古诗词

宴张别驾新斋

孟浩然

世业传圭组,江城佐股肱。shì yè chuán guī zǔ,jiāng chéng zuǒ gǔ gōng。
高斋徵学问,虚薄滥先登。gāo zhāi zhēng xué wèn,xū báo làn xiān dēng。
讲论陪诸子,文章得旧朋。jiǎng lùn péi zhū zi,wén zhāng dé jiù péng。
士元多赏激,衰病恨无能。shì yuán duō shǎng jī,shuāi bìng hèn wú néng。
孟浩然

孟浩然

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。 孟浩然的作品>>

猜您喜欢

同曹三御史行泛湖归越

孟浩然

秋入诗人意,巴歌和者稀。qiū rù shī rén yì,bā gē hé zhě xī。
泛湖同逸旅,吟会是思归。fàn hú tóng yì lǚ,yín huì shì sī guī。
白简徒推荐,沧洲已拂衣。bái jiǎn tú tuī jiàn,cāng zhōu yǐ fú yī。
杳冥云外去,谁不羡鸿飞。yǎo míng yún wài qù,shuí bù xiàn hóng fēi。

晚泊浔阳望庐山

孟浩然

挂席几千里,名山都未逢。guà xí jǐ qiān lǐ,míng shān dōu wèi féng。
泊舟浔阳郭,始见香炉峰。pō zhōu xún yáng guō,shǐ jiàn xiāng lú fēng。
尝读远公传,永怀尘外踪。cháng dú yuǎn gōng chuán,yǒng huái chén wài zōng。
东林精舍近,日暮但闻钟。dōng lín jīng shě jìn,rì mù dàn wén zhōng。

陪张丞相登嵩阳楼

孟浩然

独步人何在,嵩阳有故楼。dú bù rén hé zài,sōng yáng yǒu gù lóu。
岁寒问耆旧,行县拥诸侯。suì hán wèn qí jiù,xíng xiàn yōng zhū hóu。
林莽北弥望,沮漳东会流。lín mǎng běi mí wàng,jǔ zhāng dōng huì liú。
客中遇知己,无复越乡忧。kè zhōng yù zhī jǐ,wú fù yuè xiāng yōu。

武陵泛舟

孟浩然

武陵川路狭,前棹入花林。wǔ líng chuān lù xiá,qián zhào rù huā lín。
莫测幽源里,仙家信几深。mò cè yōu yuán lǐ,xiān jiā xìn jǐ shēn。
水回青嶂合,云度绿溪阴。shuǐ huí qīng zhàng hé,yún dù lǜ xī yīn。
坐听闲猿啸,弥清尘外心。zuò tīng xián yuán xiào,mí qīng chén wài xīn。

与颜钱塘登障楼

孟浩然

百里闻雷震,鸣弦暂辍弹。bǎi lǐ wén léi zhèn,míng xián zàn chuò dàn。
府中连骑出,江上待潮观。fǔ zhōng lián qí chū,jiāng shàng dài cháo guān。
照日秋云迥,浮天渤澥宽。zhào rì qiū yún jiǒng,fú tiān bó xiè kuān。
惊涛来似雪,一坐凛生寒。jīng tāo lái shì xuě,yī zuò lǐn shēng hán。

姚开府山池

孟浩然

主人新邸第,相国旧池台。zhǔ rén xīn dǐ dì,xiāng guó jiù chí tái。
馆是招贤辟,楼因教舞开。guǎn shì zhāo xián pì,lóu yīn jiào wǔ kāi。
轩车人已散,箫管凤初来。xuān chē rén yǐ sàn,xiāo guǎn fèng chū lái。
今日龙门下,谁知文举才。jīn rì lóng mén xià,shuí zhī wén jǔ cái。

夏日浮舟过陈大水亭

孟浩然

水亭凉气多,闲棹晚来过。shuǐ tíng liáng qì duō,xián zhào wǎn lái guò。
涧影见松竹,潭香闻芰荷。jiàn yǐng jiàn sōng zhú,tán xiāng wén jì hé。
野童扶醉舞,山鸟助酣歌。yě tóng fú zuì wǔ,shān niǎo zhù hān gē。
幽赏未云遍,烟光奈夕何。yōu shǎng wèi yún biàn,yān guāng nài xī hé。

