古诗词

宿建德江

孟浩然

移舟泊烟渚,日暮客愁新。yí zhōu pō yān zhǔ,rì mù kè chóu xīn。
野旷天低树,江清月近人。yě kuàng tiān dī shù,jiāng qīng yuè jìn rén。
孟浩然

孟浩然

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。 孟浩然的作品>>

猜您喜欢

同储十二洛阳道中作

孟浩然

珠弹繁华子,金羁游侠人。zhū dàn fán huá zi,jīn jī yóu xiá rén。
酒酣白日暮,走马入红尘。jiǔ hān bái rì mù,zǒu mǎ rù hóng chén。

初下浙江舟中口号

孟浩然

八月观潮罢,三江越海浔。bā yuè guān cháo bà,sān jiāng yuè hǎi xún。
回瞻魏阙路,空复子牟心。huí zhān wèi quē lù,kōng fù zi móu xīn。

问舟子

孟浩然

向夕问舟子,前程复几多。xiàng xī wèn zhōu zi,qián chéng fù jǐ duō。
湾头正堪泊,淮里足风波。wān tóu zhèng kān pō,huái lǐ zú fēng bō。

戏题

孟浩然

客醉眠未起,主人呼解酲。kè zuì mián wèi qǐ,zhǔ rén hū jiě chéng。
已言鸡黍熟,复道瓮头清。yǐ yán jī shǔ shú,fù dào wèng tóu qīng。

凉州词二首

孟浩然

【其一】
浑成紫檀金屑文,作得琵琶声入云。hún chéng zǐ tán jīn xiè wén,zuò dé pí pá shēng rù yún。
胡地迢迢三万里,那堪马上送明君。hú dì tiáo tiáo sān wàn lǐ,nà kān mǎ shàng sòng míng jūn。
【其二】
异方之乐令人悲,羌笛胡笳不用吹。yì fāng zhī lè lìng rén bēi,qiāng dí hú jiā bù yòng chuī。
坐看今夜关山月,思杀边城游侠儿。zuò kàn jīn yè guān shān yuè,sī shā biān chéng yóu xiá ér。

送新安张少府归秦中

孟浩然

试登秦岭望秦川,遥忆青门春可怜。shì dēng qín lǐng wàng qín chuān,yáo yì qīng mén chūn kě lián。
仲月送君从此去,瓜时须及邵平田。zhòng yuè sòng jūn cóng cǐ qù,guā shí xū jí shào píng tián。

与黄侍御北津泛舟

孟浩然

津无蛟龙患,日夕常安流。jīn wú jiāo lóng huàn,rì xī cháng ān liú。
本欲避骢马,何如同鹢舟。běn yù bì cōng mǎ,hé rú tóng yì zhōu。
岂伊今日幸,曾是昔年游。qǐ yī jīn rì xìng,céng shì xī nián yóu。
莫奏琴中鹤,且随波上鸥。mò zòu qín zhōng hè,qiě suí bō shàng ōu。
堤缘九里郭,山面百城楼。dī yuán jiǔ lǐ guō,shān miàn bǎi chéng lóu。
自顾躬耕者,才非管乐俦。zì gù gōng gēng zhě,cái fēi guǎn lè chóu。
闻君荐草泽,从此泛沧洲。wén jūn jiàn cǎo zé,cóng cǐ fàn cāng zhōu。

荆门上张丞相

孟浩然

共理分荆国,招贤愧不材。gòng lǐ fēn jīng guó,zhāo xián kuì bù cái。
召南风更阐,丞相阁还开。zhào nán fēng gèng chǎn,chéng xiāng gé hái kāi。
觏止欣眉睫,沈沦拔草莱。gòu zhǐ xīn méi jié,shěn lún bá cǎo lái。
坐登徐孺榻,频接李膺杯。zuò dēng xú rú tà,pín jiē lǐ yīng bēi。
始慰蝉鸣柳,俄看雪间梅。shǐ wèi chán míng liǔ,é kàn xuě jiān méi。
四时年籥尽,千里客程催。sì shí nián yuè jǐn,qiān lǐ kè chéng cuī。
日下瞻归翼,沙边厌曝鳃。rì xià zhān guī yì,shā biān yàn pù sāi。
伫闻宣室召,星象列三台。zhù wén xuān shì zhào,xīng xiàng liè sān tái。

陪张丞相登荆城楼因寄蓟州

孟浩然

蓟门天北畔,铜柱日南端。jì mén tiān běi pàn,tóng zhù rì nán duān。
出守声弥远,投荒法未宽。chū shǒu shēng mí yuǎn,tóu huāng fǎ wèi kuān。
侧身聊倚望,携手莫同欢。cè shēn liáo yǐ wàng,xié shǒu mò tóng huān。
白璧无瑕玷,青松有岁寒。bái bì wú xiá diàn,qīng sōng yǒu suì hán。
府中丞相阁,江上使君滩。fǔ zhōng chéng xiāng gé,jiāng shàng shǐ jūn tān。
兴尽回舟去,方知行路难。xīng jǐn huí zhōu qù,fāng zhī xíng lù nán。

