古诗词

秋夜南宫寄沣上弟及诸生

韦应物

暝色起烟阁,沈抱积离忧。míng sè qǐ yān gé,shěn bào jī lí yōu。
况兹风雨夜,萧条梧叶秋。kuàng zī fēng yǔ yè,xiāo tiáo wú yè qiū。
空宇感凉至,颓颜惊岁周。kōng yǔ gǎn liáng zhì,tuí yán jīng suì zhōu。
日夕游阙下,山水忆同游。rì xī yóu quē xià,shān shuǐ yì tóng yóu。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

弹棋歌

韦应物

圆天方地局,二十四气子。yuán tiān fāng dì jú,èr shí sì qì zi。
刘生绝艺难对曹,客为歌其能。liú shēng jué yì nán duì cáo,kè wèi gē qí néng。
请从中央起,中央转斗破欲阑。qǐng cóng zhōng yāng qǐ,zhōng yāng zhuǎn dòu pò yù lán。
零落势背谁能弹,此中举一得六七。líng luò shì bèi shuí néng dàn,cǐ zhōng jǔ yī dé liù qī。
旋风忽散霹雳疾,履机乘变安可当。xuán fēng hū sàn pī lì jí,lǚ jī chéng biàn ān kě dāng。
置之死地翻取强,不见短兵反掌收已尽。zhì zhī sǐ dì fān qǔ qiáng,bù jiàn duǎn bīng fǎn zhǎng shōu yǐ jǐn。
唯有猛士守四方,四方又何难。wéi yǒu měng shì shǒu sì fāng,sì fāng yòu hé nán。
横击且缘边,岂如昆明与碣石。héng jī qiě yuán biān,qǐ rú kūn míng yǔ jié shí。
一箭飞中隔远天,神安志惬动十全,满堂惊视谁得然。yī jiàn fēi zhōng gé yuǎn tiān,shén ān zhì qiè dòng shí quán,mǎn táng jīng shì shuí dé rán。

听莺曲

韦应物

东方欲曙花冥冥,啼莺相唤亦可听。dōng fāng yù shǔ huā míng míng,tí yīng xiāng huàn yì kě tīng。
乍去乍来时近远,才闻南陌又东城。zhà qù zhà lái shí jìn yuǎn,cái wén nán mò yòu dōng chéng。
忽似上林翻下苑,绵绵蛮蛮如有情。hū shì shàng lín fān xià yuàn,mián mián mán mán rú yǒu qíng。
欲啭不啭意自娇,羌儿弄笛曲未调。yù zhuàn bù zhuàn yì zì jiāo,qiāng ér nòng dí qū wèi diào。
前声后声不相及,秦女学筝指犹涩。qián shēng hòu shēng bù xiāng jí,qín nǚ xué zhēng zhǐ yóu sè。
须臾风暖朝日暾,流音变作百鸟喧。xū yú fēng nuǎn cháo rì tūn,liú yīn biàn zuò bǎi niǎo xuān。
谁家懒妇惊残梦,何处愁人忆故园?伯劳飞过声局促,戴胜下时桑田绿。shuí jiā lǎn fù jīng cán mèng,hé chù chóu rén yì gù yuán?bó láo fēi guò shēng jú cù,dài shèng xià shí sāng tián lǜ。
不及流莺日日啼花间,能使万家春意闲。bù jí liú yīng rì rì tí huā jiān,néng shǐ wàn jiā chūn yì xián。
有时断续听不了,飞去花枝犹袅袅。yǒu shí duàn xù tīng bù le,fēi qù huā zhī yóu niǎo niǎo。
还栖碧树锁千门,春漏方残一声晓。hái qī bì shù suǒ qiān mén,chūn lòu fāng cán yī shēng xiǎo。

