古诗词

闲斋对雨

韦应物

幽独自盈抱,阴淡亦连朝。yōu dú zì yíng bào,yīn dàn yì lián cháo。
空斋对高树,疏雨共萧条。kōng zhāi duì gāo shù,shū yǔ gòng xiāo tiáo。
巢燕翻泥湿,蕙花依砌消。cháo yàn fān ní shī,huì huā yī qì xiāo。
端居念往事,倏忽苦惊飙。duān jū niàn wǎng shì,shū hū kǔ jīng biāo。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

乌引雏

韦应物

日出照东城,春乌鸦鸦雏和鸣。rì chū zhào dōng chéng,chūn wū yā yā chú hé míng。
雏和鸣,羽犹短,巢在深林春正寒,引飞欲集东城暖。chú hé míng,yǔ yóu duǎn,cháo zài shēn lín chūn zhèng hán,yǐn fēi yù jí dōng chéng nuǎn。
群雏䙰褷睥睨高,举翅不及坠蓬蒿。qún chú lí shī pì nì gāo,jǔ chì bù jí zhuì péng hāo。
雄雌来去飞又引,音声上下惧鹰隼。xióng cí lái qù fēi yòu yǐn,yīn shēng shàng xià jù yīng sǔn。
引雏乌,尔心急急将何如,何得比日搜索雀卵啖尔雏。yǐn chú wū,ěr xīn jí jí jiāng hé rú,hé dé bǐ rì sōu suǒ què luǎn dàn ěr chú。

鸢夺巢

韦应物

野鹊野鹊巢林梢,鸱鸢恃力夺鹊巢。yě què yě què cháo lín shāo,chī yuān shì lì duó què cháo。
吞鹊之肝啄鹊脑,窃食偷居还自保。tūn què zhī gān zhuó què nǎo,qiè shí tōu jū hái zì bǎo。
凤凰五色百鸟尊,知鸢为害何不言?fèng huáng wǔ sè bǎi niǎo zūn,zhī yuān wèi hài hé bù yán?
霜鹯野鹞得残肉,同啄膻腥不肯逐。shuāng zhān yě yào dé cán ròu,tóng zhuó shān xīng bù kěn zhú。
可怜百鸟纷纵横,虽有深林何处宿。kě lián bǎi niǎo fēn zòng héng,suī yǒu shēn lín hé chù sù。

燕衔泥

韦应物

衔泥燕,声喽喽。xián ní yàn,shēng lóu lóu。
尾涎涎,秋去何所归。wěi xián xián,qiū qù hé suǒ guī。
春来复相见,岂不解决绝高飞碧云里。chūn lái fù xiāng jiàn,qǐ bù jiě jué jué gāo fēi bì yún lǐ。
何为地上衔泥滓,衔泥虽贱意有营。hé wèi dì shàng xián ní zǐ,xián ní suī jiàn yì yǒu yíng。
杏梁朝日巢欲成,不见百鸟畏人林野宿。xìng liáng cháo rì cháo yù chéng,bù jiàn bǎi niǎo wèi rén lín yě sù。
翻遭网罗俎其肉,未若衔泥入华屋。fān zāo wǎng luó zǔ qí ròu,wèi ruò xián ní rù huá wū。
燕衔泥,百鸟之智莫与齐。yàn xián ní,bǎi niǎo zhī zhì mò yǔ qí。

鼙鼓行

韦应物

淮海生云暮惨澹,广陵城头鼙鼓暗。huái hǎi shēng yún mù cǎn dàn,guǎng líng chéng tóu pí gǔ àn。
寒声坎坎风动边,忽似孤城万里绝,四望无人烟。hán shēng kǎn kǎn fēng dòng biān,hū shì gū chéng wàn lǐ jué,sì wàng wú rén yān。
又如虏骑截辽水,胡马不食仰朔天。yòu rú lǔ qí jié liáo shuǐ,hú mǎ bù shí yǎng shuò tiān。
座中亦有燕赵士,闻鼙不语客心死。zuò zhōng yì yǒu yàn zhào shì,wén pí bù yǔ kè xīn sǐ。
何况鳏孤火绝无晨炊,独妇夜泣官有期。hé kuàng guān gū huǒ jué wú chén chuī,dú fù yè qì guān yǒu qī。

