古诗词

题苏州灵岩寺

张祜

碧海西陵岸,吴王此盛时。bì hǎi xī líng àn,wú wáng cǐ shèng shí。
山行今佛寺,水见旧宫池。shān xíng jīn fú sì,shuǐ jiàn jiù gōng chí。
亡国人遗恨,空门事少悲。wáng guó rén yí hèn,kōng mén shì shǎo bēi。
聊当值僧语,尽日把松枝。liáo dāng zhí sēng yǔ,jǐn rì bǎ sōng zhī。
张祜

张祜

张祜 字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人。出生在清河张氏望族,家世显赫,被人称作张公子,有“海内名士”之誉。张祜的一生,在诗歌创作上取得了卓越成就。“故国三千里,深宫二十年”张祜以是得名,《全唐诗》收录其349首诗歌。 张祜的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞车遥遥

张祜

东方昽昽车轧轧,地色不分新去辙。dōng fāng lóng lóng chē yà yà,dì sè bù fēn xīn qù zhé。
闺门半掩窗半空,斑斑枕花残泪红。guī mén bàn yǎn chuāng bàn kōng,bān bān zhěn huā cán lèi hóng。
君心若车千万转,妾身如辙遗渐远。jūn xīn ruò chē qiān wàn zhuǎn,qiè shēn rú zhé yí jiàn yuǎn。
碧川迢迢山宛宛,马蹄在耳轮在眼。bì chuān tiáo tiáo shān wǎn wǎn,mǎ tí zài ěr lún zài yǎn。
桑间女儿情不浅,莫道野蚕能作茧。sāng jiān nǚ ér qíng bù qiǎn,mò dào yě cán néng zuò jiǎn。

杂曲歌辞金殿乐

张祜

入夜秋砧动,千声起四邻。rù yè qiū zhēn dòng,qiān shēng qǐ sì lín。
不缘楼上月,应为陇头人。bù yuán lóu shàng yuè,yīng wèi lǒng tóu rén。

杂曲歌辞胡渭州

张祜

杨柳千寻色,桃花一苑芳。yáng liǔ qiān xún sè,táo huā yī yuàn fāng。
风吹入帘里,唯有惹衣香。fēng chuī rù lián lǐ,wéi yǒu rě yī xiāng。

杂曲歌辞杨下采桑

张祜

飞丝惹绿尘,软叶对孤轮。fēi sī rě lǜ chén,ruǎn yè duì gū lún。
今朝入园去,物色强著人。jīn cháo rù yuán qù,wù sè qiáng zhù rén。

杂曲歌辞热戏乐

张祜

热戏争心剧火烧,铜槌暗热不相饶。rè xì zhēng xīn jù huǒ shāo,tóng chuí àn rè bù xiāng ráo。
上皇失喜宁王笑,百尺幢竿果动摇。shàng huáng shī xǐ níng wáng xiào,bǎi chǐ chuáng gān guǒ dòng yáo。

横吹曲辞入关

张祜

都城连百二,雄险北回环。dōu chéng lián bǎi èr,xióng xiǎn běi huí huán。
地势遥尊岳,河流侧让关。dì shì yáo zūn yuè,hé liú cè ràng guān。
秦皇曾虎视,汉祖亦龙颜。qín huáng céng hǔ shì,hàn zǔ yì lóng yán。
何事枭凶辈,干戈自不闲。hé shì xiāo xiōng bèi,gàn gē zì bù xián。

横吹曲辞·折杨柳

张祜

红粉青楼曙,垂杨仲月春。hóng fěn qīng lóu shǔ,chuí yáng zhòng yuè chūn。
怀君重攀折,非妾妒腰身。huái jūn zhòng pān zhé,fēi qiè dù yāo shēn。
舞带萦丝断,娇娥向叶颦。wǔ dài yíng sī duàn,jiāo é xiàng yè pín。
横吹凡几曲,独自最愁人。héng chuī fán jǐ qū,dú zì zuì chóu rén。

横吹曲辞捉搦歌

张祜

门上关,墙上棘,窗中女子声唧唧,洛阳大道徒自直。mén shàng guān,qiáng shàng jí,chuāng zhōng nǚ zi shēng jī jī,luò yáng dà dào tú zì zhí。
女子心在婆舍侧,呜呜笼鸟触四隅。nǚ zi xīn zài pó shě cè,wū wū lóng niǎo chù sì yú。
养男男娶妇,养女女嫁夫。yǎng nán nán qǔ fù,yǎng nǚ nǚ jià fū。
阿婆六十翁七十,不知女子长日泣,从他嫁去无悒悒。ā pó liù shí wēng qī shí,bù zhī nǚ zi zhǎng rì qì,cóng tā jià qù wú yì yì。

横吹曲辞白鼻騧

张祜

为底胡姬酒,长来白鼻騧。wèi dǐ hú jī jiǔ,zhǎng lái bái bí guā。
摘莲抛水上,郎意在浮花。zhāi lián pāo shuǐ shàng,láng yì zài fú huā。

相和歌辞从军行

张祜

少年金紫就光辉,直指边城虎翼飞。shǎo nián jīn zǐ jiù guāng huī,zhí zhǐ biān chéng hǔ yì fēi。
一卷旌收千骑虏,万全身出百重围。yī juǎn jīng shōu qiān qí lǔ,wàn quán shēn chū bǎi zhòng wéi。
黄云断塞寻鹰去,白草连天射雁归。huáng yún duàn sāi xún yīng qù,bái cǎo lián tiān shè yàn guī。
白首汉廷刀笔吏,丈夫功业本相依。bái shǒu hàn tíng dāo bǐ lì,zhàng fū gōng yè běn xiāng yī。

相和歌辞雁门太守行

张祜

城头月没霜如水,趚趚蹋沙人似鬼。chéng tóu yuè méi shuāng rú shuǐ,sù sù tà shā rén shì guǐ。
灯前拭泪试香裘,长引一声残漏子。dēng qián shì lèi shì xiāng qiú,zhǎng yǐn yī shēng cán lòu zi。
驼囊泻酒酒一杯,前头啑血心不回。tuó náng xiè jiǔ jiǔ yī bēi,qián tóu shà xuè xīn bù huí。
寄语年少妻莫哀,鱼金虎竹天上来,雁门山边骨成灰。jì yǔ nián shǎo qī mò āi,yú jīn hǔ zhú tiān shàng lái,yàn mén shān biān gǔ chéng huī。

相和歌辞长门怨

张祜

日映宫墙柳色寒,笙歌遥指碧云端。rì yìng gōng qiáng liǔ sè hán,shēng gē yáo zhǐ bì yún duān。
珠铅滴尽无心语,彊把花枝冷笑看。zhū qiān dī jǐn wú xīn yǔ,jiàng bǎ huā zhī lěng xiào kàn。

相和歌辞团扇郎

张祜

白团扇,今来此去捐。bái tuán shàn,jīn lái cǐ qù juān。
愿得入郎手,团圆郎眼前。yuàn dé rù láng shǒu,tuán yuán láng yǎn qián。

相和歌辞读曲歌五首

张祜

窗中独自起,帘外独自行。chuāng zhōng dú zì qǐ,lián wài dú zì xíng。
愁见蜘蛛织,寻思直到明。chóu jiàn zhī zhū zhī,xún sī zhí dào míng。

相和歌辞读曲歌五首

张祜

不见心相许,徒云脚漫勤。bù jiàn xīn xiāng xǔ,tú yún jiǎo màn qín。
摘荷空摘叶,是底采莲人。zhāi hé kōng zhāi yè,shì dǐ cǎi lián rén。