白沙亭逢吴叟歌

韦应物

龙池宫里上皇时,罗衫宝带香风吹。lóng chí gōng lǐ shàng huáng shí,luó shān bǎo dài xiāng fēng chuī。
满朝豪士今已尽,欲话旧游人不知。mǎn cháo háo shì jīn yǐ jǐn,yù huà jiù yóu rén bù zhī。
白沙亭上逢吴叟,爱客脱衣且沽酒。bái shā tíng shàng féng wú sǒu,ài kè tuō yī qiě gū jiǔ。
问之执戟亦先朝,零落艰难却负樵。wèn zhī zhí jǐ yì xiān cháo,líng luò jiān nán què fù qiáo。
亲观文物蒙雨露,见我昔年侍丹霄。qīn guān wén wù méng yǔ lù,jiàn wǒ xī nián shì dān xiāo。
冬狩春祠无一事,欢游洽宴多颁赐。dōng shòu chūn cí wú yī shì,huān yóu qià yàn duō bān cì。
尝陪月夕竹宫斋,每返温泉灞陵醉。cháng péi yuè xī zhú gōng zhāi,měi fǎn wēn quán bà líng zuì。
星岁再周十二辰,尔来不语今为君。xīng suì zài zhōu shí èr chén,ěr lái bù yǔ jīn wèi jūn。
盛时忽去良可恨,一生坎壈何足云。shèng shí hū qù liáng kě hèn,yī shēng kǎn lǎn hé zú yún。

送褚校书归旧山歌

韦应物

握珠不返泉,匣玉不归山。wò zhū bù fǎn quán,xiá yù bù guī shān。
明皇重士亦如此,忽怪褚生何得还。míng huáng zhòng shì yì rú cǐ,hū guài chǔ shēng hé dé hái。
方称羽猎赋,未拜兰台职。fāng chēng yǔ liè fù,wèi bài lán tái zhí。
汉箧亡书已暗传,嵩丘遗简还能识。hàn qiè wáng shū yǐ àn chuán,sōng qiū yí jiǎn hái néng shí。
朝朝待诏青锁闱,中有万年之树蓬莱池。cháo cháo dài zhào qīng suǒ wéi,zhōng yǒu wàn nián zhī shù péng lái chí。
世人仰望栖此地,生独徘徊意何为。shì rén yǎng wàng qī cǐ dì,shēng dú pái huái yì hé wèi。
故山可往薇可采,一自人间星岁改。gù shān kě wǎng wēi kě cǎi,yī zì rén jiān xīng suì gǎi。
藏书壁中苔半侵,洗药泉中月还在。cáng shū bì zhōng tái bàn qīn,xǐ yào quán zhōng yuè hái zài。
春风饮饯灞陵原,莫厌归来朝市喧。chūn fēng yǐn jiàn bà líng yuán,mò yàn guī lái cháo shì xuān。
不见东方朔,避世从容金马门。bù jiàn dōng fāng shuò,bì shì cóng róng jīn mǎ mén。

五弦行

韦应物

美人为我弹五弦,尘埃忽静心悄然。měi rén wèi wǒ dàn wǔ xián,chén āi hū jìng xīn qiāo rán。
古刀幽磬初相触,千珠贯断落寒玉。gǔ dāo yōu qìng chū xiāng chù,qiān zhū guàn duàn luò hán yù。
中曲又不喧,徘徊夜长月当轩。zhōng qū yòu bù xuān,pái huái yè zhǎng yuè dāng xuān。
如伴风流萦艳雪,更逐落花飘御园。rú bàn fēng liú yíng yàn xuě,gèng zhú luò huā piāo yù yuán。
独凤寥寥有时隐,碧霄来下听还近。dú fèng liáo liáo yǒu shí yǐn,bì xiāo lái xià tīng hái jìn。
燕姬有恨楚客愁,言之不尽声能尽。yàn jī yǒu hèn chǔ kè chóu,yán zhī bù jǐn shēng néng jǐn。
末曲感我情,解幽释结和乐生。mò qū gǎn wǒ qíng,jiě yōu shì jié hé lè shēng。
壮士有仇未得报,拔剑欲去愤已平。zhuàng shì yǒu chóu wèi dé bào,bá jiàn yù qù fèn yǐ píng。
夜寒酒多愁遽明。yè hán jiǔ duō chóu jù míng。