古剑行

韦应物

千年土中两刃铁,土蚀不入金星灭。qiān nián tǔ zhōng liǎng rèn tiě,tǔ shí bù rù jīn xīng miè。
沈沈青脊鳞甲满,蛟龙无足蛇尾断。shěn shěn qīng jí lín jiǎ mǎn,jiāo lóng wú zú shé wěi duàn。
忽欲飞动中有灵,豪士得之敌国宝。hū yù fēi dòng zhōng yǒu líng,háo shì dé zhī dí guó bǎo。
仇家举意半夜鸣,小儿女子不可近。chóu jiā jǔ yì bàn yè míng,xiǎo ér nǚ zi bù kě jìn。
龙蛇变化此中隐,夏云奔走雷阗阗,恐成霹雳飞上天。lóng shé biàn huà cǐ zhōng yǐn,xià yún bēn zǒu léi tián tián,kǒng chéng pī lì fēi shàng tiān。

金谷园歌

韦应物

石氏灭,金谷园中水流绝。shí shì miè,jīn gǔ yuán zhōng shuǐ liú jué。
当时豪右争骄侈,锦为步障四十里。dāng shí háo yòu zhēng jiāo chǐ,jǐn wèi bù zhàng sì shí lǐ。
东风吹花雪满川,紫气凝阁朝景妍。dōng fēng chuī huā xuě mǎn chuān,zǐ qì níng gé cháo jǐng yán。
洛阳陌上人回首,丝竹飘飖入青天。luò yáng mò shàng rén huí shǒu,sī zhú piāo yáo rù qīng tiān。
晋武平吴恣欢燕,馀风靡靡朝廷变。jìn wǔ píng wú zì huān yàn,yú fēng mí mí cháo tíng biàn。
嗣世衰微谁肯忧,二十四友日日空追游。sì shì shuāi wēi shuí kěn yōu,èr shí sì yǒu rì rì kōng zhuī yóu。
追游讵可足,共惜年华促。zhuī yóu jù kě zú,gòng xī nián huá cù。
祸端一发埋恨长,百草无情春自绿。huò duān yī fā mái hèn zhǎng,bǎi cǎo wú qíng chūn zì lǜ。

温泉行

韦应物

出身天宝今年几,顽钝如锤命如纸。chū shēn tiān bǎo jīn nián jǐ,wán dùn rú chuí mìng rú zhǐ。
作官不了却来归,还是杜陵一男子。zuò guān bù le què lái guī,hái shì dù líng yī nán zi。
北风惨惨投温泉,忽忆先皇游幸年。běi fēng cǎn cǎn tóu wēn quán,hū yì xiān huáng yóu xìng nián。
身骑厩马引天仗,直入华清列御前。shēn qí jiù mǎ yǐn tiān zhàng,zhí rù huá qīng liè yù qián。
玉林瑶雪满寒山,上升玄阁游绛烟。yù lín yáo xuě mǎn hán shān,shàng shēng xuán gé yóu jiàng yān。
平明羽卫朝万国,车马合沓溢四廛。píng míng yǔ wèi cháo wàn guó,chē mǎ hé dá yì sì chán。
蒙恩每浴华池水,扈猎不蹂渭北田。méng ēn měi yù huá chí shuǐ,hù liè bù róu wèi běi tián。
朝廷无事共欢燕,美人丝管从九天。cháo tíng wú shì gòng huān yàn,měi rén sī guǎn cóng jiǔ tiān。
一朝铸鼎降龙驭,小臣髯绝不得去。yī cháo zhù dǐng jiàng lóng yù,xiǎo chén rán jué bù dé qù。
今来萧瑟万井空,唯见苍山起烟雾。jīn lái xiāo sè wàn jǐng kōng,wéi jiàn cāng shān qǐ yān wù。
可怜蹭蹬失风波,仰天大叫无奈何。kě lián cèng dēng shī fēng bō,yǎng tiān dà jiào wú nài hé。
弊裘羸马冻欲死,赖遇主人杯酒多。bì qiú léi mǎ dòng yù sǐ,lài yù zhǔ rén bēi jiǔ duō。

