古诗词

游天台山

张祜

崔嵬海西镇,灵迹传万古。cuī wéi hǎi xī zhèn,líng jì chuán wàn gǔ。
群峰日来朝,累累孙侍祖。qún fēng rì lái cháo,lèi lèi sūn shì zǔ。
三茅即拳石,二室犹块土。sān máo jí quán shí,èr shì yóu kuài tǔ。
傍洞窟神仙,中岩宅龙虎。bàng dòng kū shén xiān,zhōng yán zhái lóng hǔ。
名从乾取象,位与坤作辅。míng cóng qián qǔ xiàng,wèi yǔ kūn zuò fǔ。
鸾鹤自相群,前人空若瞽。luán hè zì xiāng qún,qián rén kōng ruò gǔ。
巉巉割秋碧,娲女徒巧补。chán chán gē qiū bì,wā nǚ tú qiǎo bǔ。
视听出尘埃,处高心渐苦。shì tīng chū chén āi,chù gāo xīn jiàn kǔ。
才登招手石,肘底笑天姥。cái dēng zhāo shǒu shí,zhǒu dǐ xiào tiān lǎo。
仰看华盖尖,赤日云上午。yǎng kàn huá gài jiān,chì rì yún shàng wǔ。
奔雷撼深谷,下见山脚雨。bēn léi hàn shēn gǔ,xià jiàn shān jiǎo yǔ。
回首望四明,矗若城一堵。huí shǒu wàng sì míng,chù ruò chéng yī dǔ。
昏晨邈千态,恐动非自主。hūn chén miǎo qiān tài,kǒng dòng fēi zì zhǔ。
控鹄大梦中,坐觉身栩栩。kòng gǔ dà mèng zhōng,zuò jué shēn xǔ xǔ。
东溟子时月,却孕元化母。dōng míng zi shí yuè,què yùn yuán huà mǔ。
彭蠡不盈杯,浙江微辨缕。péng lí bù yíng bēi,zhè jiāng wēi biàn lǚ。
石梁屹横架,万仞青壁竖。shí liáng yì héng jià,wàn rèn qīng bì shù。
却瞰赤城颠,势来如刀弩。què kàn chì chéng diān,shì lái rú dāo nǔ。
盘松国清道,九里天莫睹。pán sōng guó qīng dào,jiǔ lǐ tiān mò dǔ。
穹崇上攒三,突兀傍耸五。qióng chóng shàng zǎn sān,tū wù bàng sǒng wǔ。
空崖绝凡路,痴立麋与麈。kōng yá jué fán lù,chī lì mí yǔ zhǔ。
邈峻极天门,觑深窥地户。miǎo jùn jí tiān mén,qù shēn kuī dì hù。
金庭路非远,徒步将欲举。jīn tíng lù fēi yuǎn,tú bù jiāng yù jǔ。
身乐道家流,惇儒若一矩。shēn lè dào jiā liú,dūn rú ruò yī jǔ。
行寻白云叟,礼象登峻宇。xíng xún bái yún sǒu,lǐ xiàng dēng jùn yǔ。
佛窟绕杉岚,仙坛半榛莽。fú kū rào shān lán,xiān tán bàn zhēn mǎng。
悬崖与飞瀑,险喷难足俯。xuán yá yǔ fēi pù,xiǎn pēn nán zú fǔ。
海眼三井通,洞门双阙拄。hǎi yǎn sān jǐng tōng,dòng mén shuāng quē zhǔ。
琼台下昏侧,手足前采乳。qióng tái xià hūn cè,shǒu zú qián cǎi rǔ。
但造不死乡,前劳何足数。dàn zào bù sǐ xiāng,qián láo hé zú shù。
张祜

张祜

张祜 字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人。出生在清河张氏望族,家世显赫,被人称作张公子,有“海内名士”之誉。张祜的一生,在诗歌创作上取得了卓越成就。“故国三千里,深宫二十年”张祜以是得名,《全唐诗》收录其349首诗歌。 张祜的作品>>

猜您喜欢

元日仗

张祜

文武千官岁仗兵,万方同轨奏升平。wén wǔ qiān guān suì zhàng bīng,wàn fāng tóng guǐ zòu shēng píng。
上皇一御含元殿,丹凤门开白日明。shàng huáng yī yù hán yuán diàn,dān fèng mén kāi bái rì míng。

连昌宫

张祜

龙虎旌旗雨露飘,玉楼歌断碧山遥。lóng hǔ jīng qí yǔ lù piāo,yù lóu gē duàn bì shān yáo。
玄宗上马太真去,红树满园香自销。xuán zōng shàng mǎ tài zhēn qù,hóng shù mǎn yuán xiāng zì xiāo。