骊山行

韦应物

君不见开元至化垂衣裳,厌坐明堂朝万方。jūn bù jiàn kāi yuán zhì huà chuí yī shang,yàn zuò míng táng cháo wàn fāng。
访道灵山降圣祖,沐浴华池集百祥。fǎng dào líng shān jiàng shèng zǔ,mù yù huá chí jí bǎi xiáng。
千乘万骑被原野,云霞草木相辉光。qiān chéng wàn qí bèi yuán yě,yún xiá cǎo mù xiāng huī guāng。
禁仗围山晓霜切,离宫积翠夜漏长。jìn zhàng wéi shān xiǎo shuāng qiè,lí gōng jī cuì yè lòu zhǎng。
玉阶寂历朝无事,碧树萎蕤寒更芳。yù jiē jì lì cháo wú shì,bì shù wēi ruí hán gèng fāng。
三清小鸟传仙语,九华真人奉琼浆。sān qīng xiǎo niǎo chuán xiān yǔ,jiǔ huá zhēn rén fèng qióng jiāng。
下元昧爽漏恒秩,登山朝礼玄元室。xià yuán mèi shuǎng lòu héng zhì,dēng shān cháo lǐ xuán yuán shì。
翠华稍隐天半云,丹阁光明海中日。cuì huá shāo yǐn tiān bàn yún,dān gé guāng míng hǎi zhōng rì。
羽旗旄节憩瑶台,清丝妙管从空来。yǔ qí máo jié qì yáo tái,qīng sī miào guǎn cóng kōng lái。
万井九衢皆仰望,彩云白鹤方徘徊。wàn jǐng jiǔ qú jiē yǎng wàng,cǎi yún bái hè fāng pái huái。
凭高览古嗟寰宇,造化茫茫思悠哉。píng gāo lǎn gǔ jiē huán yǔ,zào huà máng máng sī yōu zāi。
秦川八水长缭绕,汉氏五陵空崔嵬。qín chuān bā shuǐ zhǎng liáo rào,hàn shì wǔ líng kōng cuī wéi。
乃言圣祖奉丹经,以年为日亿万龄。nǎi yán shèng zǔ fèng dān jīng,yǐ nián wèi rì yì wàn líng。
苍生咸寿阴阳泰,高谢前王出尘外。cāng shēng xián shòu yīn yáng tài,gāo xiè qián wáng chū chén wài。
英豪共理天下晏,戎夷詟伏兵无战。yīng háo gòng lǐ tiān xià yàn,róng yí zhé fú bīng wú zhàn。
时丰赋敛未告劳,海阔珍奇亦来献。shí fēng fù liǎn wèi gào láo,hǎi kuò zhēn qí yì lái xiàn。
干戈一起文武乖,欢娱已极人事变。gàn gē yī qǐ wén wǔ guāi,huān yú yǐ jí rén shì biàn。
圣皇弓剑坠幽泉,古木苍山闭宫殿。shèng huáng gōng jiàn zhuì yōu quán,gǔ mù cāng shān bì gōng diàn。
缵承鸿业圣明君,威震六合驱妖氛。zuǎn chéng hóng yè shèng míng jūn,wēi zhèn liù hé qū yāo fēn。
太平游幸今可待,汤泉岚岭还氛氲。tài píng yóu xìng jīn kě dài,tāng quán lán lǐng hái fēn yūn。

汉武帝杂歌三首

韦应物

汉武好神仙,黄金作台与天近。hàn wǔ hǎo shén xiān,huáng jīn zuò tái yǔ tiān jìn。
王母摘桃海上还,感之西过聊问讯。wáng mǔ zhāi táo hǎi shàng hái,gǎn zhī xī guò liáo wèn xùn。
欲来不来夜未央,殿前青鸟先回翔。yù lái bù lái yè wèi yāng,diàn qián qīng niǎo xiān huí xiáng。
绿鬓萦云裾曳雾,双节飘飖下仙步。lǜ bìn yíng yún jū yè wù,shuāng jié piāo yáo xià xiān bù。
白日分明到世间,碧空何处来时路。bái rì fēn míng dào shì jiān,bì kōng hé chù lái shí lù。
玉盘捧桃将献君,踟蹰未去留彩云。yù pán pěng táo jiāng xiàn jūn,chí chú wèi qù liú cǎi yún。
海水桑田几翻覆,中间此桃四五熟。hǎi shuǐ sāng tián jǐ fān fù,zhōng jiān cǐ táo sì wǔ shú。
可怜穆满瑶池燕,正值花开不得荐。kě lián mù mǎn yáo chí yàn,zhèng zhí huā kāi bù dé jiàn。
花开子熟安可期,邂逅能当汉武时。huā kāi zi shú ān kě qī,xiè hòu néng dāng hàn wǔ shí。
颜如芳华洁如玉,心念我皇多嗜欲。yán rú fāng huá jié rú yù,xīn niàn wǒ huáng duō shì yù。
虽留桃核桃有灵,人间粪土种不生。suī liú táo hé táo yǒu líng,rén jiān fèn tǔ zhǒng bù shēng。
由来在道岂在药,徒劳方士海上行。yóu lái zài dào qǐ zài yào,tú láo fāng shì hǎi shàng xíng。
掩扇一言相谢去,如烟非烟不知处。yǎn shàn yī yán xiāng xiè qù,rú yān fēi yān bù zhī chù。

