古诗词

题润州金山寺

张祜

一宿金山寺,超然离世群。yī sù jīn shān sì,chāo rán lí shì qún。
僧归夜船月,龙出晓堂云。sēng guī yè chuán yuè,lóng chū xiǎo táng yún。
树色中流见,钟声两岸闻。shù sè zhōng liú jiàn,zhōng shēng liǎng àn wén。
翻思在朝市,终日醉醺醺。fān sī zài cháo shì,zhōng rì zuì xūn xūn。
张祜

张祜

张祜 字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人。出生在清河张氏望族,家世显赫,被人称作张公子,有“海内名士”之誉。张祜的一生,在诗歌创作上取得了卓越成就。“故国三千里,深宫二十年”张祜以是得名,《全唐诗》收录其349首诗歌。 张祜的作品>>

猜您喜欢

马嵬坡

张祜

旌旗不整奈君何,南去人稀北去多。jīng qí bù zhěng nài jūn hé,nán qù rén xī běi qù duō。
尘土已残香粉艳,荔枝犹到马嵬坡。chén tǔ yǐ cán xiāng fěn yàn,lì zhī yóu dào mǎ wéi pō。

太真香囊子

张祜

蹙金妃子小花囊,销耗胸前结旧香。cù jīn fēi zi xiǎo huā náng,xiāo hào xiōng qián jié jiù xiāng。
谁为君王重解得,一生遗恨系心肠。shuí wèi jūn wáng zhòng jiě dé,yī shēng yí hèn xì xīn cháng。

听歌二首

张祜

儿郎漫说转喉轻,须待情来意自生。ér láng màn shuō zhuǎn hóu qīng,xū dài qíng lái yì zì shēng。
只是眼前丝竹和,大家声里唱新声。zhǐ shì yǎn qián sī zhú hé,dà jiā shēng lǐ chàng xīn shēng。

听歌二首

张祜

十二年前边塞行,坐中无语叹歌情。shí èr nián qián biān sāi xíng,zuò zhōng wú yǔ tàn gē qíng。
不堪昨夜先垂泪,西去阳关第一声。bù kān zuó yè xiān chuí lèi,xī qù yáng guān dì yī shēng。

听筝

张祜

十指纤纤玉笋红,雁行轻遏翠弦中。shí zhǐ xiān xiān yù sǔn hóng,yàn xíng qīng è cuì xián zhōng。
分明似说长城苦,水咽云寒一夜风。fēn míng shì shuō zhǎng chéng kǔ,shuǐ yàn yún hán yī yè fēng。

王家琵琶

张祜

金屑檀槽玉腕明,子弦轻撚为多情。jīn xiè tán cáo yù wàn míng,zi xián qīng niǎn wèi duō qíng。
只愁拍尽凉州破,画出风雷是拨声。zhǐ chóu pāi jǐn liáng zhōu pò,huà chū fēng léi shì bō shēng。

李家柘枝

张祜

红铅拂脸细腰人,金绣罗衫软著身。hóng qiān fú liǎn xì yāo rén,jīn xiù luó shān ruǎn zhù shēn。
长恐舞时残拍尽,却思云雨更无因。zhǎng kǒng wǔ shí cán pāi jǐn,què sī yún yǔ gèng wú yīn。

楚州韦中丞箜篌

张祜

千重钩锁撼金铃,万颗真珠泻玉瓶。qiān zhòng gōu suǒ hàn jīn líng,wàn kē zhēn zhū xiè yù píng。
恰值满堂人欲醉,甲光才触一时醒。qià zhí mǎn táng rén yù zuì,jiǎ guāng cái chù yī shí xǐng。

边上逢歌者

张祜

垂老秋歌出塞庭,遏云相付旧秦青。chuí lǎo qiū gē chū sāi tíng,è yún xiāng fù jiù qín qīng。
少年翻掷新声尽,却向人前侧耳听。shǎo nián fān zhì xīn shēng jǐn,què xiàng rén qián cè ěr tīng。

马嵬归

张祜

云愁鸟恨驿坡前,孑孑龙旗指望贤。yún chóu niǎo hèn yì pō qián,jié jié lóng qí zhǐ wàng xián。
无复一生重语事,柘黄衫袖掩潸然。wú fù yī shēng zhòng yǔ shì,zhè huáng shān xiù yǎn shān rán。

塞上闻笛

张祜

一夜梅花笛里飞,冷沙晴槛月光辉。yī yè méi huā dí lǐ fēi,lěng shā qíng kǎn yuè guāng huī。
北风吹尽向何处,高入塞云燕雁稀。běi fēng chuī jǐn xiàng hé chù,gāo rù sāi yún yàn yàn xī。

经旧游

张祜

去年来送行人处,依旧虫声古岸南。qù nián lái sòng xíng rén chù,yī jiù chóng shēng gǔ àn nán。
斜日照溪云影断,水荭花穗倒空潭。xié rì zhào xī yún yǐng duàn,shuǐ hóng huā suì dào kōng tán。

东山寺

张祜

寒色苍苍老柏风,石苔清滑露光融。hán sè cāng cāng lǎo bǎi fēng,shí tái qīng huá lù guāng róng。
半夜四山钟磬尽,水精宫殿月玲珑。bàn yè sì shān zhōng qìng jǐn,shuǐ jīng gōng diàn yuè líng lóng。

峰顶寺

张祜

月明如水山头寺,仰面看天石上行。yuè míng rú shuǐ shān tóu sì,yǎng miàn kàn tiān shí shàng xíng。
夜半深廊人语定,一枝松动鹤来声。yè bàn shēn láng rén yǔ dìng,yī zhī sōng dòng hè lái shēng。

题润州鹤林寺

张祜

古寺名僧多异时,道情虚遣俗情悲。gǔ sì míng sēng duō yì shí,dào qíng xū qiǎn sú qíng bēi。
千年鹤在市朝变,来去旧山人不知。qiān nián hè zài shì cháo biàn,lái qù jiù shān rén bù zhī。