赠窦家小儿

张祜

深绿衣裳小小人,每来听里解相亲。shēn lǜ yī shang xiǎo xiǎo rén,měi lái tīng lǐ jiě xiāng qīn。
天生合去云霄上,一尺松栽已出尘。tiān shēng hé qù yún xiāo shàng,yī chǐ sōng zāi yǐ chū chén。

听崔莒侍御叶家歌

张祜

宛罗重縠起歌筵,活凤生花动碧烟。wǎn luó zhòng hú qǐ gē yán,huó fèng shēng huā dòng bì yān。
一声唱断无人和,触破秋云直上天。yī shēng chàng duàn wú rén hé,chù pò qiū yún zhí shàng tiān。

读老庄

张祜

等闲缉缀闲言语,夸向诗人唤作诗。děng xián jī zhuì xián yán yǔ,kuā xiàng shī rén huàn zuò shī。
昨日偶拈庄老读,万寻山上一毫厘。zuó rì ǒu niān zhuāng lǎo dú,wàn xún shān shàng yī háo lí。

偶题

张祜

古来名下岂虚为,李白颠狂自称时。gǔ lái míng xià qǐ xū wèi,lǐ bái diān kuáng zì chēng shí。
唯恨世间无贺老,谪仙长在没人知。wéi hèn shì jiān wú hè lǎo,zhé xiān zhǎng zài méi rén zhī。

别玉华仙侣

张祜

绕舍烟霞为四邻,寒泉白石日相亲。rào shě yān xiá wèi sì lín,hán quán bái shí rì xiāng qīn。
尘机不尽住不得,珍重玉山山上人。chén jī bù jǐn zhù bù dé,zhēn zhòng yù shān shān shàng rén。

汴上送客

张祜

河流西下雁南飞,楚客相逢泪湿衣。hé liú xī xià yàn nán fēi,chǔ kè xiāng féng lèi shī yī。
张翰思归何太切,扁舟不住又东归。zhāng hàn sī guī hé tài qiè,biǎn zhōu bù zhù yòu dōng guī。

秋时

张祜

离鸿声怨碧云净,楚瑟调高清晓天。lí hóng shēng yuàn bì yún jìng,chǔ sè diào gāo qīng xiǎo tiān。
尽日相看俱不语,西风摇落数枝莲。jǐn rì xiāng kàn jù bù yǔ,xī fēng yáo luò shù zhī lián。

宿武牢关

张祜

行人候晓久裴徊,不待鸡鸣未得开。xíng rén hòu xiǎo jiǔ péi huái,bù dài jī míng wèi dé kāi。
堪羡寒溪自无事,潺潺一夜宿关来。kān xiàn hán xī zì wú shì,chán chán yī yè sù guān lái。

夜宿湓浦逢崔升

张祜

江流不动月西沈,南北行人万里心。jiāng liú bù dòng yuè xī shěn,nán běi xíng rén wàn lǐ xīn。
况是相逢雁天夕,星河寥落水云深。kuàng shì xiāng féng yàn tiān xī,xīng hé liáo luò shuǐ yún shēn。

京城寓怀

张祜

三十年持一钓竿,偶随书荐入长安。sān shí nián chí yī diào gān,ǒu suí shū jiàn rù zhǎng ān。
由来不是求名者,唯待春风看牡丹。yóu lái bù shì qiú míng zhě,wéi dài chūn fēng kàn mǔ dān。

感归

张祜

行却江南路几千,归来不把一文钱。xíng què jiāng nán lù jǐ qiān,guī lái bù bǎ yī wén qián。
乡人笑我穷寒鬼,还似襄阳孟浩然。xiāng rén xiào wǒ qióng hán guǐ,hái shì xiāng yáng mèng hào rán。

偶作

张祜

遍识青霄路上人,相逢只是语逡巡。biàn shí qīng xiāo lù shàng rén,xiāng féng zhǐ shì yǔ qūn xún。
可胜饮尽江南酒,岁月犹残李白身。kě shèng yǐn jǐn jiāng nán jiǔ,suì yuè yóu cán lǐ bái shēn。

劝饮酒

张祜

烧得硫黄漫学仙,未胜长付酒家钱。shāo dé liú huáng màn xué xiān,wèi shèng zhǎng fù jiǔ jiā qián。
窦常不吃齐推乐,却在人间八十年。dòu cháng bù chī qí tuī lè,què zài rén jiān bā shí nián。