古诗词

喜王子载话旧

张祜

相逢青眼日,相叹白头时。xiāng féng qīng yǎn rì,xiāng tàn bái tóu shí。
累话三朝事,重看一局棋。lèi huà sān cháo shì,zhòng kàn yī jú qí。
欢娱非老大,成长是婴儿。huān yú fēi lǎo dà,chéng zhǎng shì yīng ér。
且尽尊中物,无烦更后期。qiě jǐn zūn zhōng wù,wú fán gèng hòu qī。
张祜

张祜

张祜 字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人。出生在清河张氏望族,家世显赫,被人称作张公子,有“海内名士”之誉。张祜的一生,在诗歌创作上取得了卓越成就。“故国三千里,深宫二十年”张祜以是得名,《全唐诗》收录其349首诗歌。 张祜的作品>>

猜您喜欢

题画僧二首

张祜

瘦颈隆肩碧眼生,翰林亲赞虎头能。shòu jǐng lóng jiān bì yǎn shēng,hàn lín qīn zàn hǔ tóu néng。
终年不语看如意,似证禅心入大乘。zhōng nián bù yǔ kàn rú yì,shì zhèng chán xīn rù dà chéng。

送走马使

张祜

新样花文配蜀罗,同心双带蹙金蛾。xīn yàng huā wén pèi shǔ luó,tóng xīn shuāng dài cù jīn é。
惯将喉舌传军好,马迹铃声遍两河。guàn jiāng hóu shé chuán jūn hǎo,mǎ jì líng shēng biàn liǎng hé。

题御沟

张祜

万树垂杨拂御沟,溶溶漾漾绕神州。wàn shù chuí yáng fú yù gōu,róng róng yàng yàng rào shén zhōu。
都缘济物心无阻,从此恩波处处流。dōu yuán jì wù xīn wú zǔ,cóng cǐ ēn bō chù chù liú。

题青龙寺

张祜

二十年沈沧海间,一游京国也应闲。èr shí nián shěn cāng hǎi jiān,yī yóu jīng guó yě yīng xián。
人人尽到求名处,独向青龙寺看山。rén rén jǐn dào qiú míng chù,dú xiàng qīng lóng sì kàn shān。

硫黄

张祜

一粒硫黄入贵门,寝堂深处问玄言。yī lì liú huáng rù guì mén,qǐn táng shēn chù wèn xuán yán。
时人尽说韦山甫,昨日馀干吊子孙。shí rén jǐn shuō wéi shān fǔ,zuó rì yú gàn diào zi sūn。

散花楼

张祜

锦江城外锦城头,回望秦川上轸忧。jǐn jiāng chéng wài jǐn chéng tóu,huí wàng qín chuān shàng zhěn yōu。
正值血魂来梦里,杜鹃声在散花楼。zhèng zhí xuè hún lái mèng lǐ,dù juān shēng zài sàn huā lóu。

王家五弦

张祜

五条弦出万端情,撚拨间关漫态生。wǔ tiáo xián chū wàn duān qíng,niǎn bō jiān guān màn tài shēng。
唯羡风流田太守,小金铃子耳边鸣。wéi xiàn fēng liú tián tài shǒu,xiǎo jīn líng zi ěr biān míng。

听薛阳陶吹芦管

张祜

紫清人下薛阳陶,末曲新笳调更高。zǐ qīng rén xià xuē yáng táo,mò qū xīn jiā diào gèng gāo。
无奈一声天外绝,百年已死断肠刀。wú nài yī shēng tiān wài jué,bǎi nián yǐ sǐ duàn cháng dāo。

过汾水关

张祜

千里南来背日行,关门无事一侯嬴。qiān lǐ nán lái bèi rì xíng,guān mén wú shì yī hóu yíng。
山根百尺路前去,十夜耳中汾水声。shān gēn bǎi chǐ lù qián qù,shí yè ěr zhōng fén shuǐ shēng。

樱桃

张祜

石榴未拆梅犹小,爱此山花四五株。shí liú wèi chāi méi yóu xiǎo,ài cǐ shān huā sì wǔ zhū。
斜日庭前风袅袅,碧油千片漏红珠。xié rì tíng qián fēng niǎo niǎo,bì yóu qiān piàn lòu hóng zhū。

酬凌

张祜

八寸黄杨惠不轻,虎头光照簟文清。bā cùn huáng yáng huì bù qīng,hǔ tóu guāng zhào diàn wén qīng。
空心想此缘成梦,拔剑灯前一夜行。kōng xīn xiǎng cǐ yuán chéng mèng,bá jiàn dēng qián yī yè xíng。

感春申君

张祜

薄俗何心议感恩,谄容卑迹赖君门。báo sú hé xīn yì gǎn ēn,chǎn róng bēi jì lài jūn mén。
春申还道三千客,寂寞无人杀李园。chūn shēn hái dào sān qiān kè,jì mò wú rén shā lǐ yuán。

孟才人叹

张祜

偶因歌态咏娇颦,传唱宫中十二春。ǒu yīn gē tài yǒng jiāo pín,chuán chàng gōng zhōng shí èr chūn。
却为一声河满子,下泉须吊旧才人。què wèi yī shēng hé mǎn zi,xià quán xū diào jiù cái rén。

听简上人吹芦管三首

张祜

蜀国僧吹芦一枝,陇西游客泪先垂。shǔ guó sēng chuī lú yī zhī,lǒng xī yóu kè lèi xiān chuí。
至今留得新声在,却为中原人不知。zhì jīn liú dé xīn shēng zài,què wèi zhōng yuán rén bù zhī。

听简上人吹芦管三首

张祜

细芦僧管夜沈沈,越鸟巴猿寄恨吟。xì lú sēng guǎn yè shěn shěn,yuè niǎo bā yuán jì hèn yín。
吹到耳边声尽处,一条丝断碧云心。chuī dào ěr biān shēng jǐn chù,yī tiáo sī duàn bì yún xīn。