陪张丞相祠紫盖山途经玉泉寺

孟浩然

望秩宣王命,斋心待漏行。wàng zhì xuān wáng mìng,zhāi xīn dài lòu xíng。
青衿列胄子,从事有参卿。qīng jīn liè zhòu zi,cóng shì yǒu cān qīng。
五马寻归路,双林指化城。wǔ mǎ xún guī lù,shuāng lín zhǐ huà chéng。
闻钟度门近,照胆玉泉清。wén zhōng dù mén jìn,zhào dǎn yù quán qīng。
皂盖依松憩,缁徒拥锡迎。zào gài yī sōng qì,zī tú yōng xī yíng。
天宫上兜率,沙界豁迷明。tiān gōng shàng dōu lǜ,shā jiè huō mí míng。
欲就终焉志,恭闻智者名。yù jiù zhōng yān zhì,gōng wén zhì zhě míng。
人随逝水没,波逐覆舟倾。rén suí shì shuǐ méi,bō zhú fù zhōu qīng。
想像若在眼,周流空复情。xiǎng xiàng ruò zài yǎn,zhōu liú kōng fù qíng。
谢公还欲卧,谁与济苍生。xiè gōng hái yù wò,shuí yǔ jì cāng shēng。

陪张丞相自松滋江东泊渚宫

孟浩然

放溜下松滋,登舟命楫师。fàng liū xià sōng zī,dēng zhōu mìng jí shī。
讵忘经济日,不惮冱寒时。jù wàng jīng jì rì,bù dàn hù hán shí。
洗帻岂独古,濯缨良在兹。xǐ zé qǐ dú gǔ,zhuó yīng liáng zài zī。
政成人自理,机息鸟无疑。zhèng chéng rén zì lǐ,jī xī niǎo wú yí。
云物凝孤屿,江山辨四维。yún wù níng gū yǔ,jiāng shān biàn sì wéi。
晚来风稍急,冬至日行迟。wǎn lái fēng shāo jí,dōng zhì rì xíng chí。
腊响惊云梦,渔歌激楚辞。là xiǎng jīng yún mèng,yú gē jī chǔ cí。
渚宫何处是,川暝欲安之。zhǔ gōng hé chù shì,chuān míng yù ān zhī。

和张

孟浩然

韩公是襄士,日赏城西岑。hán gōng shì xiāng shì,rì shǎng chéng xī cén。
结搆意不浅,岩潭趣转深。jié gòu yì bù qiǎn,yán tán qù zhuǎn shēn。
皇华一动咏,荆国几谣吟。huáng huá yī dòng yǒng,jīng guó jǐ yáo yín。
旧径兰勿剪,新堤柳欲阴。jiù jìng lán wù jiǎn,xīn dī liǔ yù yīn。
砌傍馀怪石,沙上有闲禽。qì bàng yú guài shí,shā shàng yǒu xián qín。
自牧豫章郡,空瞻枫树林。zì mù yù zhāng jùn,kōng zhān fēng shù lín。
因声寄流水,善听在知音。yīn shēng jì liú shuǐ,shàn tīng zài zhī yīn。
耆旧眇不接,崔徐无处寻。qí jiù miǎo bù jiē,cuī xú wú chù xún。
物情多贵远,贤俊岂无今。wù qíng duō guì yuǎn,xián jùn qǐ wú jīn。
迟尔长江暮,澄清一洗心。chí ěr zhǎng jiāng mù,chéng qīng yī xǐ xīn。

和宋太史

孟浩然

返耕意未遂,日夕登城隅。fǎn gēng yì wèi suì,rì xī dēng chéng yú。
谁道山林近,坐为符竹拘。shuí dào shān lín jìn,zuò wèi fú zhú jū。
丽谯非改作,轩槛是新图。lì qiáo fēi gǎi zuò,xuān kǎn shì xīn tú。
远水自嶓冢,长云吞具区。yuǎn shuǐ zì bō zhǒng,zhǎng yún tūn jù qū。
愿随江燕贺,羞逐府僚趋。yuàn suí jiāng yàn hè,xiū zhú fǔ liáo qū。
欲识狂歌者,丘园一竖儒。yù shí kuáng gē zhě,qiū yuán yī shù rú。

赠萧少府

孟浩然

上德如流水,安仁道若山。shàng dé rú liú shuǐ,ān rén dào ruò shān。
闻君秉高节,而得奉清颜。wén jūn bǐng gāo jié,ér dé fèng qīng yán。
鸿渐升仪羽,牛刀列下班。hóng jiàn shēng yí yǔ,niú dāo liè xià bān。
处腴能不润,居剧体常闲。chù yú néng bù rùn,jū jù tǐ cháng xián。
去诈人无谄,除邪吏息奸。qù zhà rén wú chǎn,chú xié lì xī jiān。
欲知清与洁,明月照澄湾。yù zhī qīng yǔ jié,míng yuè zhào chéng wān。

秦中苦雨思归赠袁左丞贺侍郎

孟浩然

苦学三十载,闭门江汉阴。kǔ xué sān shí zài,bì mén jiāng hàn yīn。
用贤遭圣日,羁旅属秋霖。yòng xián zāo shèng rì,jī lǚ shǔ qiū lín。
岂直昏垫苦,亦为权势沈。qǐ zhí hūn diàn kǔ,yì wèi quán shì shěn。
二毛催白发,百镒罄黄金。èr máo cuī bái fā,bǎi yì qìng huáng jīn。
泪忆岘山堕,愁怀湘水深。lèi yì xiàn shān duò,chóu huái xiāng shuǐ shēn。
谢公积愤懑,庄舄空谣吟。xiè gōng jī fèn mèn,zhuāng xì kōng yáo yín。
跃马非吾事,狎鸥宜我心。yuè mǎ fēi wú shì,xiá ōu yí wǒ xīn。
寄言当路者,去矣北山岑。jì yán dāng lù zhě,qù yǐ běi shān cén。