与白明府游江

孟浩然

故人来自远,邑宰复初临。gù rén lái zì yuǎn,yì zǎi fù chū lín。
执手恨为别,同舟无异心。zhí shǒu hèn wèi bié,tóng zhōu wú yì xīn。
沿洄洲渚趣,演漾弦歌音。yán huí zhōu zhǔ qù,yǎn yàng xián gē yīn。
谁识躬耕者,年年梁甫吟。shuí shí gōng gēng zhě,nián nián liáng fǔ yín。

游凤林寺西岭

孟浩然

共喜年华好,来游水石间。gòng xǐ nián huá hǎo,lái yóu shuǐ shí jiān。
烟容开远树,春色满幽山。yān róng kāi yuǎn shù,chūn sè mǎn yōu shān。
壶酒朋情洽,琴歌野兴闲。hú jiǔ péng qíng qià,qín gē yě xīng xián。
莫愁归路暝,招月伴人还。mò chóu guī lù míng,zhāo yuè bàn rén hái。

秋日陪

孟浩然

南纪西江阔,皇华御史雄。nán jì xī jiāng kuò,huáng huá yù shǐ xióng。
截流宁假楫,挂席自生风。jié liú níng jiǎ jí,guà xí zì shēng fēng。
僚采争攀鹢,鱼龙亦避骢。liáo cǎi zhēng pān yì,yú lóng yì bì cōng。
坐听白雪唱,翻入棹歌中。zuò tīng bái xuě chàng,fān rù zhào gē zhōng。

陪独孤使君同与萧员外证登万山亭

孟浩然

万山青嶂曲,千骑使君游。wàn shān qīng zhàng qū,qiān qí shǐ jūn yóu。
神女鸣环佩,仙郎接献酬。shén nǚ míng huán pèi,xiān láng jiē xiàn chóu。
遍观云梦野,自爱江城楼。biàn guān yún mèng yě,zì ài jiāng chéng lóu。
何必东南守,空传沈隐侯。hé bì dōng nán shǒu,kōng chuán shěn yǐn hóu。

秋登张明府海亭

孟浩然

海亭秋日望,委曲见江山。hǎi tíng qiū rì wàng,wěi qū jiàn jiāng shān。
染翰聊题壁,倾壶一解颜。rǎn hàn liáo tí bì,qīng hú yī jiě yán。
歌逢彭泽令,归赏故园间。gē féng péng zé lìng,guī shǎng gù yuán jiān。
予亦将琴史,栖迟共取闲。yǔ yì jiāng qín shǐ,qī chí gòng qǔ xián。

临涣裴明府席遇张十一房六

孟浩然

河县柳林边,河桥晚泊船。hé xiàn liǔ lín biān,hé qiáo wǎn pō chuán。
文叨才子会,官喜故人连。wén dāo cái zi huì,guān xǐ gù rén lián。
笑语同今夕,轻肥异往年。xiào yǔ tóng jīn xī,qīng féi yì wǎng nián。
晨风理归棹,吴楚各依然。chén fēng lǐ guī zhào,wú chǔ gè yī rán。

梅道士水亭

孟浩然

傲吏非凡吏,名流即道流。ào lì fēi fán lì,míng liú jí dào liú。
隐居不可见,高论莫能酬。yǐn jū bù kě jiàn,gāo lùn mò néng chóu。
水接仙源近,山藏鬼谷幽。shuǐ jiē xiān yuán jìn,shān cáng guǐ gǔ yōu。
再来迷处所,花下问渔舟。zài lái mí chù suǒ,huā xià wèn yú zhōu。

游景空

孟浩然

龙象经行处,山腰度石关。lóng xiàng jīng xíng chù,shān yāo dù shí guān。
屡迷青嶂合,时爱绿萝闲。lǚ mí qīng zhàng hé,shí ài lǜ luó xián。
宴息花林下,高谈竹屿间。yàn xī huā lín xià,gāo tán zhú yǔ jiān。
寥寥隔尘事,疑是入鸡山。liáo liáo gé chén shì,yí shì rù jī shān。