汉武帝杂歌三首

韦应物

金茎孤峙兮凌紫烟,汉宫美人望杳然。jīn jīng gū zhì xī líng zǐ yān,hàn gōng měi rén wàng yǎo rán。
通天台上月初出,承露盘中珠正圆。tōng tiān tái shàng yuè chū chū,chéng lù pán zhōng zhū zhèng yuán。
珠可饮,寿可永,武皇南面曙欲分。zhū kě yǐn,shòu kě yǒng,wǔ huáng nán miàn shǔ yù fēn。
从空下来玉杯冷,世间彩翠亦作囊。cóng kōng xià lái yù bēi lěng,shì jiān cǎi cuì yì zuò náng。
八月一日仙人方,仙方称上药。bā yuè yī rì xiān rén fāng,xiān fāng chēng shàng yào。
静者服之常绰约,柏梁沈饮自伤神,犹闻驻颜七十春。jìng zhě fú zhī cháng chuò yuē,bǎi liáng shěn yǐn zì shāng shén,yóu wén zhù yán qī shí chūn。
乃知甘醲皆是腐肠物,独有淡泊之水能益人。nǎi zhī gān nóng jiē shì fǔ cháng wù,dú yǒu dàn pō zhī shuǐ néng yì rén。
千载金盘竟何处,当时铸金恐不固。qiān zài jīn pán jìng hé chù,dāng shí zhù jīn kǒng bù gù。
蔓草生来春复秋,碧天何言空坠露。màn cǎo shēng lái chūn fù qiū,bì tiān hé yán kōng zhuì lù。

汉武帝杂歌三首

韦应物

汉天子,观风自南国。hàn tiān zi,guān fēng zì nán guó。
浮舟大江屹不前,蛟龙索斗风波黑。fú zhōu dà jiāng yì bù qián,jiāo lóng suǒ dòu fēng bō hēi。
春秋方壮雄武才,弯弧叱浪连山开。chūn qiū fāng zhuàng xióng wǔ cái,wān hú chì làng lián shān kāi。
愕然观者千万众,举麾齐呼一矢中。è rán guān zhě qiān wàn zhòng,jǔ huī qí hū yī shǐ zhōng。
死蛟浮出不复灵,舳舻千里江水清。sǐ jiāo fú chū bù fù líng,zhú lú qiān lǐ jiāng shuǐ qīng。
鼓鼙馀响数日在,天吴深入鱼鳖惊。gǔ pí yú xiǎng shù rì zài,tiān wú shēn rù yú biē jīng。
左有佽飞落霜翮,右有孤儿贯犀革。zuǒ yǒu cì fēi luò shuāng hé,yòu yǒu gū ér guàn xī gé。
何为临深亲射蛟,示威以夺诸侯魄。hé wèi lín shēn qīn shè jiāo,shì wēi yǐ duó zhū hóu pò。
威可畏,皇可尊,平田校猎书犹陈。wēi kě wèi,huáng kě zūn,píng tián xiào liè shū yóu chén。
此日从臣何不言,独有威声振千古,君不见后嗣尊为武。cǐ rì cóng chén hé bù yán,dú yǒu wēi shēng zhèn qiān gǔ,jūn bù jiàn hòu sì zūn wèi wǔ。

