ bái yún qī。
宫女多怨旷,层城闭蛾眉。gōng nǚ duō yuàn kuàng,céng chéng bì é méi。
日耽瑶池乐,岂伤桃李时。rì dān yáo chí lè,qǐ shāng táo lǐ shí。
青苔空萎绝,白发生罗帷。qīng tái kōng wēi jué,bái fā shēng luó wéi。

感遇诗三十八首·其二十七

陈子昂

朝发宜都渚,浩然思故乡。cháo fā yí dōu zhǔ,hào rán sī gù xiāng。
故乡不可见,路隔巫山阳。gù xiāng bù kě jiàn,lù gé wū shān yáng。
巫山彩云没,高丘正微茫。wū shān cǎi yún méi,gāo qiū zhèng wēi máng。
伫立望已久,涕落沾衣裳。zhù lì wàng yǐ jiǔ,tì luò zhān yī shang。
岂兹越乡感,忆昔楚襄王。qǐ zī yuè xiāng gǎn,yì xī chǔ xiāng wáng。
朝云无处所,荆国亦沦亡。cháo yún wú chù suǒ,jīng guó yì lún wáng。

感遇诗三十八首·其二十八

陈子昂

昔日章华宴,荆王乐荒淫。xī rì zhāng huá yàn,jīng wáng lè huāng yín。
霓旌翠羽盖,射兕云梦林。ní jīng cuì yǔ gài,shè sì yún mèng lín。
朅来高唐观,怅望云阳岑。qiè lái gāo táng guān,chàng wàng yún yáng cén。
雄图今何在?黄雀空哀吟。xióng tú jīn hé zài?huáng què kōng āi yín。

感遇诗三十八首·其二十九

陈子昂

丁亥岁云暮,西山事甲兵。dīng hài suì yún mù,xī shān shì jiǎ bīng。
赢粮匝邛道,荷戟争羌城。yíng liáng zā qióng dào,hé jǐ zhēng qiāng chéng。
严冬阴风劲,穷岫泄云生。yán dōng yīn fēng jìn,qióng xiù xiè yún shēng。
昏曀无昼夜,羽檄复相惊。hūn yì wú zhòu yè,yǔ xí fù xiāng jīng。
拳局竞万仞,崩危走九冥。quán jú jìng wàn rèn,bēng wēi zǒu jiǔ míng。
籍籍峰壑里,哀哀冰雪行。jí jí fēng hè lǐ,āi āi bīng xuě xíng。
圣人御宇宙,闻道泰阶平。shèng rén yù yǔ zhòu,wén dào tài jiē píng。
肉食谋何失,藜藿缅纵横。ròu shí móu hé shī,lí huò miǎn zòng héng。

感遇诗三十八首·其三十

陈子昂

可怜瑶台树,灼灼佳人姿。kě lián yáo tái shù,zhuó zhuó jiā rén zī。
碧华映朱实,攀折青春时。bì huá yìng zhū shí,pān zhé qīng chūn shí。
岂不盛光宠,荣君白玉墀。qǐ bù shèng guāng chǒng,róng jūn bái yù chí。
但恨红芳歇,凋伤感所思。dàn hèn hóng fāng xiē,diāo shāng gǎn suǒ sī。

感遇诗三十八首·其三十一

陈子昂

朅来豪游子,势利祸之门。qiè lái háo yóu zi,shì lì huò zhī mén。
如何兰膏叹,感激自生冤。rú hé lán gāo tàn,gǎn jī zì shēng yuān。
众趋明所避,时弃道犹存。zhòng qū míng suǒ bì,shí qì dào yóu cún。
云渊既已失,罗网与谁论。yún yuān jì yǐ shī,luó wǎng yǔ shuí lùn。
箕山有高节,湘水有清源。jī shān yǒu gāo jié,xiāng shuǐ yǒu qīng yuán。
唯应白鸥鸟,可为洗心言。wéi yīng bái ōu niǎo,kě wèi xǐ xīn yán。

感遇诗三十八首·其三十二

陈子昂

索居犹几日,炎夏忽然衰。suǒ jū yóu jǐ rì,yán xià hū rán shuāi。
阳彩皆阴翳,亲友尽暌违。yáng cǎi jiē yīn yì,qīn yǒu jǐn kuí wéi。
登山望不见,涕泣久涟洏。dēng shān wàng bù jiàn,tì qì jiǔ lián ér。
宿梦感颜色,若与白云期。sù mèng gǎn yán sè,ruò yǔ bái yún qī。
马上骄豪子,驱逐正蚩蚩。mǎ shàng jiāo háo zi,qū zhú zhèng chī chī。
蜀山与楚水,携手在何时。shǔ shān yǔ chǔ shuǐ,xié shǒu zài hé shí。
112«2345678