学仙二首

韦应物

昔有道士求神仙,灵真下试心确然。xī yǒu dào shì qiú shén xiān,líng zhēn xià shì xīn què rán。
千钧巨石一发悬,卧之石下十三年。qiān jūn jù shí yī fā xuán,wò zhī shí xià shí sān nián。
存道忘身一试过,名奏玉皇乃升天。cún dào wàng shēn yī shì guò,míng zòu yù huáng nǎi shēng tiān。
云气冉冉渐不见,留语弟子但精坚。yún qì rǎn rǎn jiàn bù jiàn,liú yǔ dì zi dàn jīng jiān。

学仙二首

韦应物

石上凿井欲到水,惰心一起中路止。shí shàng záo jǐng yù dào shuǐ,duò xīn yī qǐ zhōng lù zhǐ。
岂不见古来三人俱弟兄,结茅深山读仙经。qǐ bù jiàn gǔ lái sān rén jù dì xiōng,jié máo shēn shān dú xiān jīng。
上有青冥倚天之绝壁,下有飕飗万壑之松声。shàng yǒu qīng míng yǐ tiān zhī jué bì,xià yǒu sōu liú wàn hè zhī sōng shēng。
仙人变化为白鹿,二弟玩之兄诵读。xiān rén biàn huà wèi bái lù,èr dì wán zhī xiōng sòng dú。
读多七过可乞言,为子心精得神仙。dú duō qī guò kě qǐ yán,wèi zi xīn jīng dé shén xiān。
可怜二弟仰天泣,一失毫厘千万年。kě lián èr dì yǎng tiān qì,yī shī háo lí qiān wàn nián。

广陵行

韦应物

雄藩镇楚郊,地势郁岧峣。xióng fān zhèn chǔ jiāo,dì shì yù tiáo yáo。
双旌拥万戟,中有霍嫖姚。shuāng jīng yōng wàn jǐ,zhōng yǒu huò piáo yáo。
海云助兵气,宝货益军饶。hǎi yún zhù bīng qì,bǎo huò yì jūn ráo。
严城动寒角,晚骑踏霜桥。yán chéng dòng hán jiǎo,wǎn qí tà shuāng qiáo。
翕习英豪集,振奋士卒骁。xī xí yīng háo jí,zhèn fèn shì zú xiāo。
列郡何足数,趋拜等卑寮。liè jùn hé zú shù,qū bài děng bēi liáo。
日宴方云罢,人逸马萧萧。rì yàn fāng yún bà,rén yì mǎ xiāo xiāo。
忽如京洛间,游子风尘飘。hū rú jīng luò jiān,yóu zi fēng chén piāo。
归来视宝剑,功名岂一朝。guī lái shì bǎo jiàn,gōng míng qǐ yī cháo。

萼绿华歌

韦应物

有一人兮升紫霞,书名玉牒兮萼绿华。yǒu yī rén xī shēng zǐ xiá,shū míng yù dié xī è lǜ huá。
仙容矫矫兮杂瑶佩,轻衣重重兮蒙绛纱。xiān róng jiǎo jiǎo xī zá yáo pèi,qīng yī zhòng zhòng xī méng jiàng shā。
云雨愁思兮望淮海,鼓吹萧条兮驾龙车。yún yǔ chóu sī xī wàng huái hǎi,gǔ chuī xiāo tiáo xī jià lóng chē。
世淫浊兮不可降,胡不来兮玉斧家。shì yín zhuó xī bù kě jiàng,hú bù lái xī yù fǔ jiā。

王母歌

韦应物

众仙翼神母,羽盖随云起。zhòng xiān yì shén mǔ,yǔ gài suí yún qǐ。
上游玄极杳冥中,下看东海一杯水。shàng yóu xuán jí yǎo míng zhōng,xià kàn dōng hǎi yī bēi shuǐ。
海畔种桃经几时,千年开花千年子。hǎi pàn zhǒng táo jīng jǐ shí,qiān nián kāi huā qiān nián zi。
玉颜眇眇何处寻,世上茫茫人自死。yù yán miǎo miǎo hé chù xún,shì shàng máng máng rén zì sǐ。