棕榈蝇拂歌

韦应物

棕榈为拂登君席,青蝇掩乱飞四壁。zōng lǘ wèi fú dēng jūn xí,qīng yíng yǎn luàn fēi sì bì。
文如轻罗散如发,马尾氂牛不能絜。wén rú qīng luó sàn rú fā,mǎ wěi máo niú bù néng jié。
柄出湘江之竹碧玉寒,上有纤罗萦缕寻未绝。bǐng chū xiāng jiāng zhī zhú bì yù hán,shàng yǒu xiān luó yíng lǚ xún wèi jué。
左挥右洒繁暑清,孤松一枝风有声。zuǒ huī yòu sǎ fán shǔ qīng,gū sōng yī zhī fēng yǒu shēng。
丽人纨素可怜色,安能点白还为黑。lì rén wán sù kě lián sè,ān néng diǎn bái hái wèi hēi。

信州录事参军常曾古鼎歌

韦应物

三年纠一郡,独饮寒泉井。sān nián jiū yī jùn,dú yǐn hán quán jǐng。
江南铸器多铸银,罢官无物唯古鼎。jiāng nán zhù qì duō zhù yín,bà guān wú wù wéi gǔ dǐng。
雕螭刻篆相错盘,地中岁久青苔寒。diāo chī kè zhuàn xiāng cuò pán,dì zhōng suì jiǔ qīng tái hán。
左对苍山右流水,云有古来葛仙子。zuǒ duì cāng shān yòu liú shuǐ,yún yǒu gǔ lái gé xiān zi。
葛仙埋之何不还,耕者鎗然得其间。gé xiān mái zhī hé bù hái,gēng zhě qiāng rán dé qí jiān。
持示世人不知宝,劝君炼丹永寿考。chí shì shì rén bù zhī bǎo,quàn jūn liàn dān yǒng shòu kǎo。

夏冰歌

韦应物

出自玄泉杳杳之深井,汲在朱明赫赫之炎辰。chū zì xuán quán yǎo yǎo zhī shēn jǐng,jí zài zhū míng hè hè zhī yán chén。
九天含露未销铄,阊阖初开赐贵人。jiǔ tiān hán lù wèi xiāo shuò,chāng hé chū kāi cì guì rén。
碎如坠琼方截璐,粉壁生寒象筵布。suì rú zhuì qióng fāng jié lù,fěn bì shēng hán xiàng yán bù。
玉壶纨扇亦玲珑,座有丽人色俱素。yù hú wán shàn yì líng lóng,zuò yǒu lì rén sè jù sù。
咫尺炎凉变四时,出门焦灼君讵知。zhǐ chǐ yán liáng biàn sì shí,chū mén jiāo zhuó jūn jù zhī。
肥羊甘醴心闷闷,饮此莹然何所思。féi yáng gān lǐ xīn mèn mèn,yǐn cǐ yíng rán hé suǒ sī。
当念阑干凿者苦,腊月深井汗如雨。dāng niàn lán gàn záo zhě kǔ,là yuè shēn jǐng hàn rú yǔ。

鼋头山神女歌

韦应物

鼋头之山,直上洞庭连青天。yuán tóu zhī shān,zhí shàng dòng tíng lián qīng tiān。
苍苍烟树闭古庙,中有蛾眉成水仙。cāng cāng yān shù bì gǔ miào,zhōng yǒu é méi chéng shuǐ xiān。
水府沈沈行路绝,蛟龙出没无时节。shuǐ fǔ shěn shěn xíng lù jué,jiāo lóng chū méi wú shí jié。
魂同魍魉潜太阴,身与空山长不灭。hún tóng wǎng liǎng qián tài yīn,shēn yǔ kōng shān zhǎng bù miè。
东晋永和今几代,云发素颜犹盼睐。dōng jìn yǒng hé jīn jǐ dài,yún fā sù yán yóu pàn lài。
阴深灵气静凝美,的砾龙绡杂琼佩。yīn shēn líng qì jìng níng měi,de lì lóng xiāo zá qióng pèi。
山精木魅不敢亲,昏明想像如有人。shān jīng mù mèi bù gǎn qīn,hūn míng xiǎng xiàng rú yǒu rén。
蕙兰琼芳积烟露,碧窗松月无冬春。huì lán qióng fāng jī yān lù,bì chuāng sōng yuè wú dōng chūn。
舟客经过奠椒醑,巫女南音歌激楚。zhōu kè jīng guò diàn jiāo xǔ,wū nǚ nán yīn gē jī chǔ。
碧水冥空惟鸟飞,长天何处云随雨。bì shuǐ míng kōng wéi niǎo fēi,zhǎng tiān hé chù yún suí yǔ。
红渠绿蘋芳意多,玉灵荡漾凌清波。hóng qú lǜ píng fāng yì duō,yù líng dàng yàng líng qīng bō。
孤峰绝岛俨相向,鬼啸猿啼垂女萝。gū fēng jué dǎo yǎn xiāng xiàng,guǐ xiào yuán tí chuí nǚ luó。
皓雪琼枝殊异色,北方绝代徒倾国。hào xuě qióng zhī shū yì sè,běi fāng jué dài tú qīng guó。
云没烟销不可期,明堂翡翠无人得。yún méi yān xiāo bù kě qī,míng táng fěi cuì wú rén dé。
精灵变态状无方,游龙宛转惊鸿翔。jīng líng biàn tài zhuàng wú fāng,yóu lóng wǎn zhuǎn jīng hóng xiáng。
湘妃独立九疑暮,汉女菱歌春日长。xiāng fēi dú lì jiǔ yí mù,hàn nǚ líng gē chūn rì zhǎng。
始知仙事无不有,可惜吴宫空白首。shǐ zhī xiān shì wú bù yǒu,kě xī wú gōng kōng bái shǒu。

