古诗词

拟古诗十二首

韦应物

春至林木变,洞房夕含清。chūn zhì lín mù biàn,dòng fáng xī hán qīng。
单居谁能裁,好鸟对我鸣。dān jū shuí néng cái,hǎo niǎo duì wǒ míng。
良人久燕赵,新爱移平生。liáng rén jiǔ yàn zhào,xīn ài yí píng shēng。
别时双鸳绮,留此千恨情。bié shí shuāng yuān qǐ,liú cǐ qiān hèn qíng。
碧草生旧迹,绿琴歇芳声。bì cǎo shēng jiù jì,lǜ qín xiē fāng shēng。
思将魂梦欢,反侧寐不成。sī jiāng hún mèng huān,fǎn cè mèi bù chéng。
揽衣迷所次,起望空前庭。lǎn yī mí suǒ cì,qǐ wàng kōng qián tíng。
孤影中自恻,不知双涕零。gū yǐng zhōng zì cè,bù zhī shuāng tì líng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。