马明生遇神女歌

韦应物

学仙贵功亦贵精,神女变化感马生。xué xiān guì gōng yì guì jīng,shén nǚ biàn huà gǎn mǎ shēng。
石壁千寻启双检,中有玉堂铺玉簟。shí bì qiān xún qǐ shuāng jiǎn,zhōng yǒu yù táng pù yù diàn。
立之一隅不与言,玉体安隐三日眠。lì zhī yī yú bù yǔ yán,yù tǐ ān yǐn sān rì mián。
马生一立心转坚,知其丹白蒙哀怜。mǎ shēng yī lì xīn zhuǎn jiān,zhī qí dān bái méng āi lián。
安期先生来起居,请示金铛玉佩天皇书。ān qī xiān shēng lái qǐ jū,qǐng shì jīn dāng yù pèi tiān huáng shū。
神女呵责不合见,仙子谢过手足战。shén nǚ hē zé bù hé jiàn,xiān zi xiè guò shǒu zú zhàn。
大瓜玄枣冷如冰,海上摘来朝霞凝。dà guā xuán zǎo lěng rú bīng,hǎi shàng zhāi lái cháo xiá níng。
赐仙复坐对食讫,颔之使去随烟升。cì xiān fù zuò duì shí qì,hàn zhī shǐ qù suí yān shēng。
乃言马生合不死,少姑教敕令付尔。nǎi yán mǎ shēng hé bù sǐ,shǎo gū jiào chì lìng fù ěr。
安期再拜将生出,一授素书天地毕。ān qī zài bài jiāng shēng chū,yī shòu sù shū tiān dì bì。

石鼓歌

韦应物

周宣大猎兮岐之阳,刻石表功兮炜煌煌。zhōu xuān dà liè xī qí zhī yáng,kè shí biǎo gōng xī wěi huáng huáng。
石如鼓形数止十,风雨缺讹苔藓涩。shí rú gǔ xíng shù zhǐ shí,fēng yǔ quē é tái xiǎn sè。
今人濡纸脱其文,既击既扫白黑分。jīn rén rú zhǐ tuō qí wén,jì jī jì sǎo bái hēi fēn。
忽开满卷不可识,惊潜动蛰走云云。hū kāi mǎn juǎn bù kě shí,jīng qián dòng zhé zǒu yún yún。
喘逶迤,相纠错,乃是宣王之臣史籀作。chuǎn wēi yí,xiāng jiū cuò,nǎi shì xuān wáng zhī chén shǐ zhòu zuò。
一书遗此天地间,精意长存世冥寞。yī shū yí cǐ tiān dì jiān,jīng yì zhǎng cún shì míng mò。
秦家祖龙还刻石,碣石之罘李斯迹。qín jiā zǔ lóng hái kè shí,jié shí zhī fú lǐ sī jì。
世人好古犹共传,持来比此殊悬隔。shì rén hǎo gǔ yóu gòng chuán,chí lái bǐ cǐ shū xuán gé。

宝观主白鸲鹆歌

韦应物

鸲鹆鸲鹆,众皆如漆,尔独如玉。qú yù qú yù,zhòng jiē rú qī,ěr dú rú yù。
鸲之鹆之,众皆蓬蒿下。qú zhī yù zhī,zhòng jiē péng hāo xià。
尔自三山来,三山处子下人间。ěr zì sān shān lái,sān shān chù zi xià rén jiān。
绰约不妆冰雪颜,仙鸟随飞来掌上。chuò yuē bù zhuāng bīng xuě yán,xiān niǎo suí fēi lái zhǎng shàng。
来掌上,时拂拭。lái zhǎng shàng,shí fú shì。
人心鸟意自无猜,玉指霜毛本同色。rén xīn niǎo yì zì wú cāi,yù zhǐ shuāng máo běn tóng sè。
有时一去凌苍苍,朝游汗漫暮玉堂。yǒu shí yī qù líng cāng cāng,cháo yóu hàn màn mù yù táng。
巫峡雨中飞暂湿,杏花林里过来香。wū xiá yǔ zhōng fēi zàn shī,xìng huā lín lǐ guò lái xiāng。
日夕依仁全羽翼,空欲衔环非报德。rì xī yī rén quán yǔ yì,kōng yù xián huán fēi bào dé。
岂不及阿母之家青鸟儿,汉宫来往传消息。qǐ bù jí ā mǔ zhī jiā qīng niǎo ér,hàn gōng lái wǎng chuán xiāo xī。