寇季膺古刀歌

韦应物

古刀寒锋青槭槭,少年交结平陵客。gǔ dāo hán fēng qīng qī qī,shǎo nián jiāo jié píng líng kè。
求之时代不可知,千痕万穴如星离。qiú zhī shí dài bù kě zhī,qiān hén wàn xué rú xīng lí。
重叠泥沙更剥落,纵横鳞甲相参差。zhòng dié ní shā gèng bō luò,zòng héng lín jiǎ xiāng cān chà。
古物有灵知所适,貂裘拂之横广席。gǔ wù yǒu líng zhī suǒ shì,diāo qiú fú zhī héng guǎng xí。
阴森白日掩云虹,错落池光动金碧。yīn sēn bái rì yǎn yún hóng,cuò luò chí guāng dòng jīn bì。
知君宝此夸绝代,求之不得心常爱。zhī jūn bǎo cǐ kuā jué dài,qiú zhī bù dé xīn cháng ài。
厌见今时绕指柔,片锋折刃犹堪佩。yàn jiàn jīn shí rào zhǐ róu,piàn fēng zhé rèn yóu kān pèi。
高山成谷苍海填,英豪埋没谁所捐。gāo shān chéng gǔ cāng hǎi tián,yīng háo mái méi shuí suǒ juān。
吴钩断马不知处,几度烟尘今独全。wú gōu duàn mǎ bù zhī chù,jǐ dù yān chén jīn dú quán。
夜光投人人不畏,知君独识精灵器。yè guāng tóu rén rén bù wèi,zhī jūn dú shí jīng líng qì。
酬恩结思心自知,死生好恶不相弃。chóu ēn jié sī xīn zì zhī,sǐ shēng hǎo è bù xiāng qì。
白虎司秋金气清,高天寥落云峥嵘。bái hǔ sī qiū jīn qì qīng,gāo tiān liáo luò yún zhēng róng。
月肃风凄古堂净,精芒切切如有声。yuè sù fēng qī gǔ táng jìng,jīng máng qiè qiè rú yǒu shēng。
何不跨蓬莱,斩长鲸?hé bù kuà péng lái,zhǎn zhǎng jīng?
世人所好殊辽阔,千金买铅徒一割。shì rén suǒ hǎo shū liáo kuò,qiān jīn mǎi qiān tú yī gē。

凌雾行

韦应物

秋城海雾重,职事凌晨出。qiū chéng hǎi wù zhòng,zhí shì líng chén chū。
浩浩合元天,溶溶迷朗日。hào hào hé yuán tiān,róng róng mí lǎng rì。
才看含鬓白,稍视沾衣密。cái kàn hán bìn bái,shāo shì zhān yī mì。
道骑全不分,郊树都如失。dào qí quán bù fēn,jiāo shù dōu rú shī。
霏微误嘘吸,肤腠生寒慄。fēi wēi wù xū xī,fū còu shēng hán lì。
归当饮一杯,庶用蠲斯疾。guī dāng yǐn yī bēi,shù yòng juān sī jí。